Sau khi đưa tiểu quỷ về nhà, Tuấn ca cũng trở về hang ổ của mình. Không màng thế sự ngoài kia,một mình cô đơn trong bóng tối mò mẫm cái máy tính. Trong điều kiện khắc nghiệt của thiếu ánh sáng anh mong chờ nhận hồi âm của Bác google chia sẻ về bí kíp tán gái ý nhầm tỏ tình với gái.
Tích tắc... Tích tắc... 30 phút...40 phút... Và... Ối thần linh ơi, phụ mẫu ơi sao con đường tình của tôi lại khổ thế này không lấy một cách hay nào hết...
Bỗng....kính koong kính koong
- Bực mình cha nào không biết, đang bận mà cứ...
Tắt tạm máy, lao nhanh xuống mở cửa. Đập vào mắt là:
- Con trai yêu
- Ớ sao ba mẹ tự dưng lại lù lù ở đây tưởng đang dự party bên Pháp.
- Con à chúng ta nhớ con mà.
- Thôi đi hai người mà nhớ con thì chó cũng biết nói tiếng người.
- Cái thằng trời đánh thế mày có cho hai già vào không.
- Không. Có gì ba mẹ nói luôn đi.
- Thằng ranh chúng ta về gặp con dâu tương lai chứ không thèm gặp con đâu.
- Oái con dâu nào chưa nhận lời mà.
- Cái gì chưa á sao tiểu Kì bảo có rồi mà.Con trai à con là con của Vũ Phong ta mà sao chẳng di truyền được tí phong độ nào của ta vậy. Tuy cha đây gia nhưng phong độ thì không già có khi còn tăng lên ngùn ngùn.
- Cái gì lão vấn ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt.
- Đâu có phong độ của tôi ý là vẫn được bà yêu hì hì.
- Xứ. Quách thèm. Con trai đừng nghe lão già này nói lời xằng bậy khi xưa theo đuổi ta mãi ta mới chịu ngó ngàng tới đấy.
- Thật hả mẹ. Thế mà cha còn bốc phét.
- Kệ lão con trai đưa mẫu thân vào nhà mẫu thân sẽ truyền bí kíp cho con.
- Thật sao. Vậy xin mời.
- Oái sao hai mẹ con có thể đối xử với ta như vậy. Á chờ với.
- Kệ xác ông. Nhanh nhanh con nóng chết mất thôi.
- Được rồi ba mẹ ngồi đi con đi làm cho hai người ly nước giải khát.
- Ừ cảm ơn con yêu.
Pha hai ly nước cơm cho hai người dâng lên với tấm lòng biết ơn, mơ màng kể là chuyện tình đẹp như mơ trong quá khứ. Kết thúc với vẻ mặt tràn trề hy vọng muốn trợ giúp của hai bậc trưởng bối.
- Thật là vi diệu. Bà Vũ cảm thán.
- Không hổ là người đánh cắp tym của thiếu gia nhà mình. Ông Vũ khen ngơi.
- Con dâu tương lai thật bảnh. Bà Vũ tiếp lời
- Con dâu....
- Thôi. Có cách gì hay thì nói đi cứ khen thì được gì chứ. Không giúp thì ba mẹ về đi.
- Ấy con trai đừng nóng. Mẹ đã có cách.
- Cách gì. all đồng thanh.
- Con dâu đã bá đạo vậy thì chỉ có thể dùng thủ đoạn lưu manh thôi.
- Là sao. All đồng thanh.
- Thế này này....
- Bà xã à em là người đàn bà xấu xa nhưng anh rất thích. Xong vụ này anh sẽ đưa em đi thử làm ruộng trồng lúa.
- Nhớ đấy lão già.
- Mẹ à liệu có được không.
- Không bàn cãi gì nữa. Mày chỉ cần đóng kịch cho tốt còn đâu mẹ sẽ lo chu toàn từ Z đến A. Giải tán, anh yêu lên dọn phòng cho bà nghỉ ngơi mệt sắp chết rồi.
- Tuân lệnh, bà xã.
Lắc đâu với hai ông bà này già rồi mà như con nít. Làm như vợ chồng son không bằng. Nhưng hãy cứ như vậy đi, có vậy anh mới yên tâm. Ngoài mặt anh hay lỗ mãng với họ nhưng họ là người thân của anh là người anh yêu thương nhất. Họ vui anh cũng vui, họ hạnh phúc anh tất nhiên không buồn. Có buồn thì buồn ngủ quá, đi ngủ thôi mai còn tác chiến hehe ^_^.
( Tác giả đã trở lại mong m.n ủng hộ)