Anh quay đầu lại thì thấy Thẩm Chi Lương đang hút thuốc bước vào cửa, đôi mắt đào hoa chạm phải mắt anh, phun ra một ngụm khói, nhếch mép nói: “Sao hôm nay lại nhàn rỗi mời tôi uống rượu, Chu tổng không bận sao?”“Tôi còn tưởng cậu không tới.
” Chu Hách nhẹ giọng đáp, rõ ràng hẹn lúc 7 giờ, bây giờ đã là 9 giờ, đến muộn gần hai tiếng.
Nhưng trong giọng nói của người đàn ông không có nửa điểm tức giận, tính tình Chu Hách đặc biệt tốt, hơn nữa anh cũng quen với việc trễ giờ của Thẩm Chi Lương.
Anh đi về phía Thẩm Chi Lương, ngửi thấy mùi nước hoa gay mũi ở trên người anh ta, khẽ nhíu mày, ghét bỏ lùi lại hai bước.
Thẩm Chi Lương nhận ly rượu, phủi phủi vết nhăn trên chiếc áo sơ mi trắng, lười biếng giải thích, “Mới chạy từ chỗ của mỹ nhân tới, cậu cất cái vẻ mặt đó đi.
”Thẩm Chi Lương là chủ của một công ty giải trí, nghệ sĩ nữ dưới trướng nhiều đếm không xuể, hơn nữa anh ta lại là người phong lưu, ai đến cũng không cự tuyệt bao giờ, vì thế mấy cô gái có chút nhan sắc muốn nổi tiếng đều đeo bám lấy anh ta, mong có chút quan hệ.
“Mùi rất khó ngửi.
”“Có sao?” Thẩm Chi Lương cúi đầu ở ngửi quần áo, không để bụng, nhìn Chu Hách nhướng mày, “Nếu Chu tổng thích thanh thuần, công ty tôi có người mới ký hợp đồng.
Vẻ ngoài thanh thuần như học sinh trung học, thậm chí còn rất hay đỏ mặt.
”“Hình như mới 18 tuổi, mặc dù hơi non nớt nhưng cũng không tệ, nếu không hôm nào tôi mang cô ấy tới gặp cậu?”“…”Chu Hách có chút hối hận khi tìm Thẩm Chi Lương uống rượu.
Anh liếc mắt nhìn Thẩm Chi Lương một cái, nửa ly rượu rót vào trong miệng, mùi cay nồng, “Tôi kết hôn rồi.
”“Chu Hách, đây không lần đầu tiên tôi quen biết cậu, cậu kết hôn? Kết hôn với ai?” Thẩm Chi Lương không tin, cho rằng Chu Hách nói đùa.
“Hôm nay mới kết hôn.
” Chu Hách tiếp tục uống rượu, môi mỏng khẽ nhếch lên.
Thẩm Chi Lương nhìn thần sắc của anh, âm thầm đánh giá, “Chu Hách, cậu thật sự đã kết hôn rồi?”Chu Hách cười, chén rượu tùy ý để trên bàn thủy tinh, bên trong túi áo vest lấy ra một cuốn sổ nhỏ màu đỏ, nháy mắt lại nhét vào chỗ cũ, “Buổi sáng mới vừa lãnh chứng.
”“Ngọa tào!” Thẩm Chi Lương lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Bao nhiêu năm quen biết, anh ta không Chu Hách yêu đương với ai, hơn nữa bên cạnh còn không có bóng dáng phụ nữ.
Nhìn bộ dạng coi cuốn sổ như bảo bối kia, xem ra anh không phải kết hôn dưới trạng thái bị ép buộc mà là cam tâm tình nguyện.
“Cô ấy là người như thế nào, hôm nào giới thiệu cho tôi gặp mặt.
”“Chuyện bắt đầu khi nào? Có phải mang thai nên mới kết hôn?”Chu Hách không đáp, khóe miệng nhếch lên, từ quầy bar lấy ra một bình rượu rót cho anh ta một ly, “Đêm nay không say không về.
”“Hôm nay mới vừa lãnh chứng, liền tìm tôi uống rượu, không cần về với vợ?”Chu Hách cũng rót cho mình một ly, chạm vào ly của Thẩm Chi Lương, “Nhiều lời, không uống thì cút.
”“A! Hôm nay tôi phải uống để cậu không lên được giường với vợ mới thôi!” Thẩm Chi Lương tức giận, uống một hơi cạn sạch, ánh mắt khiêu khích nhìn Chu Hách.
Chu Hách không cam lòng yếu thế, cũng một hơi cạn sạch.
Nếu nói đến thủ đoạn thương nghiệp, Thẩm Chi Lương đương nhiên không bằng Chu Hách, nhưng nếu bàn về uống rượu, có lẽ hai Chu Hách cũng không bằng một Thẩm Chi Lương.
Lúc Thẩm Chi Lương mới năm phần say, Chu Hách đã thần chí không rõ, anh nửa nằm ở trên sô pha, tây trang cũng bị vò nát vài phần, tay cầm ly rượu, đầu dựa vào sô pha, sắc mặt lộ ra vài phần say, con người thâm thúy trở nên có chút đơn thuần.
“Không được?” Thẩm Chi Lương đá anh một cái, trong giọng nói mang theo vài phần đắc ý.
Nói với anh ta là không say không về, cưới vợ xong liền như vậy?Thẩm Chi Lương híp mắt, tò mò, cúi người nghiêng đầu qua, muốn nghe xem rốt cuộc Chu Hách nói cái gì.
.