"Ngươi!" Nữ kỵ sĩ giận đến nghiến răng nghiến lợi, bên hông trường kiếm phút chốc rút ra.
"Thật là kỳ quái, hôm nay hoàng lịch rõ ràng không có viết không nên ra cửa a, làm sao nửa đường gặp nhiều ác cẩu như vậy nhỉ? Cản đường người ta còn chưa tính, lại còn muốn cắn người nữa! Tỷ tỷ, ta thật sợ hãi đó!" Định Duệ giả vờ sợ sệt làm nũng,trêu ghẹo người người lông mao dựng đứng.
"Hạo, Cẩu nhi sẽ nói tiếng người sao?"
Trong xe ngựa Tử Đồng nghe thấy Định Duệ nói như vậy, tò mò hướng Mộ Dung Viêm Hạo hỏi thăm.Y biết Mã nhi bộ dạng đại khái rồi, lại chưa ra mắt Cẩu Nhi ni.
"Không biết." Mộ Dung Viêm Hạo mỉm cười.
"Đó! Kia ngoài xe chính là Cẩu nhi hay là người a?"
Những lời này bất quá là câu nói đơn thuần cũng như câu hỏi, nhưng bên ngoài mấy người không nghĩ như vậy, còn tưởng rằng Tử Đồng mở miệng mắng người, lập tức huy động vũ khí xung phong liều chết .
Mộ Dung Viêm Hạo tuyệt không lo lắng, ôm Tử Đồng trong xe ngựa thư thư phục phục ngồi.
Cõi đời này muốn tìm ra người có thể đánh thắng ba người bên ngoài thật đúng là không nhiều, nếu là có cũng sẽ không lỗ mãng như mấy tên bên ngoài.
"Hạo, đây là thanh âm gì?"Bên ngoài tiếng đao kiếm va chạm tương đối chói tai, Tử Đồng quen cuộc sống an tĩnh đem hai lổ tai che lại, cho thanh âm trở nên nhỏ lại.
"Đó là thanh âm vũ khí đụng nhau ,ráng một chút,lát nữa sẽ ngừng."
Tử Đồng gật đầu, ở trên đùi Mộ Dung Viêm Hạo tìm vị trí thoải mái nằm xuống, gương mặt nho nhỏ ngoảnh về,làm Mộ Dung Viêm Hạo nhìn một trận đã mắt, đưa mỹ lệ thu hết vào mắt.
"Hạo, trời tối rồi phải không?" Trước mắt lại là một mảnh tối như mực ,y cái gì cũng không thấy.
"Đúng a! Mặt trời đang muốn xuống núi."
"Mặt trời hình dạng trông thế nào ?"
"Dạng như vậy." Hắn vẽ trong lòng bàn tay vòng tròn."Nó màu cam rất đẹp,màu sắc làm cho người cảm thấy ấm áp ."
Tử Đồng mắt to trợn tròn, rồi sau đó ha hả cười không ngừng."Kia Hạo cũng là màu cam đúng không ?Hạo làm Tử Đồng cảm thấy ấm áp , rất thoải mái."
"Tử Đồng cũng làm cho Hạo cảm thấy ấm áp, thoải mái." Tràn đầy thương tiếc tâm như biển tràn ra,hắn cứ như vậy cúi người dán xuống gương mặt phía dưới.
"Ha hả! Kia Tử Đồng cũng là màu cam." Cảm giác được cằm hắn có chút râu ria,Tử Đồng giơ tay chạm đến Mộ Dung Viêm Hạo.
"Tử Đồng cùng ta giống nhau, có rất nhiều rất nhiều màu sắc, không chỉ có màu cam."
Dưới ánh sáng mờ mờ đã nhìn không ra đôi mắt tử sắc tràn đầy nghi ngờ,nhớ tới cảnh tượng mơ hồ lúc ban ngày.Đúng là, trên thân người có rất nhiều rất nhiều màu sắc, mặc dù những màu sắc kia rất , rất mơ hồ.
* * *
Đang nói chuyện, bên ngoài thanh âm đã yên tĩnh trở lại, thỉnh thoảng mấy tiếng thở dốc yếu ớt cũng là thoáng cái liền dừng lại.
"Các ngươi rốt cuộc là người nào?"
Lập tức nữ kỵ sĩ khó nén hoảng sợ hỏi, người bên cạnh rên rỉ , bất tỉnh, cũng chỉ còn lại có nàng một người miễn cưỡng có thể gọi là hào phát vô thương.
"Thật là kỳ quái, mảnh đất này cũng không phải là của ngươi, quản chúng ta là người nào." Có cả loại người nhàm chán cực độ thế này,không có chuyện gì tìm phiền toái, người ta giá xe ngựa từ bên cạnh họ đi qua,còn phải cho họ biết bát đại tổ tông.
"Ngươi. . . . . . Các ngươi có biết hay không ta là ai!" Còn tốt chứ, lớn như vậy còn chưa gặp phải người dám trêu Hách Liên gia bọn họ.
Định Duệ mãnh liệt mắt trợn trắng. Thiên lý ở đâu a! Hắn không chịu nói bát đại tổ tông nhà mình ,nàng lại muốn họ nghe gia tộc sử của nàng.
"Ngươi là ai thì liên quan gì đến bọn ta,muốn chết cũng nhanh chút nhường đường." Định Duệ cực kỳ rảnh rỗi vỗ vỗ tro bụi trên vai . Mới vừa đánh nhiều như vậy , gân cốt còn chưa vận động được, thật muốn dạy đám người đám người nhanh lên một chút bò dậy, để cho hắn có thể đánh lần nữa.
"Cũng là các ngươi !Ta một người đánh là được,các ngươi lên đoạt người làm gì."làm sao theo Tử Nhan,Vô Tình hai người oán trách.
Hai người liếc hắn một cái.
Bọn họ cũng không trách hắn nhúng tay chõ mõm vào ,hắn còn mở miệng trách bọn họ đoạt người?
Vô tình đung đưa dây cương, xe ngựa trực tiếp từ mấy người bên cạnh chạy qua,không đem lửa giận giương cao của nữ kỵ sĩ để vào trong mắt, ngay cả trên mặt đất khóc thét đau thương,cũng còn phải ở trong đau đớn né tránh hướng xe ngựa áp tới,coi như một người lớn như thế,nhất thời trên mặt đất bụi đất di động thành đoàn.
Nữ kỵ sĩ nói gì cũng nuốt không trôi khẩu khí này ,kéo ngựa đi trước xe ngựa cản lại, không sợ chết tiếp tục khiêu khích.
Chịu không được, nữ nhân này trong đầu là đậu hủ hay là rơm a?Nàng không nghĩ là bọn họ đã cấp cho mặt mũi, đối với nàng hạ thủ lưu tình sao? Chúng ta Mộ Dung gia cho tới bây giờ không có quy định không được đối với nữ nhân xuất thủ, dám trêu người của bọn họ nhất luật giết không cần hỏi.
"Ngươi a! Tốt nhất chớ xen vào việc của người khác, bằng không ta không bảo đảm bọn ngươi một chút có thể hoàn hảo vô khuyết." Định Duệ cười cười ngó chừng nàng ,trong mắt đã hiện lên sát khí cùng gương mặt búp bê khả ái hoàn toàn không tương xứng