Những Chiến Binh Xuyên Không


" Nàng nhìn gì vây"? Hiên Viên Thiên Hạo bước tới bên cạnh hỏi Lãnh Cơ.

"Ta muốn lặn xuống hồ nước này, có thể bên dưới có lối ra" Lãnh Cơ quay sang nhìn Hiên Viên Thiên Hạo nói.

Hiên Viên Thiên Hạo nhìn xuống hồ nước, nước trong vắt, có thể nhìn thấy mấy trụ đá lớn mọc dưới hồ, hồ nước rất sâu, không thấy đáy.

Hắn ngồi xuống lấy tay chạm vào nước, nước nơi này hơi có độ ấm.

Hắn quay sang nói với Lãnh Cơ:

" Để ta xuống dưới xem thử, nàng ở trên này chờ ta, ta sẽ trở lại ngay"

" Hay là để ta đi, ta rất am hiểu về bơi lặn" Lãnh Cơ nói xong rồi kiểm tra lại dạ minh châu chiếu sáng và nhét chặt lại cây chủy thủ lúc nãy Hiên Viên Thiên Hạo trả cho nàng, buộc chặt lại tóc, ngồi xuống, thò hai chân xuống hồ nước trượt xuống hồ.

Hiên Viên Thiên Hạo á khẩu, ánh mắt trân trối nhìn theo nữ nhân mặc bộ đồ màu đen bó sát, lướt nhanh như một con cá dưới nước.

Nàng ấy nói để nàng ấy lặn, hắn còn chưa kịp nói lời nào nàng ấy đã làm liên tục một loạt hành động rồi xuống hồ bơi đi mất.

Không lẽ hắn nhảy xuống lôi nàng lên.

" Haizz" hắn thở dài, chưa bao giờ hắn có cảm giác bất lực như thế.

Thôi thì ở đây chờ nàng vậy.

Hiên Viên Thiên Hạo cùng mười lăm tên hộ vệ ngồi xếp bằng trên mặt đất vận nội công để tránh độc xâm nhập vào người.

Đợi hơn nửa canh giờ ( một tiếng) vẫn chưa thấy Lãnh Cơ trở lại, mọi người không khỏi sốt ruột.


" Cô nương ấy lặn dưới nước lâu như vậy, không có xảy ra chuyện gì chớ"?

" Con người có thể lặn dưới nước nhiều nhất là bao lâu"?

" Cô nương đó không phải là người cá biến hình đấy chứ"?

"Hay là ngợp nước ở đâu đó rồi."

"...."

" Ta xuống tìm nàng ấy " Hiên Viên Thiên Hạo nghe mấy tên hộ vệ không ngừng nói, trong lòng hắn càng sốt ruột không chịu nổi.

Hắn đứng lên nhảy xuống hồ.

Mấy tên hộ vệ thấy vậy cũng nhao nhao nhảy hết xuống bơi theo chủ tử tìm Lãnh Cơ, nói gì thì nói cô nương ấy cũng đã đi cùng bọn họ mấy ngày rồi, không thể để nàng xảy ra chuyện được a.

Chưa kể bọn họ cũng thích cô nương kỳ lạ này a.

Bọn họ bơi được một đoạn ngắn thì thấy Lãnh Cơ đang bơi từ phía dưới bơi lên.

Tất cả cùng ngoi lên mặt nước

" Các ngươi tính đi đâu a.

Đừng có nói với ta là các người ngồi ở đây chơi nên cảm thấy chán, muốn xuống hồ tắm đỡ buồn a" Lãnh Cơ mở miệng trêu chọc, nàng làm sao không nhìn ra là bọn họ lo lắng cho nàng nên nhảy xuống hồ tìm nàng a.

" Bọn ta thấy nàng đi lâu nên sốt ruột, muốn xuống tìm nàng.

Nàng sao lại đi lâu như vậy? Có chuyện gì không"? Hiên Viên Thiên Hạo lo lắng hỏi.

" Không có gì, ta tìm được lối ra bên dưới, nhưng rất xa, phải lặn rất lâu a.

Các ngươi có thể không?" Lãnh Cơ lo lắng hỏi.

Bọn họ có hay bơi lặn không, có khả năng nhịn thở dưới nước lâu hay không, nàng không biết.

Mọi người nhìn nhau, bọn họ ở Cung Thủy Quan, thường xuyên bơi lặn, không lẽ cô nương này bơi được mà bọn họ lại không bơi được a, cũng xem thường bọn họ quá a.

" Cô nương không cần lo lắng, bọn ta có thể lặn được.

Bơi lặn đối với bọn ta dễ như ăn cháo" Vũ Nhị vỗ ngực tự tin nói, những tên hộ vệ khác cũng gật đầu phụ họa tỏ rõ bọn họ cũng bơi lặn giỏi.

" A~ thì ra là thế.

Vậy đi thôi.

Ta dẫn các ngươi đi ăn cháo a" Lãnh Cơ kéo dài thanh âm, nở một nụ cười tươi tắn.


Cháo xương cá đang chờ các ngươi nếm thử a.

Nhìn vào nụ cười của nàng, không khí xung quanh bọn họ như bị xuống thấp.

Bọn họ đang ở trong hồ nước ấm a.

Tại sao lại thấy hơi lạnh.

Nhìn thế nào cũng thấy nụ cười của cô nương này quỷ dị nhưng không biết là quỷ dị ở chỗ nào.

Lãnh Cơ dẫn đầu lặn xuống trước, theo sát sau nàng là Hiên Viên Thiên Hạo cùng mười lăm tên hộ vệ đang rất tự tin tràn trề.

Bọn họ bơi theo Lãnh Cơ mới biết, tô cháo mà bọn họ đang ăn không dễ nuốt chút nào.

Lặn xuống thật sâu, áp suất nước đè ép lên cơ thể khiến bọn họ thở vô cùng khó khăn, tránh né những cái xoáy ngầm để không bị hút vào những nhánh hang khác, còn phải chú ý những tảng đá ngầm sắc nhọn bên dưới, quần áo bọn họ đã bị đá ngầm cào rách đủ chỗ.


Bên dưới hồ nước giống như một mê cung, đoạn đường bơi vô cùng xa, rẽ trái rẽ phải, bơi lên bơi xuống.

Lồng ngực bọn họ đã gần hết dưỡng khí, cơ thể bắt đầu hơi run rẩy.

Nhưng nhìn phía trước vẫn không có chỗ nào ngoi lên, bọn họ bắt đầu thấy hoảng sợ.

Lãnh Cơ luôn chú ý động tĩnh của bọn họ, nàng cũng kinh ngạc về khả năng bơi lội của bọn họ, trong môi trường bị áp suất nước đè ép như thế này mà vẫn có thể nhịn thở được lâu và bơi đi xa cùng nàng.


Nàng quay người lại đứng trước mặt bọn họ giơ tay chỉ lên phía trên, sau đó bơi lên trên.

Hiên Viên Thiên Hạo cũng đang dần hết dưỡng khí giống mấy tên thuộc hạ nhìn thấy nàng ra hiệu cũng bơi lên theo nàng, mấy tên hộ vệ cũng nhanh chóng bơi lên theo.

Chắc lối ra ở bên trên nhưng bọn họ nhìn thấy bên trên vẫn là đá a, không có lối ra, cô nương ấy bơi lên trên làm gì a?

































Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận