Sau khi ăn tối cùng gia đình, Tô Di Yến vui vẻ trò chuyện cùng với mọi người.
“Tiểu Yến, khi nào thì con định đưa bạn trai về ra mắt ba mẹ đây?” Tô Gia Viễn nói.
“Ba, nhất định sẽ sớm thôi”
“Được, ba sẽ đợi đến ngày đó. Ba muốn xem xem người sắp cướp mất con gái bảo bối của ba là ai”
“Ba, cho dù sau này con có đi lấy chồng thì con vẫn sẽ mãi là con gái bảo bối của ba mẹ mà”
“Vậy sao? Ba nhớ trước đây con từng nói là không muốn kết hôn, chỉ muốn ở với ba mẹ thôi mà”
“Ba lại trêu con rồi”
“Mỗi lần nhắc đến cậu ta là em liền cười rất vui vẻ, chắc hẳn cậu ta đối xử với em rất tốt”
“Anh, tất nhiên rồi, anh ấy thật sự rất tốt với em”
“Phải rồi Gia Kiệt, đừng mãi nói chuyện của em gái con nữa, hãy nói đến chuyện tình cảm của con đi. Từ trước đến giờ con đã từng quen cô gái nào chưa? Ba chưa từng nghe con nhắc về chuyện tình cảm của mình”
Nghe vậy nụ cười trên mặt của Tô Gia Kiệt bỗng trở nên cứng đờ, bàn tay hắn ta siết chặt thành nắm đấm. Vì không muốn để cho Tô Gia Viễn nhìn thấy hành động khác thường của mình, hắn ta nhanh chóng khôi phục lại trạng thái bình thường.
“Hiện giờ con chỉ muốn tập trung cho sự nghiệp, tạm thời chưa nghĩ đến chuyện yêu đương”
“Con xem em gái con hiện giờ cũng đã có bạn trai rồi, con còn định độc thân cho đến bao giờ?”
“Anh, ba nói đúng đó, khi nào thì anh định tìm chị dâu tương lai cho em đây?”
“Tiểu Yến, e là phải làm em thất vọng rồi, bởi vì hiện tại anh đúng là không muốn nghĩ đến chuyện tình cảm”
“Gia Kiệt, mẹ con đã đi công tác rồi, nếu không thì bà ấy cũng sẽ giục con tìm đối tượng thôi”
“Ba, con không muốn nói đến chuyện này nữa, con còn có việc cần xử lý, con xin phép lên phòng trước đây”.
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||
Sau khi Tô Gia Kiệt trở về phòng, gương mặt hắn ta liền trở nên âm trầm.
“Tô Gia Viễn, nếu như ông không hại chết cô ấy thì hiện giờ tôi đã có một gia đình hạnh phúc rồi. Tại sao tôi lại có một người ba độc ác như ông chứ?”
“Lần trước là do tôi sơ suất nên mới để đống bằng chứng đó rơi vào tay của Hứa Cảnh Hà, lần này tôi sẽ không để kế hoạch của ông được diễn ra thuận lợi nữa, đã đến lúc ông nên trả giá cho những tội ác của mình rồi”
Thật ra người gửi thư nặc danh đến cục cảnh sát để tố cáo Tô Gia Viễn lần trước chính là Tô Gia Kiệt, bởi vì ông ta đã hại chết người con gái mà hắn ta yêu nhất. Vì để báo thù, Tô Gia Kiệt đã bí mật thu thập những bằng chứng phạm pháp của ông ta trong suốt một năm qua.
Vào một năm trước, khi Tô Gia Kiệt chưa kịp vui mừng vì bạn gái báo tin vui thì hắn ta lại nhận được tin bạn gái đã qua đời vì tai nạn giao thông. Đáng lẽ hắn ta định nhân cơ hội này đưa bạn gái về ra mắt với gia đình, nhưng không ngờ chuyện đau lòng này lại xảy ra.
Mà người gây ra vụ tai nạn này lại bỏ trốn. Nỗi đau chưa kịp nguôi ngoai thì không lâu sau đó, Tô Gia Kiệt tình cờ nghe được cuộc nói chuyện điện thoại của Tô Gia Viễn với một người khác, từ đó hắn ta biết được chính Tô Gia Viễn là người đã gây ra vụ tai nạn đó.
Qua điều tra, hắn ta dần dần phát hiện ra những bí mật đen tối phía sau Tô Gia Viễn, kể từ đây Tô Gia Kiệt bắt đầu tham gia vào những vụ làm ăn phi pháp của ông ta, nhưng mục đích thật sự là thu thập bằng chứng phạm pháp của ông ta.
______
“Những bằng chứng mà đối phương thu thập được bao gồm cả vụ tai nạn xảy ra vào một năm trước, có khi nào hắn ta chính là người thân của cô gái đó?” Hứa Cảnh Hà nói
“Không thể nào, cô ta là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã lớn lên trong cô nhi viện, cô ta vốn không có người thân nào. Hơn nữa đoạn đường xảy ra tai nạn là đoạn đường vắng, cũng không có camera, căn bản không có ai phát hiện ra vụ tai nạn này là do tôi gây ra, chứng cứ cũng đã bị tôi tiêu hủy” Tô Gia Viễn nói
“Nhưng ông đừng quên vào thời điểm xảy ra tai nạn, cô gái đó còn đang mang thai, cho nên không loại trừ việc chồng sắp cưới của cô ta đang trả thù chúng ta”
Tô Gia Viễn đang ra chiều suy tư, một lúc sau ông ta mới trả lời: “Đúng là có khả năng này, chuyện này chúng ta cần điều tra thêm”