Này Nhé ! Cậy Đẹp Trai Mà Thái Độ À ?

" Cả lớp trật tự này, hôm nay lớp mình có tổ chức đá bóng với lớp 12 mọi người đi xem và cổ vũ nhe "
Giọng nói đanh đảnh này ngoài cái Lưu bí thư ra còn ai nữa. Con bé này được cái hát hay, xinh gái,ăn nói liu loát. Ngoài ra chẳng đc điểm nào khác, người thì béo như heo ( chắc gần bằng thôi ) học hành thì chểnh mảng, ngoài ra còn đanh đá, bá đạo. Nhưng vì ko phải dạng vừa......vừa....vừa đâu nên Nhiều đứa trong lớp cũng phải nể.
Cái Lưu Vừa dứt lời thì đến lượt lớp trưởng nấm lùn là Mai phát biểu.
" hôm nay lớp mình mặc áo lớp nhé, đi cổ vũ cho oai. Được rồi cô bảo là tiết này ko học cả lớp về chuẩn bị chiều đi cho đầy đủ. VỀ THÔI ANH EM ƠI "
Mai vừa nói xong thì bão lũ ùn ùn kéo đến, nói hơi quá nhưng cũng ko sai chứ 41 người ở tập thể 11a2 đi đến đâu là đổ đình đổ chùa đến đấy. Đông và mạnh đến nỗi Quang đao ko chen đc phải hét ầm lên' Mẹ chúng mày để tao đi trước xem nào@@ "
Vừa nói vừa chen lấn, còn Đức khơ me thì dùng đến cái đầu rồi uốn 7 tấc lưỡi ra vẻ ta đây ( thằng này công nhận thông minh hơn một tí )
" Các bạn thông cảm tớ còn mẹ già con nhỏ cho về trước tí nào "
Nhưng vô ích, vừa nói xong thì cả hội lao vào đánh Tú tèo còn thêm một câu" Đức khương mày thì lấy đâu ra con nhỏ ở nhà hả "
Đức thản nhiên trả lời" đến con lớn như cái Mai t còn có nữa là con nhỏ he he ha ha"
Vừa nói xong thì bị Mai đá chổng phao câu lên trời. Đáng đời ha ha

______>______
Ra đến nhà để xe, Long chạy đuổi theo Mai
" Lớp trưởng ......cậu ...tôi...chúng ta......tôi...thực ra...............tôi muốn nói chuyện với cậu, lần trước ............xin lỗi đă làm cậu tức giận!! Cái áo đó là áo tôi mua chứ ko phải áo cho chuột nằm. Nên cậu đừng giận nữa có đc ko, cậu như vậy tôi thấy ko thoải mái? "
Mai đứng hình trong vài giây ,
sân trường lúc này tấp nập tiếng ồn, kẻ nói người đùa, nhưng tại sao Mai lại nghe rõ mồn một lời Long nói đến vậy mặc dù Long đứng cách Mai ko xa nhưng giọng của anh chàng này trầm nhỏ. Mà sân trường lại ồn nữa hay là Mai đã chờ câu nói này từ lâu???????????
Thực ra Mai và Long ngồi cùng một bàn mọi ngày cũng hay trao đổi nhưng hôm nay cả hai đều ko nói lời nào với đối phương cả.
Cả buổi sáng hôm nay Mai ko để ý gì đến Long cả, bề ngoài là vậy nhưng thật sự thì .........còn tùy, mà cũng ko biết.
Một lúc sau Ko thấy Mai nói gì Long nói tiếp
"Chiều nay tôi cũng trong đội bóng, cậu sẽ cổ vũ cho tôi chứ? "
Từ sâu trong đôi mắt Long Mai nhận ra mình nên nói gì đó. Tuy nhiên phải nói gì đây? Trong đầu Mai đang rất rối, như tơ vò vậy. Tuy nhiên Mai cảm nhận đc Long rất quan tâm đến cô, và mong nhận đc câu trả lời chính là sự quan tâm lại của Mai.
" cậu đc lắm, dám lừa tôi khiến tôi phải tắm đến 5 lần. Được! Chiều nay gặp nếu lớp mình thua tôi sẽ sử tội cậu nghe chưa phải cố lên đó, tôi sẽ theo dõi cậu, cẩn thận tôi đấy?!!!! "
Mai nói xong thì quay lưng bỏ đi luôn. Long vẫn đứng đó, tâm trạng có gì đó trào dâng, một cảm giác sung sướng, hào hứng lạ thường. Có lẽ là do câu nói đó của Mai
" tôi sẽ theo dõi cậu.........Phải cố lên đó"
_______^_^________
Buổi chiều
" cố lên, 11A2 cố lên"
"12a1 cố lên, thầy Cường cố lên, Mr Cường cố lên "

"11a2 vô đối...11a2 vô địch"
"12a1 muôn năm, 11a2 cùi bắp"
-............
_.........
_......
Nói chung là hỗn loạn toàn tập. Lúc Mai đến sân vận động thành phố đã đông nghịt người nhưng vẫn may là với vóc dáng chuối tiêu nấm lùn của mình, Mai vượt qua các đối thủ nặng kí khác xen được vào hàng ghế đầu tiện quan sát đc kĩ.
Sau một hồi chờ dài cổ cuối cùng trận đấu cũng bắt đầu. Các cầu thủ đang đứng chào hỏi đôi chút. Đột nhiên Mai như dán mắt vào người mặc áo số 2 nhìn rất là quen, rồi Mai như bừng tỉnh, giật bắn mình muốn rơi cả chòng mắt luôn. Người đó ko phải Long, ko phải mấy bạn 11a2 mà là.....mà là......là....Hà Đình Phong!!!!!@@
Mai ko thích gọi độc tên anh ta là Phong ( giống kiểu mấy đứa mê trai hay gọi: ' anh Phong ơi!!!!
: anh Phong à!!!! ) kinh dị vãi....... mà chỉ thích gọi cả họ lẫn tên hoặc là gọi là ' ông anh già'.
Mà đúng hơn là thằng cha già....hêh @@@@
Thấy anh ta Mai hơi choáng. Tự hỏi ko phải ông anh này cũng đá bóng đấy chứ? Ko thể tin đc. Nhưng đc mệnh danh là viên ngọc quý của trường thì chắc ko tồi rồi. Mai cảm tưởng như Máu bắt đầu dồn lên não, chân tay ngứa ngáy kì lạ. Chắc là dư âm của vụ lần trước, khói trên đầu cô bắt đầu nghi ngút, hai mắt rực lửa. Đột nhiên Thấy nực cười, Mai nghiến răng ken két, Thầm tự hỏi ' ông anh già đẹp troai sao dạo này muội muội đây hay có vinh hạnh diện kiến người vậy? Nếu đã vậy thì cơ hội trả thù của ta đến rồi Hây za!!! Ông trời đúng là có mắt mà ha ha ha ' . Mải nghĩ mà suýt nữa Mai uống nước bị sặc chết.....đúng là đau lòng mà huhu.
Chận đấu đã trôi qua đc tần 10 phút, diễn biến trên sân ko có gì đặc biệt chỉ là, hôm nay thầy Cường chủ nhiệm 12a1 đồng thời là phó chủ nhiệm 11a2 ra sân . Với thân hình to tròn như con lật đật nhìn thầy chạy rất là hài, mấy lần bóng đến chân mà toàn bị thằng Quang với thằng Tú thay nhau cướp mất mà mặt thầy cứ đơ ra ha ha buồn cười chết đi đc. Có mấy lần thầy còn suýt ngã nữa chứ. Công nhận chỉ có thể là Mr Cường mới coa những pha ngoạn mục như vây ha ha

Tiếng reo hò trong sân lại ầm ĩ
Mặc dù ko muốn nói nhưng trong lòng Mai khâm phục Phong sát đất vì những cú đá của anh rất đẹp, ko những thế còn chuẩn đến từng xen ti mét. Trong mọi tư thế đều toát ra khí chất lãng tử phi phàm vừa hoang dã xa lạ, vừa kiểu mẫu thân quen. Nói chung là khiến Mai ko rời mắt đi nơi khác đc.
Mải nhìn Phong Mà Mai quên mất ko nhìn xung quanh, thực sự đếm ko xủê, đang có bao nhiêu ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn về phiá Long và Phong vì hôm nay hai người họ đá trội nhất, sút đẹp, truyền hay, ghi nhiều bàn thắng Nhưng Mai chỉ nhìn mỗi Bình đại ca thôi và thầm cầu nguyện đá ra ngoài đi, bị ngã đi, mắc lỗi để bị đuổi ra khỏi sân đi ( mong muốn quái dị đúng là quá ác độc)
Nguyền rủa thế chua là gì đâu,ko bao gìơ có chuyên xóa hết thù hận nha,kẻ có thù mà ko báo thì ko phải là Quân tử. Mặc dù thực tế Mai cũng ko phải quân tử nhưng có thù thì nhất định Phải trả.
( ngồi đến ê mông )
Hai mấy người tranh nhau một quả bóng suốt 90 phút đồng hồ cuối cùng cũng xong.
Mai cả buổi chỉ để ý Phong nên ko quan sát đến Long, nhiều lần Long đưa ánh mắt về phiá cô mà cô ko hề biết. Chính vì lẽ đó mà ở những phút cuối cùng cậu ta đá rất hời hợt.pha sút cuối cùng còn suýt ngã khiến một bạn nữ khá xinh gái ngồi cạnh Mai, hình như tên là Hà mà face là pupi gì đó học 11a3 cứ phải đứng ngồi ko yên.
Hôm nay Linh cũng có mặt, nhìn cô ấy rất duyên dáng trong bộ váy màu hồng phấn, điểm xuyết lên đó là những bông hoa tuyết nhỏ, nhìn tổng thể thì có kẽ Linh đã tạo cho mình điểm nhấn nào đó ở sân bóng hỗn loạn này. Nhưng cả buổi Linh chỉ hằm hằm nhìn Mai rồi lại dịu dàng nhìn Phong. Mỗi khi Phong ghi bàn cô còn đứng hẳn lên vỗ tay. Chẳng biết là ý gì nhưng với Mai Linh luôn nhìn cô bằng ánh mắt răn đe,kiêu ngạo đầy thách thức ' xem lại mình là ai đi, hưwm muốn trèo cao sao? Cậu ko phải đối thủ của tôi đâu'
Thật chẳng thể biết ngày mai bạn sẽ ra sao.!!!!!!!! Hôm nay là bạn rất có thể ngày mai là thù. Cuộc đời luôn chứa đựng đầy rẫy những điều bí ẩn còn chờ ta khám phá, vì thế hãy sống mạnh mẽ và đừng từ bỏ thứ mình muốn bằng bất cứ giá nào


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận