Những ngày sau đó.
” Không biết cha ngươi có dụng ý gì, nhưng xem như cha ngươi đã thông suốt……” Tử Lăng ngồi ở phía sau chảy tóc cho Tuyết Thiên.
” Nhị nương, thật sự làm như vậy sao?” Tuyết Thiên nhìn mình trong gương bất đắc dĩ hỏi.
” Thiên nhi không vui sao? Không thích thì ta và ngươi nói với phụ thân.” Tử Lăng cũng tuyệt đối không được tự nhiên.
” Không, tuy rằng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng vẫn thật vui vẻ……” Tuyết Thiên có chút ngượng ngùng nói.
” Thiên nhi của ta……” Nếu là một nữ nhi thì tốt rồi, Tử Lăng thở dài.
Trong phòng Hách Lăng, Hách Lăng đang nôn nóng đi qua đi lại, hôm nay toàn bộ hạ nhân trong quý phủ đều về nhà hết, trong phủ chỉ còn phụ thân, nương, tam hoàng thúc, ca ca, mình và Linh nhi chưa đầy một tuổi.
” Ngươi ngồi đi, đừng lúc ẩn lúc hiện!” Tư Đồ Hách uống trà nói.
” Phụ thân! Chuyện này rốt cuộc là sao a?” Hách Lăng chỉ vào mình một thân hồng y hỏi! Đây là chuyện gì! Đột nhiên đem toàn bộ hạ nhân đuổi đi, lại bắt mình mặc một thân y phục này, còn có mũ này! Ngốc tử đều có thể nhìn ra đây là những thứ để dành thành thân a! Phụ thân sẽ không phải là muốn dùng sức mạnh ép mình đi thú cô nương nào đi? Tiêu rồi! Ca ca sẽ ở đâu? Nếu thật là bức mình đi thành thân, thì trốn ở đâu thì trốn ở đâu? Phiền toái! Điểm chết người là phụ thân một chữ cũng không nói ra!
” Ngươi gấp gáp cái gì! Lập tức sẽ biết!” Tư Đồ Kính Phi ôm Linh nhi có ý tứ khác nói.
” Phụ thân! Nếu ngươi thật bức ta thú cô nương nhà ai, ta thật sự sẽ……” Hách Lăng nhất thời không biết nên nói như thế nào!
” Ngươi thật sự sẽ như thế nào?” Tư Đồ Kính Phi chọn mi hỏi, ngươi thật sự sẽ đi tự tử? Chỉ sợ ngươi đến lúc đó vui muốn chết!
” Phụ thân! Ngươi nói cho ta biết đi! Đừng ép buộc ta như vậy!” Hách Lăng nhảy lên ghế trên.
Tư Đồ Hách và Tư Đồ Kính Phi không trả lời, cũng không nói, Hách Lăng hoàn toàn điên rồi.
” Ta muốn đi nhà xí……” Hách Lăng quyết định chạy thoát rồi nói sau! Dù sao muốn ta thú cô nương nhà ai là kiên quyết không thể! Không biết trong đầu phụ thân chứa cái gì, chẳng lẽ cho đến nay vẫn muốn tách ta và ca ca ra sao?
” Đi đi!” Tư Đồ Hách nói.
Hách Lăng ngây ngẩn cả người, phụ thân như thế nào đáp ứng sảng khoái như vậy? Chẳng lẽ không sợ mình chạy trốn? Ông tin tưởng mình như vậy, mình còn muốn chạy trốn? Nhưng là…… Không được! Vẫn phải chạy, chạy trước nói sau.
Ra khỏi phòng, Hách Lăng nghĩ thay vì chạy ra ngoài từ cửa trước vẫn là từ sau viện trèo tường đi ra tốt hơn, ngoài cửa lớn hẳn là có người, mặc y phục này đi ra ngoài khẳng định rất bị chú ý, vẫn là trèo tường đi ra ngoài tốt hơn. Lén lút đi qua hành lang dài, đột nhiên phát hiện phía trước người nương có một người mặc một thân hồng y, đầu đội khăn voan đỏ hướng bên này đi tới! Nghĩ rằng không ổn! Phụ thân thật sự là bức mình thú cô nương kia sao! Ca ca bị phụ thân đưa đi nơi nào? Không được, phải tìm được ca ca trước, rồi mang ca ca theo! Lén lút đi đến phía sau hành lang dài, chờ Tử Lăng đi qua, đi xa đến gần đại sảnh Hách Lăng mới nhảy ra, thở mạnh, xoay người chuẩn bị chạy tới hậu viện. Ai ngờ quay người lại, liền đụng phải Tư Đồ Kính Phi! Cái này thật sự tiêu rồi!
” Chất nhi đi mao xí sao lại đi đến nơi đây rồi?” Tư Đồ Kính Phi chọn mi trêu ghẹo nói.
Hách Lăng tựa như bong bóng bị xẹp, cúi đầu nghiêm mặt nói:” Tam hoàng thúc, vốn tưởng người hiểu chúng ta, nhưng không nghĩ tới, ngài thế nhưng và phụ thân cùng nhau……”
” Trước khoan hãy nói, đi bái đường đã, sau khi thấy tân nương tử nếu không hài lòng trực tiếp nói với Tam hoàng thúc. Tam Hoàng thúc tuyệt đối giúp ngươi!” Tư Đồ Kính Phi nói.
Hách Lăng nhãn tình sáng lên, có lẽ Tam Hoàng thúc ở phe mình, nhưng lại không lay chuyển được phụ thân:” Thật sự?”
” Đại trượng phu một lời đã nói, tứ mã nan truy!”
Còn có cái gì vừa lòng hay không hài lòng? Dù sao bái đường trực tiếp chụp mông rời đi, sau đó lưu lại cho Tam hoàng thúc! Mình cũng thật xin lỗi cái cô nương kia, ai……
Ngoan ngoãn bị Tư Đồ Kính Phi đưa đến đại sảnh, Tư Đồ Hách đã ngồi ở trên cao, Tử Lăng dẫn tân nương đứng ở một bên. Nhìn thấy Hách Lăng đến lộ nụ cười hạnh phúc, Tử Lăng đem tân nương tử nâng đến giữa đại sảnh, quỳ xuống bên cạnh Tư Đồ Hách, Tư Đồ Kính Phi đem Linh nhi giao cho Tử Lăng, để Hách Lăng ở cùng tân nương tử, mình đứng ở một bên.
Đột nhiên, Hách Lăng ngửi được hơi thở quen thuộc của ca ca, nghi hoặc nhìn nhìn tân nương tử bên người, đánh giá nàng……
” Nhất bái thiên địa……” Theo Tư Đồ Kính Phi hô to một tiếng, đánh gãy suy nghĩ Hách Lăng.
” Nhị bái cao đường……”
” Phu…… Phu…… Phu thê?…… Phu phu đối bái!”
Nghe thế, toàn bộ mọi người rùng mình một cái…… trong lòng Hách Lăng nghi hoặc càng lớn.
” Đưa vào động phòng!”
Nghi thức thành thân đơn giản, Tư Đồ Kính Phi đỡ tân nương tử đi vào buồng trong, Hách Lăng không hiểu gì đứng ở tại chỗ.
” Như thế nào không vào?” Tư Đồ Hách uống ngụm trà, híp mắt nhìn Hách Lăng.
” Phụ thân! Thật sự phải đi vào a?” Hách Lăng nghĩ rằng đi vào không phải đại biểu cho việc thật sự thành hôn sao? Trong lòng thực phức tạp.
Tư Đồ Hách không nói lời nào, Tử Lăng đứng lên đem Hách Lăng vừa kéo vừa nói:” Vào đi.”
” Nương!” Hách Lăng có chút tức giận.
” Không tin nương sao? Chúng ta người một nhà đều ở trong này, ngươi thấy ca ca ngươi không ở đây sao?” Tử Lăng vỗ vỗ mu bàn tay Hách Lăng, cho y một ánh mắt an tâm.
Nghe xong những lời này Tử Lăng, Hách Lăng nhất thời nghĩ thông suốt, nhìn Tử Lăng hồi lâu, Tử Lăng cười cười, Hách Lăng xoay người chạy ra khỏi đại sảnh đi vào phòng mình.
Nhẹ nhàng mà đẩy cửa ra, thấy một thân ảnh tân nương phục đỏ tươi, đầu đội hồng khăn ngồi ngay ngắn ở bên giường, nhẹ nhàng mà đi qua, Hách Lăng có thể cảm giác được tim mình đập rộn lên.
Ngừng thở chậm rãi nhấc lên khăn lên, khuôn mặt quen thuộc kia đập vào trong mắt.
” Ca ca……” Thật là ca ca, ca ca hắn…… thực đẹp, làm cho người ta quên cả hô hấp. Hắn cúi đầu, hai má đã trở nên đỏ bừng ướt át.
” Hách Lăng……” Thời khắc này Tuyết Thiên cũng không dám tưởng, mình chân chính trở thành người của Hách Lăng.
” Cả đời này của ta vậy là đủ rồi!” Cám ơn phụ thân, cám ơn nương ban ca ca cho mình.
Hách Lăng đem Tuyết Thiên ôm vào trong ngực, trong lòng nói không nên lời cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc. Tuyết Thiên tựa vào trên vai Hách Lăng nhìn ngoài cửa sổ, giờ khắc này hy vọng mẫu thân mình cũng có thể thấy, nàng sẽ biết hiện tại mình cỡ nào hạnh phúc cỡ nào vui vẻ khoái hoạt.
” Thiên nhi……” Kiều Tuyết đứng trước Kính Càn Khôn, nhìn Hách Lăng trong gương ôm nhi tử Tuyết Thiên của mình, Kiều Tuyết nhịn không được cái mũi cay cay, hốc mắt có chút ươn ướt.
” Người hữu tình sẽ thuộc về nhau……” Thái Thượng Lão Quân ở một bên yên lặng nói.
” Đây đều là công lao của ta, nếu không phải ta buộc tơ hồng cho chúng nó……” Nguyệt Lão ở một bên uống rượu một bên thì thầm.
” Ngươi lại uống rượu! Lần trước uống rượu gây ra đại sự! Ngươi như thế nào không chịu kiểm điểm bản thân!” Thái Thượng Lão Quân khiển trách nói.
Nguyệt lão không để ý tới ông, trong lòng vẫn suy nghĩ câu nói vừa rồi của Thái Thượng Lão Quân, người hữu tình sẽ thuộc về nhau. [gian tình~ gian tình ~ =)))))))))]
Toàn văn hoàn