【5】Trong mộng: Sự trừng phạt của chủ nhân, nô lệ cường tráng bị chinh phục, tinh dịch rót đầy cúc huyệtEdit: blueTrong mộng, tòa lâu đài của công tước sang trọng mà ưu nhã, giàu sang phú quý, quân đội tư nhân hùng mạnh cường tráng, chấn động một phía.Hạ Thư Khanh cao cao tại thượng, ôn nhu xen chút hiểm ác cười: "Tiểu nô lệ thân yêu, ngươi có sợ không?"Chỗ sâu trong linh hồn Quý Chính Đạm run lên, đối mặt với sự hiểm ác của đối phương, chiến ý dâng lên: “Người nên sợ chính là ngươi.”Thu hết tất cả vào tầm mắt, Quý Chính Đạm ánh mắt kiên định, phát ra ra lực lượng cường đại, ra sức quật ngã năm tên thị vệ to lớn.
.
Y nắm chặt tay nghiêng mình đứng dậy, một thân quân trang màu lam đầy khí phách anh hùng, khí tràng cường đại.Y như một thanh kiếm sắc bén tràn ngập sức mạnh lao về phía chủ nhân cao quý của lâu đài.
Nam nhân cường tráng ánh mắt kiên định, sát ý lạnh thấu xương, vung ra một cú đấm uy hiếp, một cỗ lực lượng cường đại này chỉ cần rơi xuống phàm phu tục tử thì người đó sẽ lập tức thổ huyết mà chết đi.Dù có phải là mơ hay không, Quý Chính Đạm sẽ không bao giờ khuất phục trước người khác, cũng như không buông tha cho nam nhân ghê tởm và đáng ghét này.“Thật không?” Nụ cười của Hạ Thư Khanh sâu hơn, hắn tùy ý giơ tay, dễ như trở bàn tay chế ngự được Quý Chính Đạm.Hắn câu lấy vòng eo Quý Chính Đạm, đem cả người kéo vào trong lồng ngực mình.
Hạ Thư Khanh cắn yết hầu gợi cảm của nam nhân, nghiến răng nanh sắc nhọn đe dọa: “Mèo con, ngươi còn dám cào chủ nhân.
Khi nào ngươi mới có thể học được cách lấy lòng chủ nhân đây?”Quý Chính Đạm sững sờ, người đàn ông phong nhã khéo léo này không thua mình chút nào.
Y đang giãy dụa trên đùi Hạ Thư Khanh, phần cổ mỏng manh lọt thỏm dưới miệng kẻ quỷ quyệt, hàm răng cứng rắn xẹt qua làn da mỏng manh của y, bất cứ lúc nào cũng có thể cắn vào mạch máu y.“Tên đáng ghét này!” Nỗi sợ hãi của Quý Chính Đạm càng sâu, y nhanh chóng phản công, nhưng chỉ chạm được vào mặt Hạ Thư Khanh.Hạ Thư Khanh cười càng vui hơn.
Con mồi không bao giờ bỏ cuộc và chống cự một cách tuyệt vọng, nhưng lại nhận ra rằng sự tuyệt vọng không có lối thoát mới là một món ngon thực sự.Hắn nắm lấy tay Quý Chính Đạm, rút dại lụa và buộc chúng ra sau lưng y.
Hạ Thư Khanh áp chế nam nhân cường đại, bức y quỳ xuống và ghé nửa người trên của mình lên một chiếc ghế lông đắt tiền.“Ngô… Buông ta ra!” Quý Chính Đạm tay không thể cử động, trước ngực dính sát vào ghế dựa, tư thế khuất nhục.Quý Chính Đạm phẫn nộ quay đầu, hô hấp nặng nề tràn đầy lửa giận, ánh mắt bất khuất: “Ngươi làm gì vậy?”“Khiêu khích chủ nhân, ngươi tưởng ngươi có thể toàn thân mà lui sao?” Hạ Thư Khanh khống chế nam nhân đâm vào tay hắn, hơi cong môi xé rách quần quân của Quý Chính Đạm, lộ ra cặp mông trắng nõn và tròn trịa.
Một nam nhân có ngoại hình rắn chắc, cơ bắp dẻo dai và đàn hồi, xúc cảm rất tốt.Hạ Thư Khanh tùy ý dâm loạn đôi chân dài cứng cáp của Quý Chính Đạm, cặp mông căng tròn và mềm mại phơi ra trước mắt hắn, nơi bí mật giữa hai mông hồng hào, khít chặt: “Phục hồi quá tốt, quả nhiên là trời sinh để người khác thao.”Quý Chính Đạm cảm thấy lành lạnh ở thân dưới, vừa sợ vừa giận, hai mắt đỏ hoe, muốn phản kháng nhưng lại bị người đàn ông ưu nhã kia áp chế, không thể nhúc nhích: “Ta muốn giết ngươi!”"Ta ở đây, ngươi giết ta bằng cách nào? Dùng cúc hoa của ngươi kẹp chết ta ư?” Hạ Thư Khanh nheo mắt cười vui vẻ.“Nô lệ không nghe lời, cần phải dạy dỗ lại quy củ.” Hắn cầm roi da trơn màu đen, đánh một cái lên chiếc mông trắng ngần của Quý Chính Đạm.“Ngô… Hỗn trướng!” Quý Chính Đạm không thể tránh khỏi đòn roi, cây roi đánh vào mông y hết lần này đến này khác.
Ngoài cơn đau buốt ngắn hạn, người lại cảm thấy tê dại, lan khắp hông.Nam nhân cao lớn cường thế, bị áp chế, bị chà đạp, bức y lộ ra nhiều biểu cảm khác nhau.
Đôi mắt của cậu ấy sưng đỏ, đuôi mắt cũng hơi ửng đỏ.
Quý Chính Đạm bất khuất ý chí kiên cố, nhưng thân thể lại bắt đầu đi ngược lại ý muốn của y, không những không tránh mà còn muốn nhiều hơn.Làn da mông mỏng manh nhạy cảm của Quý Chính Đạm bị tàn phá, để lại những vết đỏ ửng, hồng sắc bất tận.
So với việc bị tra tấn như này y muốn chết đi cho xong: “ Ngươi giết ta đi!”Quý Chính Đạm đã kiệt sức, nhưng vẻ mặt của y vẫn dữ tợn như một vị tướng dũng cảm với con mắt đỏ hoe.
rên thực tế, là bị Hạ Thư Khanh khi dễ đến mức tận cùng đáng thương.“Chết thì quá dễ dàng cho ngươi rồi.” Hạ thư khanh lắc đầu, roi nhẹ lướt qua qua mông y, nhìn bộ dạng khốn khổ của Quý Chính Đạm, lộ ra vẻ bi thương, “Biết sai chưa?”Kỳ thật lúc này, nếu Quý Chính Đạm chịu cúi đầu nhận sai, có lẽ Hạ Thư Khanh sẽ mất đi hứng thú mà buông tha cho y.
Nhưng Quý Chính Đạm hoàn toàn không biết mùi vị xấu xa của Hạ Thư Khanh, y lộ ra ánh mắt phẫn uất: “Ta không sai! Chỉ cần ta không chết, ta liền giết chết ngươi, đường đường chính chính mà đi ra ngoài.”Quý Chính Đạm là đứa con kiêu ngạo của trời.
Dù gặp khó khăn cũng có thể biến nguy thành an.
Thật không may, những gì y gặp phải là Hạ Thư Khanh, một kẻ biến thái khó chịu và mạnh mẽ.Hạ Thư Khanh trên cao nhìn xuống bóp lấy cổ của Quý Chính Đạm : “Vậy ngươi muốn chết như thế nào?”Hắn quần áo chỉnh tề ưu nhã, chỉ cởi bỏ lưng quần bắn ra dương vật to lớn dữ tợn, cúi người đâm thẳng vào cúc hoa bên trong cặp mông hồng hào của Quý Chính Đạm, Hạ Thư Khanh thong thả ung dung lại kiên định mà xỏ xuyên qua tiến vào.Hạ thư khanh hô hấp hơi trầm xuống, ý cười ngâm ngâm mà nghiêng đầu: “Bị ta thao chết, được không?”“Ngô!” Quý chính đạm môi bị che lại, côn thịt cứng như sắt đột nhiên tiến vào.
Hành lang giật giật bị cưỡng bức mở ra và sâu dần, sự chiếm đóng mạnh mẽ quen thuộc mà đáng ghét đang lấp đầy cúc hoa.
Y lại bị cưỡng hiếp bởi chính người đàn ông đó!Côn thịt Hạ Thư Khanh thao nam chính Khởi Điềm ngây ngô, hành lang thịt mềm mại rất giống với chủ nhân nó, nhìn như hẹp hòi, lại không chút khách khí nuốt toàn bộ của hắn vào bên trong.Còn sẽ lấy lòng mà mút vào.
Hạ Thư Khanh sảng nheo lại đôi mắt, hô hấp nặng nề: “A ...!Nhìn đi, cái miệng nhỏ phía dưới ngoan ngoãn hơn nhiều, ăn bao nhiêu tùy ý.”Quý Chính Đạm trợn tròn mắt, nước mắt ứa ra, thân thể dựng thẳng như một sợi dây.
Da thịt mềm mại bên trong của y co bóp dữ dội, nhưng không thể xua đuôi dị vật hung tàn đang xấm chiếm lấy cơ thể y: “Rút ra đi… A… Không thể……”“ Do ngươi hút ta quá chặt.” Côn thịt của hắn càng lúc làm càng nhanh, cơ hồ muốn đem Quý Chính Đạm xuyên thủng.Hắn đưa tay cởi từng cúc áo tên tướng phục y xuống, đưa tay nhào vào bộ ngực tròn trịa và rắn chắc của người đàn ông, cố ý kẹp chặt cậu nhỏ đang cương cứng của y, ngữ khí suồng sã: " Xem này, côn thịt của ngươi cương lên thế kia, có phải chủ nhân thao ngươi rất thoải mái?"Làn da nam nhân dưới thân càng nóng lên, hắn có cảm giác chinh phục rõ rệt: " A…… Không….." sắc mặt Quý Chính Đạm xấu hổ đỏ bừng lên, y không thể trốn tránh khi bị Hạ Thư Khanh khinh nhục:" Cút ngay….." Y khẩn trương cắn răng, trong miệng không tự chủ được mà rên lên,khoái cảm mơ hồ chảy đến tứ chi.Cúc hoa của y bị thao dần trở nên trơn hơn, dễ ra vào hơn, điều đó làm giảm bớt sức nóng côn thịt của Hạ Thư Khanh đang cọ xát vào thành trong, đồng thời nó cũng khiến nam nhân trên người y vào sâu hơn, “Tại sao lúc nào cũng không nhớ?”Hai Thư Khanh đâm chín cạn một sâu vào cúc hoa, sau đó từ từ rút ra, rồi bất chợt ác ý mà đâm mạnh vào chỗ nhạy cảm nhất.
Hai thân dưới va chạm vào nhau kịch liệt.Hắn đả kích Quý Chính Đạm dưới thân trong tư thế nguyên thủy nhất: "Tiểu nô lệ.
Ngươi nhớ rõ đây, một khi ngươi kháng cự, ta liền không dừng lại.
Ngươi phản kháng càng dữ dội ta càng hứng thú.
Vì cái gì ư? Đương nhiên là vì ta thích thao ngươi trong bộ dạng như thế." ( u là trời, hành con trai tui ghê á trời :3)Thật mềm, thật chặt " A…..
Im ngay…….
Ta…..
Sẽ không…..
Cho ngươi…… thực hiện được." Quý Chính Đạm vô cùng nhục nhã.
Y muốn băm vằm Hạ Thư Khanh ra làm nhiều mảnh, nhưng thân thể không tự chủ được mà sung sướng.Y dần sinh ra cảm giác sảng khoái không nói nên lời và tiểu cúc bên dưới của t cũng co rút kịch liệt.
Mặt hơi hồng hào, cơ bắp rắn chắc cứng cỏi, môi mỏng hắn lướt qua trêu chọc yết hầu, đáy mắt y vừa phẫn nộ vừa trầm luân.
Mỗi lần Quý Chính Đạm muốn chạy trốn đều bị Hạ Thư Khanh kéo trở lại, " Muốn đi đâu đó.
Tiểu nô lệ yêu dấu, ngươi không những kẹp chặt mà còn ăn sâu như thế.
Ta rất thích."Hạ Thư Khanh nắm lấy eo thon của y, dùng sức đâm vào, càng lúc càng nóng hơn.
Hắn kiểm soát toàn bộ phản ứng của thân dưới Quý Chính Đạm.Quý Chính Đạm lắc đầu, thút thít xin tha: " Đừng mà, dừng lại đi" ( há há, tội chưa, oops bổn cung lỡ cười, thật tội lỗi :3) Nhưng y lúc này đã chìm đắm trong dục vọng, mỗi lần Hạ Thư Khanh rút ra, hạ thân Quý Chính Đạm lại cảm thấy trống rỗng, khát khao muốn thêm nữa đang cắn nuốt tâm trí y.Hạ Thư Khanh đã biến một người từ chính trực, cương lĩnh như Quý Chính Đạm giờ đây trong mắt chỉ toàn dục vọng.
Nam chính nội tâm kiên định cuối cùng cũng cầu xin tha thứ, không giống lúc bình thường, càng trở nên mê người: " Dừng lại? Chỉ có chủ nhân mới quyết định lúc nào nên dừng lại."Đường quai hàm của Hạ Thư Khanh săn chắc, những đường nét mịn màng và hoàn hảo.
Hắn không tệ nhất, chỉ có tệ hơn.
Hắn rút côn thịt dữ tợn của mình ra, lật người Quý Chính Đạm lại, mặt đối mặt, hắn tách chân y ra thành hình chữ M.
Sau đó, Hạ Thư Khanh thẳng người, một lần nữa đâm vào.
"Aaa………" Quý Chính Đạm cảm giác như hắn sắp đâm thủng ruột mình.
Y ngửa cổ lên, thở hổn hển, toàn thân run rẩy." Không…… dừng lại." "Chỉ mới bắt đầu thôi bé con." Hạ Thư Khanh nhép một cái vào mông Quý Chính Đạm, tình dục nóng bỏng được đẩy lên đỉnh điểm.
Sau vài chục cú ra vào, hắn ở nơi sâu nhất của y bắn toàn bộ tinh dịch.
"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhh~" Quý Chính Đạm ngay lập tức co rút cúc huyệt , đầu óc trống rỗng , cơ bắp đang căng của y bỗng chùng xuống, y ngã vào vòng tay của Hạ Thư Khanh và thở hổn hển.Mặc dù hung khí vẫn còn nằm trong cơ thể y, tàn sát bừa bãi nhưng cơ thể y đã lên đỉnh và quá mệt mỏi nên đành nằm im.
Tinh dịch tràn ra một ít làm ướt chiếc chăn quý giá.Hạ Thư Khanh chạm đến điểm mẫn cảm trên vách ruột Quý Chính Đạm , hành động không chút khẩn trương, vui vẻ cắn chặt lỗ tai Quý Chính Đạm: "Gọi chủ nhân." Quý Chính Đạm lỗ tai nóng bừng, lưng y run lên, dục vọng một lần nữa lên đến đỉnh điểm, anh không nhịn được nữa.
Hô hấp xung quanh y tràn ngập hơi thở quyến rũ của hắn.Đôi mắt y đỏ bừng, y yếu ớt cắn lên vai Hạ Thư Khanh , cố chấp không chịu nhượng bộ.
Khuôn mặt của Quý Chính Đạm ủng hồng, đôi lông mày của y mỏng manh, yếu ớt.
“Em thực sự là nô lệ thú vị nhất mà ta từng thấy.” Hạ Thư Khanh cũng không thất vọng, hắn bế Quý Chính Đạm lên và đặt lên tường, trút dục vọng của mình nhanh hơn và mạnh hơn.Một ý chí kiên cường, đặc biệt thú vị.
Hạ Thư Khanh hài lòng vì Quý Chính Đạm không chịu khuất phục, vì vậy hắn có thể dùng nhiều cách hơn để chinh phục y.
Quý Chính Đạm nuốt trọn nam căn dữ tợn của Hạ Thư Khanh vào bên trong, chỗ giao hoan đặc biệt trơn trượt, liên tục tiết ra bọt trắng trong.Tình dục khiến độ ấm trong phòng tăng lên, bên trong gian phòng lớn, xung quanh tràn ngập tiếng thở dốc, vừa sung sướng vừa thống khổ của nam nhân, âm thanh giao hợp mơ hồ không dứt.Trở lại thực tại, Hạ Thư Khanh mở mắt dậy, hơi cong môi: "Thì ra là thế." :3.