Những Chiến Binh Xuyên Không


Hiên Viên Thiên Hạo sắp xếp cho Lãnh Cơ một căn phòng trên tầng hai của con thuyền.

Căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ những mảnh vỡ và đồ đạc rơi lung tung sau trận rung lắc thuyền dữ dội ngày hôm qua.

Tất cả đều được thay cái mới nhưng hầu như là rối tung,

Bộ bình trà thì mỗi cái tách một kiểu, không đúng bộ.

Chắc là đã bị vỡ bớt vài cái.

Ấm trà thì cái vòi sứ bị gãy một nửa.

Cốc ! Cốc!

" Cô nương! Cô thay y phục xong chưa? Cùng xuống dùng cơm với chúng ta" giọng Vũ Tuyết bên ngoài cửa nói vọng vào.

Lãnh Cơ bước tới mở cửa.

" Ta xong rồi, cùng đi thôi" nàng mỉm cười trả lời Vũ Tuyết.

Buổi chiều, khi Lãnh Cơ trở về, Vũ Tuyết đã cùng Vũ Nhất lên thuyền nhỏ ra xung quanh tìm kiếm nàng.

Từ xa, nhìn thấy con cá khổng lồ nhảy lên mặt nước, gần chỗ bọn họ neo thuyền thì vội vã quay thuyền nhỏ trở về.

Khi về gần đến nơi, tất cả cảnh tượng con thuyền bị hai con cá kia rung lắc và mấy tên hộ vệ thê thảm trên thuyền, bọn họ không khỏi nổi da gà.

" May là chúng ta không có ở trên thuyền a" Vũ Tuyết vừa nhìn vừa nuốt nước bọt nói.

" Thật may mắn" Vũ Nhất nhìn con thuyền cũng không nhịn được nuốt nước bọt trả lời lại Vũ Tuyết.

Bước xuống lầu, vừa xuống hết cầu thang.

Lãnh Cơ nhìn thấy tất cả mọi người đã có mặt đầy đủ, ngồi trên tấm đệm, trước một bàn đầy thức ăn.

Hiên Viên Thiên Hạo ngồi ở chủ vị.

Kỳ quái, sao tất cả bọn hộ vệ đều dùng ánh mắt ai oán nhìn nàng, không ai ăn cơm, hai tay đều để xuống dưới? Không lẽ bọn họ còn ghi hận nàng chuyện chiều nay?

Hôm qua nàng rõ ràng không có làm gì a.

Tất cả là do mấy con cá Voi kia a.


Ừ ! thì nàng chỉ sai một chút là đi không nói để bọn họ lo lắng đi tìm thôi mà.

Lãnh Cơ đi tới gần hơn, ánh mắt bọn họ như những tia la de chiếu thẳng vào người nàng, không rời.

Nàng nhích người bước qua bên phải bọn họ cũng quay đầu nhìn theo.

Nàng bước sang bên trái, bọn họ cũng quay sang bên trái.

" Các người nhìn ta như vậy là có ý gì?" Lãnh Cơ nhíu mày, nhìn bọn họ.

" Lãnh Cơ cô nương! Mời cô nương dùng cơm" Vũ Nhị ai oán lên tiếng nói.

Lãnh Cơ cảm thấy vô cùng khó hiểu, đầu xuất hiện vài dấu chấm hỏi.

Sau đó, nàng bước tới gần hơn, chỗ nàng ngồi là phía dưới chỗ Hiên Viên Thiên Hạo, chỉ cách nhau cái góc bàn.

Lãnh Cơ ngồi xuống đệm ngẩn đầu lên nhìn bàn thức ăn.

Nàng chợt sững lại, ánh mắt nàng chớp liên tục nhìn những cái đĩa đựng thức ăn không nguyên vẹn, chỉ còn có một nửa.

Chén ăn cơm thì mất một mảng hình trăng khuyết, tô đựng canh thì thấp lại một nửa, ....!nàng nhìn quanh trên bàn, tất cả tô, chén..., đĩa đều bị hư hỏng giống vây.

Đây đều là chuyện tốt mà mấy con cá kia gây ra, bây giờ nàng nên làm thế nào đây.

Lỡ như họ bắt đền nàng lấy tiền đâu mà bồi thường? Sau đầu nàng xuất hiện vài cái vạch đen.

" Cô nương! ăn cơm đi" Vũ Nhị nhắc nhở nàng.

" Oh ! Được " nàng trả lời sau đó bắt đầu cầm đũa lên ăn cơm.

Tất cả mọi người vẫn nhìn nàng, không một ai động đũa.

Lãnh Cơ nhìn một vòng sau đó không để tậm bắt đầu gắp thức ăn, ăn cơm.

Nàng vừa gắp rau lên đưa vào miệng ăn, đây là rau luộc, rất nhạt.

Nàng gắp miếng thịt.

Thịt cũng luộc.

Nàng múc muỗng canh cá lên nếm thử.

khẽ nhíu mày.

Canh cá này giống như không bỏ gia vị, rất khó nuốt.

Giống như bỏ cá vào nước sôi luộc luôn vậy.

" Vì sao không nêm gia vị? Tất cả đều nhạt"? Nàng ngẩn đầu lên hỏi Vũ Tuyết.

Vũ Tuyết nhìn nàng thở dài nói:

" Gia vị đựng trong chum đã bị ngã vỡ, đổ hết ra ngoài sàn, hơn nữa bị nước biển tràn vào hòa tan hết cả rồi"

" Chum đựng gạo cũng vỡ, nước biển thấm ướt cũng bị hỏng, có thể chỉ nấu được một hai bữa"

" Cũng may là than củi được để trong kho dưới tầng hầm, được che phủ kín nên nước biển không làm ướt được, nếu không chúng ta cũng không có củi để luộc rau đâu".


" Thật xin lỗi! Ta không cố ý " Lãnh Cơ lí nhí cúi đầu mở miệng xin lỗi.

Thật là áy náy a.

Nàng chính thức cạn lời, không biết nên nói cái gì nữa.

Thật là oan cho nàng quá mà.

Không phải do nàng a.

Hiên Viên Thiên Hạo nhìn vẻ mặt của nàng từ nãy tới giờ, hắn rất muốn cười to nhưng cố gắng nén lại nói:

" Chuyện ngoài ý muốn mà thôi! Không sao đâu" .


Đám thuộc hạ đồng loạt quay đầu sang nhìn Chủ tử.

Là ai nãy giờ mắng bọn họ té tát về cái tội không cất giữ gia vị và gạo cẩn thận a.

Là ai nãy giờ bắt bọn họ thống kê thiệt hại bồi thường a.

Bây giờ lại nói với cô nương, đầu sỏ trong chuyện này là " không sao đâu a".

Chủ tử a.

Chủ tử.

Người vì nữ nhân mà đối xử với thuộc hạ thân tín của người như vậy a.

Toàn bộ ánh mắt ai oán lúc nãy nhìn Lãnh Cơ thì bây giờ đồng loạt bắn hết cả về hướng vị nam tử ngồi ở ghế chủ vị kia.

" Khụ, khụ " Hiên Viên Thiên Hạo nhìn thấy thuộc hạ nhìn mình như vậy thì có chút mất tự nhiên.

Ho nhẹ , đứng lên nói:

" Ta không thấy đói, các người ăn cơm đi" sau đó đứng lên đi lên lầu.

Còn không thấy đói.

Rõ ràng là nhịn từ sáng tới giờ không có gì trong bụng, ngoi lên lặn xuống biển liên tục.

Bọn họ còn đói đến mức da bụng trước sau muốn dính chặt lại với nhau đây.

Bọn thuộc hạ nghĩ thầm trong bụng, không ai dám nói ra ngoài.

" Ăn cơm thôi " Vũ Nhất lên tiếng, cúi đầu cầm nửa cái bát đựng cơm và đũa lên ăn.

Không ăn thì chỉ có đói, bọn họ đã đói lắm rồi.

Nhịn cả một ngày tay chân bây giờ còn run rẩy.

Tất cả vội vàng cầm đũa lên ăn như hổ đói.

Mặc kệ ngon hay dở, lấp đầy cái bụng rỗng trước đã.

Lãnh Cơ cũng cầm đũa lên ăn.

Thật ra nàng cũng không kén ăn.

Lúc trước bài huấn luyện cuối cùng của nàng trước khi bắt đầu các bài kiểm tra là cùng các đồng đội chia ra làm ba tổ.

Chỉ huy cho người mang bọn họ thả vào trong rừng sâu bên trong đảo, tự học cách sinh tồn và tìm đường trở về căn cứ.


Nàng đã ngủ trên cây, ăn rễ cây, uống nước sương sớm, săn thú rừng,...!có khi còn chẳng tìm được đồ ăn khi đi nhầm vào khu thực vật có độc.



Tổ của nàng lang thang trong rừng hai tháng mới trở về căn cứ.

Tổ thứ hai sau ba tháng rưỡi mới trở về.

Tổ thứ ba thì năm tháng, bọn họ bị lạc và đi lòng vòng trong đảo.

Bên trong đảo rất nguy hiểm, khi đội thứ ba trở về đã tổn thất mất hai người.

Cơm nước xong xuôi, mọi người cùng nhau dọn dẹp, người nào trở về phòng người đó, việc ai nấy làm.

Vũ Tuyết xuống bếp cố gắng làm ra chút gì đó mang lên phòng cho Hiên Viên Thiên Hạo lót dạ.































Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận