Thần Đạo Đan Tôn

Sắc mặt của Phó Nguyên Thắng rất khó coi, cuối cùng thở dài một hơi, nói:

- Mặc dù người này có chút kiêu ngạo, nhưng ở đan đạo có thiên phú rất mạnh, lão phu vốn định đưa hắn một hồi cơ duyên, không nghĩ tới… Ai!

Hắn chắp tay với Lăng Hàn, nói:

- Hàn thiếu, xin không nên để ở trong lòng.

Lăng Hàn cười nhạt nói:

- Không có chuyện gì.

Lần này nể tình Phó Nguyên Thắng, hắn không muốn tra cứu, nhưng lần sau Hà Lâm này còn dám hung hăng, hắn tuyệt đối sẽ đánh đối phương rớt răng!

- Vậy thì bắt đầu a!

Phó Nguyên Thắng đã mang tới dược liệu Lăng Hàn cần, Lăng Hàn cũng lấy Ất Tinh Thảo ra.

Nơi này đều là Đan sư Huyền Cấp, làm sao có khả năng không nhận ra Ất Tinh Thảo? Có mấy người lộ ra vẻ tức giận, lại muốn bọn họ quan sát một tiểu bối luyện chế Đề Thần Đan, quả thực là ô nhục bọn họ!

Bất quá bọn hắn không có lão tử là Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm, bởi vậy cho dù có chút bất mãn với Phó Nguyên Thắng, cũng không dám nói ra, chỉ là vẻ mặt rất khó coi.

Chư Hòa Tâm và Trương Vị Sơn nhìn ở trong mắt, có loại kích động muốn rút binh khí đuổi bọn họ ra ngoài, lại dám hoài nghi Hàn thiếu? Mà Trương Vị Sơn thì có chút xấu hổ, bởi vì lúc trước hắn cũng từng hoài nghi Lăng Hàn.

Lăng Hàn nào sẽ để ý người khác nghĩ như thế nào, lấy thân phận đan đạo đế vương của hắn, còn cần Đan sư khác kính nể sao?

Hắn cầm lò luyện đan, bắt đầu ném dược liệu vào.


- Đến tột cùng tiểu tử này biết luyện đan hay không, tại sao có thể một lần ném vào nhiều dược liệu như vậy?

- Không sai, bước thứ nhất của luyện đan chính là tinh luyện, mà dược liệu bất đồng, nhiệt độ tinh luyện sẽ không giống nhau, đặt cùng một chỗ chỉ có thể hư sạch.

- Quên đi, cứ cho là lãng phí một chút thời gian a.

Có vài Đan sư không nhịn được xì xào bàn tán, không phải bọn họ không tin Phó Nguyên Thắng, mà là Lăng Hàn quá trẻ, hơn nữa cũng quá xằng bậy.

Đừng nói bọn họ, ngay cả Phó Nguyên Thắng, Chư Hòa Tâm cùng Trương Vị Sơn đều rất khiếp sợ, bởi vì tinh luyện dược liệu là bước thứ nhất của luyện đan, cũng là một bước rất trọng yếu, lẽ nào Lăng Hàn vừa ra tay là muốn đập phá sao?

Đáng tiếc Lý Tư Thiền không ở đây, nàng đã gặp qua quá trình luyện đan hoàn chỉnh của Lăng Hàn, tinh luyện chỉ là chút lòng thành.

Sau khi bỏ vào bảy vị thuốc, hai tay Lăng Hàn rung lên, đều có hỏa diễm tuôn ra, thân hình của hắn di động quanh lò luyện đan, đánh ra một chưởng một chưởng vào lò luyện đan.

Vù, vù, vù, oành, oành, oành…

Trong lò luyện đan lập tức có nhiệt khí lao ra, mùi thuốc cũng nhẹ nhàng bay lên.

- Cái gì…

Hết thảy Đan sư ở đây, không ai không trừng lớn hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin tưởng, mỗi người đều như thấy quỷ.

- Sư phụ, các ngươi làm sao vậy?

Thích Chiêm Thai không hiểu hỏi. Nàng vừa mới tiến vào đan giới, còn chỉ là học chút tri thức lý luận, tự nhiên không biết có cái gì đáng kinh ngạc.

- Trời ạ, bảy loại dược liệu, thật có thể đồng thời tinh luyện, ta là đang nằm mơ sao?

Trương Vị Sơn vẫn chưa trả lời, liền nghe một người kinh hô lên trước tiên.

- Bảy loại dược liệu này, cần nhiệt độ bất đồng tinh luyện, là không thể đồng thời luyện chế, nhưng tiểu tử này dùng một loại thủ pháp kỳ diệu, thật giống như chia lò luyện đan ra làm bảy, nhiệt độ ở mỗi một bộ phận đều không giống nhau, có thể đồng thời tinh luyện bảy loại dược liệu.

- Lợi hại!

Những người kia chậm rãi bình tĩnh, trên mặt đều không dấu vẻ tán thưởng.

- Có điều, cái này thật giống như không có ý nghĩa quá lớn.

Một lát sau, một tên Đan sư do dự nói. Dù sao hắn không làm được, bởi vậy bình luận có chút không tự tin.

- Xác thực!

Ngay cả Phó Nguyên Thắng cũng gật đầu.

- Đồng thời tinh luyện bảy loại dược liệu, tuy năng lực như vậy kinh người, nhưng phân biệt tinh luyện dược liệu, cũng chỉ là tiêu hao thêm chút thời gian mà thôi.

Hắn bình luận đúng trọng tâm.


Đây chính là có hoa không quả, bởi vì đồng thời tinh luyện bảy loại dược liệu, chỉ cần một sai lầm, sẽ đồng thời lãng phí bảy phần dược liệu.

- Không đúng!

Đột nhiên Phó Nguyên Thắng lắc đầu, con ngươi phóng to.

- Sao dược hương nồng nặc như vậy?

Vừa bị hắn đề tỉnh, những người khác cũng bỗng nhiên tỉnh ngộ, lộ ra vẻ kinh ngạc.

Thân là Đan sư Huyền Cấp, khâu tinh luyện dược liệu này, không biết bọn họ làm qua bao nhiêu lần, những dược liệu thường dùng kia thực quá quen thuộc. Nhưng nghe mùi thuốc, rõ ràng không giống như bọn họ tinh luyện ra.

Mùi thuốc càng nồng nặc, đại biểu cho tinh hoa dược liệu càng thuần túy, chờ thời điểm kết đan, tỷ lệ thành công sẽ càng cao.

Rất đơn giản, tạp chất ít, quấy nhiễu sẽ nhỏ.

Nhưng vấn đề là, đối với Đan sư Huyền Cấp như bọn hắn mà nói, khâu tinh luyện đã làm đến cực hạn, không thể có tiến bộ mảy may, tại sao Lăng Hàn lấy ra tinh hoa tinh khiết hơn bọn họ?

- Lẽ nào, là bởi vì đồng thời tinh luyện bảy loại dược liệu?

- Chỉ có thể hiểu như vậy!

- Đúng rồi, ta nghe một vị tiền bối nói, ở thời kỳ thượng cổ, đại năng đan đạo đồng thời tinh luyện nhiều loại dược liệu, lợi dụng vật liệu tác dụng lẫn nhau, có thể lấy ra tinh hoa càng thêm thuần túy.

- Lẽ nào chuyện này là thật?

- Hí!

Lần này, tất cả mọi người đều không bình tĩnh. Tinh luyện dược liệu nhanh hay chậm, cái này không có gì, ai cũng không để ý chút thời gian như vậy. Nhưng tăng độ tinh khiết lên, vậy thì kinh người, nắm giữ giá trị vô cùng lớn.

Bọn họ không ai không thầm kêu đáng tiếc, bởi vì trước đó đều cho rằng chuyện này không có ý nghĩa gì, bọn họ bỏ qua rất nhiều thủ pháp của Lăng Hàn. Cũng may, bên người Lăng Hàn còn có rất nhiều dược liệu, hiển nhiên còn sẽ tiếp tục.

Chín người trừng lớn hai mắt, không dám bỏ qua bất luận động tác nào của Lăng Hàn.


Thích Chiêm Thai rất tẻ nhạt, nhưng nơi này có quá nhiều đại nhân vật, nàng ngay cả thở cũng không dám lớn tiếng.

Trong lòng Lăng Hàn không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, tinh luyện hết tất cả dược liệu, liền bắt đầu luyện chế Ất Tinh Đan.

Thủ pháp hắn dùng tên Tứ Tượng Ấn, ở phương diện khống hỏa có hiệu quả vô cùng tốt. Kiếp trước, thủ pháp khống hỏa này cũng không tầm thường, lưu truyền rộng rãi ở đan giới.

Bởi vì kiếp trước là Đan sư, Lăng Hàn không đành lòng nhìn đan đạo héo tàn, bởi vậy hắn không ngại thích hợp truyền thụ một ít tri thức đan đạo, tăng lên trình độ đan đạo của kiếp này.

Hắn một bên luyện chế đan dược, một bên giảng giải then chốt của Tứ Tượng Ấn.

Bao quát Phó Nguyên Thắng ở bên trong, mỗi Đan sư đều như người mới học, chăm chú lắng nghe, trên mặt tràn đầy vẻ kính sợ. Cái này nếu để cho người ngoài nhìn thấy, tuyệt đối sẽ điên mất. Có thể nói Đan sư trâu bò nhất của Vũ Quốc đều ở chỗ này, chăm chú quan sát một thanh niên luyện đan.

Học không nhìn tuổi, người giỏi làm thầy!

Khi Lăng Hàn luyện chế ra Ất Tinh Đan, chín tên Đan sư đều chìm đắm ở trong thủ pháp Tứ Tượng Ấn không thể tự thoát, mỗi một người đều ngồi xếp bằng, một hồi lộ ra vẻ suy tư, một hồi đưa tay ra hư đập, đều cố sức tiêu hóa tri thức mà Lăng Hàn giảng giải.

- Đi, đi ăn thịt!

Lăng Hàn khẽ mỉm cười, ôm lấy Hổ Nữu, trên mặt lại có vẻ hài lòng, lần này hắn luyện chế ra bảy viên Ất Tinh Đan, có thể để cho thần thức của hắn tăng trưởng không ít.

Hổ Nữu nhất thời vui vẻ, ăn là nàng thích nhất.

- Ta cũng đi!

Thích Chiêm Thai liền vội vàng nói, nàng thực sự là quá tẻ nhạt.

---------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận