Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Làm Đám Vai Chính Khóc Rống


Quân phản loạn không quan tâm là ai đang nói, mắt sáng lên, đại quân lập tức xông tới, không còn ai đuổi theo đội quân của hoàng đế nữa.


Nam Kiều không nhịn được ngoái đầu nhìn lại, môi mím chặt, tên Hoàng đế này để thoát thân, đã đẩy Thái tử của mình ra để chuyển hướng chú ý, thật tàn nhẫn và độc ác.


Quân vương vô tình.


Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm, giơ tay lau mồ hôi trên trán, hơi thả lỏng, bụng sôi lên ùng ục, há miệng nôn thốc nôn tháo, toàn bộ nôn lên váy của Chiêu Dương công chúa đối diện.


Chiêu Dương công chúa ngây người, a a a, sắp phát điên rồi.


Hoàng đế lau miệng bừa bãi, cau mày: "Đại tướng quân, chậm lại một chút, trẫm hơi say xe.

"

Nam đại tướng quân lo lắng nhìn quân vương, muốn khuyên can, xe ngựa không thể chậm lại, chỉ có chạy đến nơi an toàn mới có thể thả lỏng.



Nhưng nhìn khuôn mặt không còn chút máu của lão Hoàng đế, trong lòng không đành.


Một quốc quân dưỡng tôn xử ưu, gấm vóc lụa là, nào từng chịu khổ như vậy?

Một mùi chua loét khó ngửi lan tỏa trong xe, Chiêu Dương công chúa được nuông chiều từ bé làm sao chịu được, không nhịn được nữa: "Nam Kiều, chúng ta đổi quần áo cho nhau.

"

Hay cho một câu nói đương nhiên, thật sự coi Nam Kiều là hạ nhân hầu hạ.


Người hoàng tộc quen được người khác hầu hạ, đều có một khí chất cao cao tại thượng, ta là tôn quý nhất thiên hạ, tất cả mọi người đều phải quỳ dưới chân ta.


Nam Kiều không có chút kính nể nào với hoàng tộc mục nát, không muốn hầu hạ người khác, càng không muốn ủy khuất bản thân, đều là lần đầu làm người, dựa vào đâu chứ?

Tất nhiên, không thể từ chối trực tiếp.



Nàng kinh ngạc mở to mắt, kinh hô không thể tin nổi: "Trời ạ, công chúa, người muốn cởi đồ trước mặt mọi người sao? Người chính là Chiêu Dương công chúa băng thanh ngọc khiết, nhất cử nhất động đều có thể làm tấm gương cho nữ tử thiên hạ.

"

Chiêu Dương công chúa: Thật là giả tạo.


Nam Kiều ôm ngực, vô cùng kích động: "Người chính là kỳ nữ thà chết đói chứ không mất tiết, được thiên hạ ca ngợi, sao có thể tùy tiện cởi bỏ xiêm y trước mặt nam nhân? Nhất định là thần nghe nhầm rồi, đúng không?"

Nàng như thể thần tượng sụp đổ, kinh ngạc, thất vọng, đau buồn, còn có vô vàn tiếc nuối.


Chiêu Dương công chúa nghẹn họng, vừa nghẹn vừa tức,Chiêu Dương công chúa muốn dạy cho nàng một bài học.


Nhưng phụ thân ruột của nàng đang ở ngay bên cạnh.


Nàng miễn cưỡng nở một nụ cười: "Ta quên mất còn có người khác.

"

Nam Kiều lập tức tươi cười như hoa: "Không sao không sao, thần biết người là một công chúa băng thanh ngọc khiết, thần không nhìn lầm người.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận