Đào Hoa Yêu Yêu

Edit: Heo con

Trước khi lên máy bay, Đào Hoa Yêu Yêu nhận một cuộc điện thoại, người gọi lại là mẹ cô:

–         Con nha đầu chết tiệt kia, mày đi lêu lổng ở đâu, cả nhà chồng với chồng mày đều bảo mẹ khuyên mày hồi tâm chuyện ý. Cuộc sống còn rất dài, có thể cho qua thì cho qua, đàn ông sau hôn nhân đều sẽ khác, dù sao mày cũng không phải thiệt gì nhiều. Mày không lấy nó thì còn tìm được ai tốt hơn chắc?

Mẹ cô đột nhiên tập kích, con rể tương lai bà gọi điện muốn xin mẹ vợ tương lai giúp đỡ khuyên Đào Hoa Yêu Yêu hồi tâm chuyển ý kết hôn cùng hắn ta. Đào Hoa Yêu Yêu nghe xong trợn mặt, nghiêm túc nói dối:

–         Mẹ à, anh ta bị bệnh lây qua đường tình dục, sau này khả năng bị suy thận, ung thư máu, mà quan trọng là bệnh này không thể chữa trị, giờ nhìn ở ngoài thì thế thôi chứ bên trong mục nát hết rồi.

–         Nghiêm trọng thế sao? Thế thì con bỏ đi, cùng lắm mẹ cho thằng đó chút tiền.

Mẹ cô hoảng sợ, sau đó quan tâm vội hỏi đường lui của con gái:

–         Có người dự phòng chưa?

Đào Hoa Yêu Yêu không biết vì sao đột nhiên nhớ tới Sở Phi, nhớ những điều kiện của anh mà thoải mái bốc phét với mẹ:

–         Có chứ, có chứ. Đẹp trai, điềm đạm, hai mắt có thần, có tiền, có nhà, có xe, ở khách sạn chỉ ở phòng Vip nhưng còn chưa chính thức gì.

–         Ừm. Điều kiện không tồi, giữ chặt lấy, đừng buông tay

–         Tất nhiên rồi

Đào Hoa Yêu Yêu tùy tiện đáp lời, nước mắt trào ra

–         Mẹ ơi, con nhớ mẹ

Đầu dây bên kia, mẹ cô yên lặng một hồi rồi khẽ nói:

–         Vậy mau về đi!

Cúp điện thoại, Đào Hoa Yêu Yêu lau nước mắt, gọi tới di động của Tả đô đốc

–         Anh là cái loại không ra gì, dám tìm mẹ tôi gây phiền phức, có thích thì tôi đưa số điện thoại cô chủ nhiệm cấp 1 cho anh? Cô nói thẳng

–         Yêu Yêu, anh chỉ là mắc sai lầm thôi nhưng em cũng quá lỗ mãng. Em dù thế nào cũng không nên luôn chỉ làm theo ý mình như vậy được. Yêu Yêu, anh chỉ yêu mình em, đàn ông gặp dịp thì chơi, anh nghĩ em sẽ hiểu anh. Quay lại đi Yêu Yêu, cứ thế này là bất lợi cho cả anh và em, hãy nghe anh nói…

Đầu bên kia, Triệu Định Duệ còn đang tận tình khuyên bảo thì bỗng nhiên Đào Hoa Yêu Yêu cảm thấy khó chịu, cô cắt lời:

–         Triệu Định Duệ, anh không xứng là đàn ông

Bình tĩnh nói xong câu này, cô tắt máy, Triệu Định Duệ có nói gì cũng không liên quan đến cô nữa

Trên máy bay, Đào Hoa Yêu Yêu uống một ly Vodka, uống xong cô phát hiện bản thân tuyệt không muốn khóc. Cô nghĩ thầm, ok, người đàn ông này cút khỏi trái tim tôi. Sau đó, cô an ổn nhắm mắt lại, chỉ chốc lát sau đã ngủ thiếp đi.

Đào Hoa Yêu Yêu vui vẻ đi vào công ty, vừa đến trước quầy lễ tân nói chuyện với Lily thì đã thấy Mike và một người đàn ông cao lớn đi ra

Mike nhìn thấy cô thì vẫy cô. Đào Hoa Yêu Yêu đi tới:


–         Sếp

–         Yêu Yêu, cô tới vừa khéo

Mike cao hứng giới thiệu:

–         Tới gặp Nguyễn tiên sinh phó tổng giám đốc của Tập đoàn quốc tế Âu Hách đi

Đào Hoa Yêu Yêu theo thói quen nghề nghiệp tươi cười, vươn tay:

–         Xin chào Nguyễn tiên sinh, tôi là Đào Hoa Yêu Yêu.

–         Nguyễn Mạnh Đông

Đối phương nhìn cô thật sâu rồi vươn tay nói:

–         Nghe danh của Đào Hoa Yêu Yêu tiểu thư đã lâu, hân hạnh được gặp cô

Cách nói của Nguyễn Mạnh Đông có điểm quái dị nhưng Đào Hoa Yêu Yêu chắc chắn rằng mình không biết anh ta nên nghĩ có lẽ mình nhạy cảm quá nên cũng không để ý.

Nguyễn Mạnh Đông chào tạm biệt Mike:

–         Tôi không quấy rầy công việc của các vị, về chi tiết chúng ta sẽ bàn bạc tiếp sau

Mike gật gật đầu, vẻ mặt hưng phấn:

–         Không thành vấn đề.

Nói xong ba người đi tới cửa. Nguyễn Mạnh Đông đi tới trước thang máy đột nhiên quay đầu, lại nhìn Đào Hoa Yêu Yêu với ánh mắt thâm trầm rồi nói:

–         Đào tiểu thư, hi vọng sau này chúng ta hợp tác vui vẻ

Đào Hoa Yêu Yêu có chút bất ngờ nhưng vẫn lễ phép gật gật đầu:

–         Hợp tác vui vẻ

Tiễn Nguyễn Mạnh Đông rồi, Mike cười tủm tỉm bảo Đào Hoa Yêu Yêu đi vào văn phòng của mình.

Ngồi đối diện bàn làm việc, Đào Hoa Yêu Yêu cười cười nhìn Mike:

–         Mike, anh giống như con hồ ly vậy, định làm gì hãm hại tôi à?

Mike gật gật đầu:

–         Yêu Yêu, có một hợp đồng dài hạn, cô có muốn nhận không?

–         Không


Đào Hoa Yêu Yêu lắc đầu:

–         Mike, tôi vừa từ Indonesia về được mấy ngày, vẫn còn một bản hợp đồng anh vừa giao đó thôi

Đào Hoa Yêu Yêu cong cong môi cười:

–         Mike, đừng quanh co lòng vòng, rốt cuộc có chuyện gì?

Mike mắt sáng lên:

–         Cái này…

–         Về phương diện gì?

–         Là dự án về triển lãm châu báu

Đào Hoa Yêu Yêu nhíu mày:

–         Mike, anh cũng biết tôi không có khả năng trong lĩnh vực này.

Đào Hoa Yêu Yêu xoa thái dương:

–         Mile, khách sạn Hoa Uy tuy là chuỗi khách sạn nhưng lễ khai mạc không giống với triển lãm châu báy, huống chi Hoa Uy ở Indonesia. Hơn nữa, anh  cũng biết tôi không nhẫn nại

Mike thẳng thắn nhìn ái tướng:

–         Yêu Yêu, đây đúng là vấn đề tôi muốn bàn với cô. Cô có ngoại hình tốt, tư duy sắc bén nhưng thiếu sót duy nhất là không đủ kiên nhẫn, làm một người tổ chức sự kiện giỏi cô hẳn là nên thử làm hợp đồng dài hạn, như vậy giúp tăng năng lực của cô rất nhiều. Huống chi ở hội nghị cổ đông lần này tôi muốn đề bạt cô lên chức tổng giám đốc, không có kinh nghiệm làm hợp đồng dài hạn thì không có lợi

Đào Hoa Yêu Yêu nghĩ nghĩ, hỏi:

–         Đối phương là công ty nào?

–         Chính là người đàn ông khi nãy của Tập đoàn quốc tế Âu Hách.



Trước đó cô cũng từ chối hợp đồng này nhưng đối phương lại vẫn chỉ kiên trì chỉ đích danh cô phụ trách thì mới chịu kí hợp đồng với công ty. Nguyễn Mạnh Đông đích thân gọi điện mấy lần muốn thuyết phục cô nhận hợp đồng này. Vấn đề là rốt cuộc lí do gì mà phía đối tác cứ khăng khăng phải là cô? Nguyễn Mạnh Đông rõ ràng không biết cô, hơn nữa qua nói chuyện cô có thể cảm giác được Nguyễn Mạnh Đông cũng không kiên trì với việc cô nhận hợp đồng mà lại có hứng thú với cô… thật không hiểu ra làm sao. Ba ngày trước, qua điện thoại, cô lại khéo léo từ chối. Không lâu sau, Nguyễn Mạnh Đông lại gọi điện thoại mời cô đến Âu Hách một chuyến, nói tổng giám đốc Âu Hách hi vọng có thể đàm phán với cô. Vì lễ phép và cũng vì không thể đắc tội với khách quý của công ty nên cô đành đến Âu Hách

Ngồi ở sô pha ngoài đại sảnh, Đào Hoa Yêu Yêu nhân lúc tiếp tân gọi điện thoại báo cho thư kí của Nguyễn Mạnh Đông mà cẩn thận xem xét xung quanh. Từ cửa cô đã thấy tòa nhà này ở trên khu phố trung tâm hoàng kim, tầng một tiếp khách rộng rãi, trang hoàng theo phong cách Châu Âu thời Trung cổ, những bức tranh điêu khắc trên tường khiến đại sảnh bớt đi hơi thở con buôn mà tăng phần nghệ thuật, có cảm giác như đang trong triển lãm văn hóa thời Phục hưng vậy

Đào Hoa Yêu Yêu gật gật đầu, không hiểu là ai thiết kế nhưng rất hợp gu với cô. Đang nghĩ nghĩ thì một giọng nói trầm thấp vang lên:

–         Đào tiểu thư, để cô đợi lâu rồi.

Đào Hoa Yêu Yêu ngẩng đầu, kinh ngạc chớp chớp mắt, đứng lên nói:


–         Nguyễn tiên sinh?

–         Đã lâu không gặp

Nguyễn Mạnh Đông khách khí mỉm cười, dù có chút kinh ngạc khi anh đích thân đi xuống gặp cô nhưng cô vẫn thoải mái cười:

–         Làm phiền Nguyễn phó tổng tự mình xuống khiến cho tôi được sủng mà sợ.

Nguyễn Mạnh Đông nhìn thái độ tự nhiên, hào sảng của Đào Hoa Yêu Yêu thì hơi cười:

–         Đào tiểu thư khách khí. Tổng giám đốc đang chờ cô, mời

Anh giơ tay ra mời, Đào Hoa Yêu Yêu đi theo anh, hai người cùng vào thang máy. Ấn nút đi lên tầng 26, hai người ở trong thang máy, lẳng lặng nhìn con số dần dịch chuyển. Lúc ra ngoài, đột nhiên Nguyễn Mạnh Đông đứng lại hỏi cô:

–         Đào tiểu thư không ngạc nhiên?

Anh hỏi đột ngột nhưng Đào Hoa Yêu Yêu hoàn toàn hiểu ý, cô vuốt mũi cười:

–         Ra chiêu sau nhưng khống chế được người, gặp chiêu tiếp chiêu

Nguyễn Mạnh Đông hơi kinh ngạc

–         Đào tiểu thư thật thông minh

Đào Hoa Yêu Yêu nghiêm trang gật gật đầu:

–         Đúng thế, đúng thế, tôi cũng cảm thấy như thế

Nguyễn Mạnh Đông hơi ngạc nhiên rồi khẽ cười, đẩy cửa phòng tổng giám đốc rồi vươn tay với Đào Hoa Yêu Yêu:

–         Rất vui biết cô, Đào Hoa Yêu Yêu tiểu thư

Nói xong đẩy cánh cửa gỗ đỏ sậm ra, đẩy cô vào:

–         Sở Phi, người cậu chờ đã đến

–         Là anh?

Đào Hoa Yêu Yêu kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn người đàn ông đằng trước. Sở Phi nhìn cô thản nhiên nói:

–         Có vấn đề gì không?

Có vấn đề!

Trong đầu Đào Hoa Yêu Yêu lại nhớ lại đêm ở Bali, đoạn đối thoại ngu xuẩn của cô và Sở Phi:

–         Anh đang ở đâu? Giờ đã khuya nếu anh không ngại thì có thể đến phòng tôi nghỉ tạm?

–         Vậy còn cô?

–         Yên tâm, tôi không có hứng thú với anh đâu

–         Sở tiên sinh phòng cổ đông khách sạn được xếp ở tầng ngọc bích, phòng Vip, cần tôi dẫn ngài qua đó không?

Cô còn nhớ đến ngày mưa đó, vốn có cơ hội chuyển dữ thành lành nhưng đều là vì anh mà bị con chó Dubin cắn thê thảm, đặc biệt không thể tha thứ là khi anh đưa cô về khách sạn, công nhiên bỏ qua lời cảnh cáo của cô mà nhắc nhở cô chuyện bị chó cắn mông trước mặt đám Tiểu Đinh. Sau đó về nước, Tiểu Đinh lại “vô ý” nói chuyện này cho mọi người trong công ty khiến một tháng liền cô không ngóc nổi đầu dậy…


–         Đương nhiên không có vấn đề

Đào Hoa Yêu Yêu cắn răng mỉm cười, coi như không có việc gì nói:

–         Nhưng có thể cho tôi ra ngoài một chút được không.

Sở Phi nhíu mày tỏ ý cứ tự nhiên. Ra khỏi văn phòng, Đào Hoa Yêu Yêu đi thẳng đến nhà vệ sinh, ngồi trên bồn cầu gọi cho Mike. Điện thoại vừa thông, Đào Hoa Yêu Yêu đã nói luôn:

–         Mike, tôi không nhận hợp đồng này đâu

Cô cũng có tự tôn của mình.

–         Có lý do gì không?

Thấy cô kiên quyết như thế, ở đầu kia Mike nhíu mày. Anh biết, có lẽ là Đào Hoa Yêu Yêu tính cách quật cường nhưng không phải là người không biết phải trái

–         Đã xảy ra chuyện gì

–         Tóm lại hợp đồng này tôi chết cũng không kí

Đầu bên kia hơi yên lặng một chút, sau đó truyền đến tiếng Mike lo lắng hỏi:

–         Yêu Yêu, có phải… cô bị xâm hại không?

Đào Hoa Yêu Yêu hít sâu một hơi:

–         Không, Mike, tôi vẫn ổn nhưng…

Sau đó cô oán trách nói:

–         Nhưng Mike à, hôm nay tôi thấy đống châu báu này… anh bắt người con gái vừa bỏ nhẫn đính hôn xuống phải nhìn trang sức … anh không biết trang sức có ý nghĩa gì với con gái sao?

Cô nói dối không chớp mắt

Đầu dây bên kia, Mike lập tức trở nên vô cùng thông cảm:

–         Xin lỗi, Yêu Yêu đáng thương, là tôi suy nghĩ không chu đáo. Hợp đồng này tôi và Sở tiên sinh sẽ bàn bạc đổi người khác làm, nếu không được thì cũng đáng tiếng nhưng cùng lắm thì không kí hợp đồng này thì thôi.

Mike an ủi Đào Hoa Yêu Yêu. Đào Hoa Yêu Yêu đầy cảm kích trả lời:

–         Cảm ơn anh, Mike, tôi nhất định làm trâu làm ngựa báo đáp anh

–         Được rồi

Mike trịnh trọng đáp lời nịnh hót của cô:

–         Nhưng xin cô nén bi thương mà làm việc.

Cắt điện thoại, Đào Hoa Yêu Yêu hài lòng đi ra ngoài, đứng trước gương sửa sang đầu tóc, cô nghĩ đến ba việc:

–         Thứ nhất, Mike tuy học tiếng Trung nhiều năm như vậy nhưng năng lực diễn đạt vẫn khiến người ta giận sôi

Thứ hai, lừa Mike như vậy hình như không tốt

Thứ ba, tối nay phải xem lại phim “My girls”, nữ nhân vật chính trong phim lừa gạt người rất giỏi, phải nghiên cứu kĩ mới được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận