Loay hoay mất nửa tiếng đồng hồ Mai vẫn cứ đứng đờ ra. Thượng sách chẳng thấy đâu mà chỉ thấy tim đập chân rung. Phong thì đang tiến lại gần mà Mai cứ như người mất hồn, cứ nghĩ là phen này kiểu gì cũng chết chắc. Nhưng ngờ đâu chắc kiếp trước Mai lùn nhà mình ăn ở tốt nên ông trời đã cứu Mai một bàn thua trông thấy.
ông trời ơi! Người thật là tốt quá đi ak! Đúng lúc này lại phái cứu tinh xuống giúp Mai tiêu diệt ác quỷ Hà Đình Phong ka ka ka...!!!!!!
Đoán thử xem đó là gì?????
- một anh đẹp zai ko quen mặt bị Mai nhận làm người yêu, sau đó Phong sẽ thấy ngượng mà rút lui????? Cái này hay *-*
Nhưng
Ko rắc rối vậy đâu, tình tay ba đủ chết rồi. Với lại mấy kiểu này chỉ có trên phim thôi ak! Bên ngoài nam nữ bất phân, làm vậy ko may mà gặp phải thằng gay thì coi như xong..
=====> LOẠI!!!!!!
Còn cái khác ko???
- Còn!!!! hay là Long xuất hiện dẫn Mai đi????
Nghĩ sao???? Long bây giờ còn đang trên đường đi học, Phong đại thần tính hết rồi.
Vậy còn gì nữa ko? Phong đại thần thập toàn thập mĩ vậy làm gì có điểm yếu nào hả trời?????
Ai bảo ko có
" anh bạn gián đáng yêu à???? Sao hôm nay đẹp troai dữ zậy?!!!! Yêu éo chịu đc!!!! Lại đây nào "
Nhìn thấy cứu tinh là Mai chạy ngay lại chào đón mà ko để người khác biết. Thực ra có người đã nói vs Mai rằng ' đã là người thì ai cũng có điểm yếu dù là thần thánh phương nào thì cũng từ người mà ra. Vì vậy Phong đại thần cũng Ko phải ngoại lệ. Thứ anh ta sợ nhất chính là con bé gián đáng yêu ' ha ha chẳng cần quan tâm là giữa sân trường tại sao có gián, Mai giải quyết vụ trước mắt đã.
Đặt em gián bé xinh trong lòng bàn tay rồi nắm lại ( ko tốt đẹp gì đâu thế nên bí lắm hãy dùng nhé. Mà gặp anh đẹp zai tỏ tình nhận lời ngay chứ ngu gì chơi mấy trò vớ vẩn này he he. Chỉ có mấy đứa ngốc ngốc như Mai mới dùng thôi )
Mai tiến lại gần phía Phong
" Rất hân hạnh. Tôi sẽ cho anh câu trả lời nhưng trước tiên tôi có món quà này muốn bù lại chút ít tổn thất ngày hôm nay"
Nói đoạn Mai đưa nắm tay giữ bảo bối ra hướng về phía Phong. Hiểu đc ý của cô nàng lắm chuyện này Phong đưa cho Mai bó hoa tỏ ý cầm hộ rồi đưa tay ra đón lấy món quà của Mai ko chút phòng bị
Vừa nhận đc món quà từ Mai thấy tay mình có cảm giác buồn buồn, nôn nôn. Phong lập tức mở tay ra đưa lại gần nhìn.
Mai lập tức chêm lời vào
" có thấy quen ko???? "
"Quen!!!!!????? " ( trả lơi ngây thơ vãi, Phong đại thần đây ư???? Tin đc ko ta??? )
Mai lại tiếp
" biết con gì đây ko??? Vừa đáng yêu vừa cute, rất hợp với anh đấy "
"Nói thật sao tôi thấy nó xấu xí giống cô mà " ( gì chứ??? Mai lùn nhà mình xinh nhất nhưng bằng con gián hay ko thì còn xem đã )
"Anh đc lắm! Anh học lớp mấy rồi nhỉ??? [Trả vờ ngu tí xem sao] có học qua đánh vần chưa??? Nghe nhé tên con này có chữ G...I...A...N thêm dấu sắc nữa là đc hè hè "
"Cảm ơn (giả ngu hay là ngu thật vậy ) G..I..A..N nghĩa là GIAN thêm dấu sắc có nghĩa là GIÁN...... @@@@@...D.....D...D con.... con....Gián sao ?????? Cô cô...... "
chưa Kịp nói hết câu thì Phong đại ca ngất xỉu thật là.... kém quá mà. Nhưng cũng đúng thôi, hồi nhỏ bị gián cắn một lần nên cứ nhắc đến gián là thấy sợ chứ có biết rõ hình thù nó như thế nào đâu. Thật là tội nghiệp mà.
Sau khi Phong ngã xuống, nằm lăn ra đất bất tỉnh nhân sự thì Mai lại độc ác ôm bụng cười ( xấu tính vậy bảo sao ko cao lên đc. Lúc nào cũng chỉ ở ngưỡng 3m bẻ đôi mà thôi ).
Đúng lúc Mai há to mồm nhất để cười thì ko biết từ đâu có vật thể lạ bay vào mồm làm cho mất cười luôn
Cũng may chỉ là cái bánh mì, Mai trợn tròn mắt đảo xung quanh nhưng ko phát hiện ra kẻ nào khả nghi.
Lúc này mấy học sinh nam đứng đó lay lay đẩy đẩy gọi Phong dậy nhưng chỉ thấy anh mơ màng chỉ ngón trỏ vào Khoảng không rồi lẩm bẩm gì đó. Rất nhanh sau đó Phong được đưa vào phòng y tế.
Mai lúc này quai hàm đã bị vẹo chỉ vì cười quá to mà rước họa vào thân. Ko cười đc nữa Mai tiếp tục rảo bước về phía lớp mình. Đúng lúc ấy lại bắt gặp ánh mắt của Long.
Trong ánh mắt ấy chứa nhiều cảm xúc hỗn độn. Vui có, buồn có. Nhưng phần lớn là vẻ kì bí lạnh lùng nhưng lại quen thuộc.
Lúc này Mai mới hiểu ra rằng sân trường chẳng bao giờ tự nhiên có gián cả. Và Mai thầm cảm kích Long rất nhiều.
__________^_^__________
Vừa vào đến lớp
" hoan hô!!!!! * Clap! Clap * đại chiến thánh thần của nấm lùn đã thành công zjhê zjhê "
Một tràng dài do Đạt béo tuôn ra. Sau đó là đến Đức khơ me
" con gái ak!!! Ko bõ công bố nhịn ăn cho mày ăn học, đến đệ nhất mĩ nam của trường mày cũng dám đáp tội, gan mày đúng là to như gan mẹ mày. Làm thế hỏi bố sau này làm sao vác mặt ra đường đây???? "
" chú đừng lo cái Mai mà đi với chú chẳng khác nào cây nấm đi cạnh cây tre. Anh còn ko nhận ra thì lo gì khó sống!!!! @@@@ quẩy lên nào!! "
Đạt béo tiếp lời Đức khơ me.
Vừa nói xong một đám con trai lao vào ném đá cùng. Thật sự thì con trai 11A2 rất ít, chỉ bằng một nửa con gái, tuy ko có đứa nào gọi là quốc sắc thiên hương ( trừ Long đẹp trai ra nhé. Thằng này suốt ngày như kẻ tự kỉ có biết gì đâu mà chém gío ) nhưng độ biến thái đến đáng yêu thì là vô đối.
" em ak! Yêu anh đi anh sẽ làm tất cả để có em "
" ứ... ừ.....đâu...!!!..!!!đồ quỷ xứ.....cứ làm người ta ngượng..... hưmw!!!!! Cho con gián này "
" em....... em..... đáng yêu chết đi được thơm cái nào...chụt woa!!! @ - @****@ - @"
ỌE........Ọe....... ọe..
cái đoạn vừa sến sẩm, vừa chuối cả buồng vừa rồi là kiệt tác có hẹn lại lên của Giang ộp pa (anh) và Điệp bướm (em).
Xem xong mà cả đám đều thấy nổi hết cả da gà lẫn da ốc. Còn Mai thì mặt mày méo mó dở khóc dở cười chẳng biết phải làm gì nữa.
" mày ko phải lo Mai ạ. Nhìn mày con con thế này chắc ko ai làm gì mày đâu. Thôi tao đi ra với em yêu tao đây ngồi đây thêm lúc nữa chắc chốc về ko ăn được cơm quá."
" sao tao phải lo chứ. Đáp tội với chị đây mày nghĩ sẽ được yên thân sao ha ha ha.... ha ha!! " * cười ác độc *
Đạt béo tỏ vẻ nghiêm túc
"Cười đi cẩn thận lại ăn bánh mì như vừa xong đấy."
Nghe câu này Mai ngắn mặt lại ko nói đc gì. Còn Đạt béo tiến lại gần Trịnh Linh
" em yêu ak! Hay mai anh cũng tỏ tình với em như vậy nhé. Em muốn bao nhiêu hoa, bao nhiêu bóng bay bảo anh mai anh mua.....em đẹp như vậy thôi nhận lời yêu anh đi.. @@@@"
"Biến đi " - Linh có vẻ gắt gỏng
Sắc mặt cô vốn đã ko được tốt, nghe xong câu này của Đạt mặt cô càng cau có hơn. Thế rồi ko nói gì chỉ nhìn Mai cay cú đi ra ngoài.
Mai thấy vậy có chút ko vui cũng bày đặt quát tháo như ai
" chúng mày bớt nhảm đi. Lần sau đi học cho thêm tí muối vào túi nhá, nhạt quá đấy " sau đó cũng bực bội đi ra ngoài.