Nữ Tôn Độc Sủng Quân Hậu


Đơn Dĩ Đình suy nghĩ bậy bạ với vẻ mặt đau khổ, bỗng nhiên y dừng lại, chớp mắt hai cái.

Từng kỷ niệm quá khứ vụt qua trong đầu y, y bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ to gan.

Chính là có thể, có thể không, cho dù có chút khả năng….

Y có thể chạy khỏi hoàng cung ư?Y không muốn làm Quân Hậu, cũng chưa chắc phải tự tìm cái chết, y có thể mưu sinh, có thể chạy ra khỏi hoàng cung!Đến bước đường cùng, con người mãi mãi suy nghĩ viển vông, hơn nữa họ còn cảm thấy không gì mình không làm được.

Đơn Dĩ Đình bỗng nhiên có hy vọng vô hạn, y đang chuẩn bị lấy vốn đã cất giấy ra xem xem, có gì có thể tham khảo hay không, thì bên ngoài cửa tâm cung truyền đến giọng nói của Ỷ Vân: "Quân Hậu, Hân thị đến.

"Hân Hoan?Nàng ta đến đây làm gì?Đơn Dĩ Đình đứng lên, ngồi vào giường la hán một bên, cất giọng nói: "Vào đi.

"Hân Hoan hành lễ, ngồi dậy cung kính nói: "Hoàng thượng mời ngài đi Phụng Dương Điện bồi thiện.

"….

Bồi thiện?Là cùng nàng dùng cơm sao.


Nhưng y không phải đang cấm túc sao?Đơn Dĩ Đình nói: "Bổn cung đang cấm túc, sao có thể ra khỏi Chiêu An Cung được?"Chẳng lẽ nàng muốn y phản lại thánh chỉ, sau đó ban cho y cái chết sao?"Quân Hậu đang cấm túc.

" Hân Hoan cười híp mắt nói: "Nhưng tối nay hoàng thượng mời Đan gia công tử qua, cũng không phải là Quân Hậu.

"Đơn Dĩ Đình : "?"…Hả?Hân Hoan vẫy tay, một người hầu khum người bưng một chiếc khay đến, đặt chiếc khay lên bàn.

Hân Hoan khom người hành lễ: "Nô tài đợi công tử ngoài điện.

"Đơn Dĩ Đình cúi đầu nhìn, chính giữa chiếc khay đặt món đồ sắp rất chỉnh tề, món mà trong cung thường thấy nhất…là đồ của Tiểu Thị.

Từ sau khi vào cung, chỉ cần Đơn Dĩ Đình xuất cùng thì luôn bị người đi theo trước sau, y chưa bao giờ!.

được đi dạo trong cung như thế này.

Y đi theo phía sau Hân Hoan, bên cạnh của y là một người tùy tùng vừa bưng nước, vừa hầu hạ.

Chỉ có ba người bọn họ đi dạo trên con đường ở cung vào ban đêm, từ Chiêu An Cung đến Phụng Dương điện.

Bình thường vào giờ này, Đơn Dĩ Đình sẽ không đi qua Phụng Dương điện.


Trước đây cũng vì có chuyện chính sự, nhưng nhất định phải làm vào ban ngày.

Trong Phụng Dương điện có người hầu Dương Thu đang đứng, nàng ta nhìn thấy Đơn Dĩ Đình, hơi cúi người xuống, cũng không hỏi hành lễ thỉnh an, mà lại thẳng lưng nói với Hân Hoan: “Hoàng thượng trở về Càn Nguyên cung, rồi dùng bữa ở đó.

”“Đã biết.

” Hân Hoan quay đầu nhìn sang Đơn Dõ Đình nói: “Công tử, mời đi theo nô tài.

”Đơn công tử: “! ! ”! Cái tên này thật sự khiến người ta phải khó chịu mà.

Đơn Dĩ Đình chỉ không đi qua Phụng Dương điện vào lúc này, nhưng lúc khác thì có, nhưng y chưa bao giờ đến Càn Nguyên cung.

Vào ngày mười lăm hàng tháng, Hoàng thượng đều sẽ đến Chiêu An cung, lúc nàng bị ngã bệnh cũng không cần người hầu, nhưng mà bình thường thì nàng sẽ gọi các người hầu của các cung khác đến thị tẩm, nhưng đều luôn gọi người đến Càn Nguyên cung.

Trong hậu cung, chỉ có duy nhất một mình y là chưa từng tới Càn Long cung, dù chỉ một lần.

Là Quân hậu, nhưng y chưa từng đến tẩm cung của Hoàng tượng dù chỉ một lần, nói đến cũng thật trớ trêu.

Lúc trước Đơn Dĩ Đình cũng từng rất tò mò !.

hy vọng xà rời, nhưng hôm nay, khi y thực sự có thể đi vào, thì lại không vui vẻ như vậy.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận