Cảnh Bân mời chuyên gia về giúp đỡ trường hợp của Nhã Hinh, cùng cô vượt qua biết bao sự đau khổ khiến cả hai càng lúc càng gần nhau hơn. Có lẽ lúc này cô đã nhận ra anh thay đổi cách ở bên cạnh cô, nhẫn nại và điềm tĩnh.
Cảnh Bân vẫn sẽ cập nhật rất nhiều tin tức về Giản gia cho cô biết. Anh để lộ hết những chuyện xấu xa của Bỉnh Quý, bắt giam người trái phép để ép họ thử thuốc, buôn bán nội tạng và nhiều thứ trái đạo đức khiến hắn bị khởi tố. Cũng nhờ thế, hắn mới phát hiện Vũ Đồng đang gom tiền bỏ trốn một mình.
Bỉnh Quý tức giận mất kiểm soát mà đánh Vũ Đồng đến mức ả sẩy thai. Lúc này hắn mới nhận ra việc hắn không có khả năng có con là giả. Ả cố tình làm sai kết quả để gây hiểu lầm giữa hắn và Nhã Hinh. Hắn ngu ngốc để cho ả dắt mũi.
Không có Nhã Hinh, ông Giản chẳng có nổi một bản thiết kế nào ra hồn. Mọi người cũng biết trước giờ đều do một tay cô vực công ty đi lên, thậm chí cô còn là nhà thiết kế ẩn danh nổi tiếng được rất nhiều người yêu thích, một tác phẩm đủ để sống cả năm.
Nhã Hinh bắt đầu trải qua cuộc phẫu thuật cuối cùng đầy nguy hiểm. Đêm đó, cô ngồi trong lòng Cảnh Bân, tầm nhìn mờ ảo nhưng nghe thấy rõ tiếng nhịp tim đập cùng nhịp của cả hai.
“Nếu cuộc phẫu thuật thất bại, anh hãy…”
Nhã Hinh ngập ngừng. Hai chữ ‘quên em”’ chưa kịp nói ra đã bị Cảnh Bân dùng miệng mình bịt lại. Kể từ lúc đưa cô trở về nhà, đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc thân mật với cô mà không xin phép.
Cảnh Bân biết Nhã Hinh muốn nói điều gì. Tuy nhiên, anh không dám nghe. Anh ngậm lấy đôi môi mềm mại của cô rồi cắn nhẹ môi dưới của cô. Cô không còn bài xích chuyện thân mật với anh như trước. Cô vòng tay ra sau lưng anh và ôm lấy cổ anh. Sự chủ động của cô khiến anh tấn công mạnh mẽ hơn.
“Cảnh Bân…um…”
Nhã Hinh khẽ rên rỉ. Khi cô há miệng, Cảnh Bân thừa cơ hội luồn lưỡi vào bên trong. Tiếng ướt át tiếp xúc với nhau khiến không khí dần trở nên ám muội. Chiếc giường lún xuống tạo độ sâu bằng hai người đè lên nhau. Anh lấy tay để đỡ lấy đầu của cô, nhìn sợi chỉ bạc nối liền giữa miệng hai người. Sau đó, anh đặt trán mình lên trán cô để cảm nhận rõ hơi ấm của nhau.
“Đây là lần đầu tiên em chủ động ôm anh.”
Cảnh Bân thầm thì khiến Nhã Hinh đỏ mặt.
“Hãy yên tâm. Cuộc phẫu thuật sẽ thành công. Nếu không, anh sẽ giành em lại từ tay tử thần.”
Nhã Hinh bật cười trước lời nói táo bạo của Cảnh Bân. Hai người lần nữa quấn lấy nhau. Anh không thể kiềm chế được bản thân. Cô cũng không còn ngăn cấm sự tiếp xúc của anh.
Quần áo lần lượt bị quăng xuống sàn. Việc không thấy gì càng khiến Nhã Hinh nhạy cảm hơn với những lần đụng chạm của Cảnh Bân. Dù anh đã trở nên dịu dàng mấy ngày nay, anh vẫn giữ nguyên sự tàn bạo khi ở trên giường. Không biết qua bao lâu, hai người nằm cạnh nhau. Cô thiếp đi trong lòng của anh, cảm nhận anh vẫn vỗ về cô để cô có một giấc ngủ ngon. Hai trái tim dần đập chung một nhịp.
May mắn cuộc phẫu thuật diễn ra rất thành công, mắt Nhã Hinh dần sáng lại cũng là lúc cô đi trên con đường báo thù. Đánh ngã ông Giản khỏi chiếc ghế mà ông ta yêu thích, đến lúc ông ta nhận ra người hãm hại mình là con gái ruột thì ông ta đã phát điên mà lái xe đâm vào đèn đường, chết ngay tại chỗ.
Có điều Nhã Hinh còn chưa kịp xử lý Vũ Đồng và Bỉnh Quý thì hai người này đã bí mật hợp tác với em trai của Cảnh Bân - Nhất Hòa để bắt cóc cô, tra tấn cô liên tục.
“Anh đến cũng nhanh đó.” Nhất Hòa lên tiếng: “Đúng là không thể xem thường người đứng đầu Tôn gia.”
“Cô ấy ở đâu?” Anh lạnh giọng hỏi nhanh.
Sau đó, Nhã Hinh nghe thấy tiếng của Cảnh Bân nên thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, tiếng súng bên ngoài cùng tiếng va chạm khiến cô lo lắng và bất an. Vết thương ở khắp người khiến hành động của cô trở nên khó khăn hơn.
Khi Nhã Hinh cố gắng cắt đứt dây thừng trên tay và trên chân, cánh cửa của căn phòng đang nhốt cô đột ngột mở ra. Giây sau, cô đã ở trước mặt người mở cửa cùng con dao lam nhỏ. Sau đó, cô mở to mắt rồi kịp dừng động tác lại vì người đứng trước mặt cô là Cảnh Bân. Còn anh nhướng mày nhìn cô cùng con dao lam sắp chạm vào con mắt anh.
“Cảnh Bân!”
Nhã Hinh thủ thỉ rồi lao vào vòng tay của Cảnh Bân. Chân của cô cũng đã mềm nhũn vì hoảng sợ. Anh ôm chặt lấy cô khiến cô ngửi rõ thấy mùi máu trên người anh. Lần đầu tiên, cô không thấy sợ mùi máu và mùi thuốc súng. Cô nhận ra rằng cô lo lắng cho anh khi thấy anh gặp nguy hiểm. Trái tim của cô đã thua trong tay anh.
Một ánh sáng màu bạc vụt qua mắt của Nhã Hinh. Cảnh Bân bất ngờ bị cô xoay người lại. Tiếng động của đồ vật xuyên qua da thịt vang lên. Cô mất dần sức lực trong lòng của anh.
Nhã Hinh đã đỡ một viên đạn cho Cảnh Bân. Người bắn cô chính là Vũ Đồng, mắt ả đỏ lên như máu.
Cô nhìn chằm chằm vào anh và đau lòng khi thấy vẻ mặt đau khổ của anh.
“Cảnh Bân, nếu có kiếp sau, em nguyện sẽ hết lòng yêu anh và nuông chiều tất cả tính xấu của anh.”
Cô thở ra một hơi rồi mất trong vòng tay của anh. Anh run rẩy, ôm chặt lấy cô và luôn gọi tên cô. Tuy nhiên, cô không thể tỉnh dậy nữa.
Linh hồn Nhã Hinh chẳng thể siêu thoát, cứ lảng vảng xung quanh Cảnh Bân, nhìn anh trả thù những người đã hại chết cô. Lâu đến mức cô quên đi rất nhiều chuyện, cả việc cô đã yêu anh. Cho tới khi thấy anh nhảy khỏi tòa cao ốc, cô chính thức trùng sinh, bắt đầu thay đổi số phận và đoạn tình duyên nghiệt ngã.
- ----------------------------------
Chính thức kết thúc toàn bộ bộ truyện nha cả nhà.