Yêu Em Là Chuyến Săn Đêm Cuối Cùng

Trên con đường tình yêu, gai góc luôn rậm rạp đâm chĩa mọi nơi.


***

"Thưa quý vị khán giả đang có mặt tại đây cũng như đang ngồi trước màn ảnh nhỏ! Buổi lễ trao giải Tử Kinh tối nay của chúng ta xin được kết thúc tại đây. Cảm ơn quý vị đã cùng chúng tôi chứng kiến những bữa tiệc hoa lệ và sang trọng của Tử Kinh qua các năm, chúng ta hẹn gặp lại nhau vào năm sau!"

Hội trường trong phút chốc chợt vang lên những tràng pháo tay giòn giã như sấm dậy. Dưới vô vàn ánh đèn LED, Lăng Mộc tươi cười cúi đầu chào khán giả ngồi dưới, rồi xách vạt váy dạ tiệc, từ từ tao nhã bước xuống sân khấu.

Ra phía sau cánh gà, stylist vừa nhìn thấy cô đã lập tức cười tươi, giơ ngón tay cái ra trước mặt cô: "Trình vẫn cao như mọi khi."

"Còn cần phải khen sao, trụ cột của đài chúng ta đó." Đạo diễn đứng bên cầm kịch bản đập vào người nhân viên: "Trong số các MC của thành phố T này, Lăng Mộc nhận thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất."

"Rõ ràng, vừa trẻ trung, tài giỏi lại xinh đẹp, vừa thông minh lại tinh tế hiểu lòng người, đúng là 'thắng đời' mà." Stylist lắc đầu.

"Thắng đời?" Giữa mùa đông, dù đài truyền hình vẫn bật điều hòa tổng nhưng với chiếc váy dạ hội hở lưng, cô vẫn cảm thấy lành lạnh, phải lập tức cầm chiếc áo dạ bên cạnh khoác lên.

"Người chiến thắng cuộc đời đó." Một người đi ngang qua bên cạnh nói chen vào.


"Thôi được rồi, nổi hết da gà rồi đây này." Cô bật cười lắc đầu: "Vậy tôi rút đây, hai hôm nay tổng duyệt liên tục chưa được ngủ giấc tử tế nào. Nhìn hai quầng thâm mắt đen xì của tôi này, che khuyết điểm cũng không giấu hết được."

"Mau về đi." Tổng đạo diễn bất ngờ nháy mắt: "Anh Thẩm chắc chắn đang đợi cô đến sốt ruột rồi."

Lăng Mộc lắc đầu, vẫy tay chào họ. Cô bước vào phòng nghỉ, cầm túi xách rồi đi xuống, hoàn toàn không để ý rằng khi cô rời khỏi đó, trong ánh mắt của tổng đạo diễn và các nhân viên khác đều xuất hiện một sự mờ ám, sâu xa.

Vừa bước lên xe, di động liền đổ chuông. Cô cúi đầu nhìn, là Lăng Họa.

"Chị..." Cô tựa đầu vào lưng ghế, nhắm mắt lại nghỉ ngơi: "Đêm hôm lại có việc gì tìm em thế?"

Lăng Họa là chị họ của cô, nhưng quan hệ giữa họ tốt không khác gì chị em ruột thịt vậy. Họ lớn lên cùng nhau từ nhỏ đã đành, lại còn là hàng xóm, gần như dù là lúc đi học, về nhà, ra ngoài chơi, học bài, mỗi giây mỗi phút đều ở bên nhau. Suốt bao nhiêu năm qua, hai chị em họ chưa từng trở mặt với nhau một lần nào, chưa từng cãi nhau một lần nào. Chuyện gì Lăng Họa cũng nhường nhịn cô, bảo bọc cô. Thời gian cô ra nước ngoài học tập, Lăng Họa cũng thường xuyên gọi điện thoại quan tâm tới cô, còn rất hay qua thăm cô nữa.

Thật ra ở một mức độ nào đó, Lăng Họa còn là người thân hơn cả bố mẹ của cô nữa.

Tuy rằng nói thế này có phần vô liêm sỉ nhưng hai người họ từ nhỏ đã là những người xuất sắc trong số đông. Có điều, ngay cả cô cũng không ngờ được, cuộc đời của Lăng Họa lại có thể kết quả đẹp đến mức ấy. Bước vào Berker Palace, trở thành một nhân viên khiến mọi người kính nể. Sau đó nữa... Lăng Họa cưới Cù Khê Ngưng, người đàn ông lợi hại nhất mà cô từng gặp trong cuộc đời này và trở thành đệ nhất phu nhân của Berker Palace.

... Việc đến nước này, cô cảm thấy bây giờ cô có đi ngang hay đi dọc khắp đất nước này cũng chẳng ai dám làm gì, dù sao thì cô cũng có chống lưng quá rắn rồi.

"Còn có thể có chuyện gì." Ở đầu kia dường như Lăng Họa hoãn lại một nhịp thở rồi mới cười khẩy, nói: "Đương nhiên là câu chuyện về nhân vật nổi tiếng xã hội, anh Thẩm rồi."

Trái tim cô run lên đôi chút, trên khuôn mặt vẫn duy trì sự bình thản: "... Anh ấy lại sao rồi?"

Lăng Họa ở đầu kia trầm mặc mấy giây: "Chưa đọc mấy tin tức giải trí à?"

Cô lắc đầu.

"Lại lên trang nhất hôm nay rồi, bị chụp được ngồi ăn cơm cùng một tiểu hoa đán tuyến một trong nhà hàng đồ Nhật mới khai trương trong thành phố, ăn cơm xong còn đưa cô tiểu hoa đán đó về nhà nữa..."

"Vào cửa nhà cô ta chưa?" Cô khẽ ngắt lời Lăng Họa.


Lăng Họa lại im lặng một chút, âm lượng càng lúc càng thấp: "... Vào rồi, chị sai người đi kiểm tra, đến giờ còn chưa chịu ra kìa."

Trong xe vốn yên tĩnh. Tài xế có lẽ biết cô mỏi mệt nên cố tình không bật nhạc. Cô quấn chặt chiếc áo dạ và khăn choàng nhưng vẫn cảm thấy khí lạnh từ dưới gót chân bắt đầu mon men lan dần lên trên, ngay cả mạch máu cũng lạnh ngắt.

Cảm giác này thật sự quá quen thuộc rồi, quen thuộc tới mức khi nó xuất hiện, trái tim của cô thậm chí còn không có chút đả kích nào.

"Mộc..."

"Không sao đâu." Cô mỉm cười: "Chị cũng biết mà, em đã quen rồi."

Lăng Họa hình như đang nghiến răng nghiến lợi mấy giây ở đầu kia: "Không phải chị muốn nói em nhưng não em thật sự có vấn đề đấy."

"Đúng vậy." Cô gật đầu, ngón tay vô thức cọ lên chiếc nhẫn trên tay mình: "Em biết mà."

Cô cứ thản nhiên ung dung như vậy ngược lại càng khiến mọi bức xúc và phẫn nộ của Lăng Họa không thể trút hết ra ngoài được.

Hai người lại im lặng một lúc lâu, trong giọng nói của Lăng Họa chợt xuất hiện một chút bất lực và buồn bã: "Có rất nhiều lúc chị cũng cảm thấy mình đúng là "Hoàng đế không gấp, thái giám gấp". Anh rể em cũng nói chị như vậy đấy, nhưng chị thật sự không thể nào tảng lờ, coi như không biết những chuyện này. Chị thật sự rất ghét Thẩm Gia Ninh."

"Nếu thời gian có thể quay ngược trở lại một lần, chị thề chị vĩnh viễn không bao giờ để em quen biết hắn ta."


Ánh mắt Lăng Mộc hướng ra ngoài cửa sổ, đắm chìm trong cảnh đêm tĩnh lặng của thành phố T.

Đây là nơi cô sinh ra và lớn lên, nhưng cũng có một quãng thời gian rất dài cô đã rời xa nơi này. Một lần nữa quay trở về cũng đã là chuyện của nửa năm về trước.

Nửa năm trước, cô là Lăng Mộc.

Còn bây giờ, cô là vị hôn thê chưa bước qua cửa của Thâm Gia Ninh.

~Hết mở đầu~

*Lời tác giả:

"Sao băng" là cuốn thứ ba trong hệ liệt "Hiến thế", Chiến thần Mars và Đại đế Cù đều là những nhân vật phụ quan trọng và sẽ trở lại trong cuốn sách này, cũng sẽ có những nhân vật phụ khác lần lượt lên sóng, bao gồm một nam phụ mà tôi cảm thấy cho đến giờ phút này là người dễ khiến các bạn đổ nhất.

Không hiểu trước mắt nhìn thấy một Thẩm gia cực kỳ tệ này có trở thành bức tường mới của các bạn không?

*Chào mừng các bạn đến với câu chuyện mới tinh trong năm 2019 này *Dù sắp hết năm rồi* =)) Chúng ta tiếp tục đổi một góc nhìn khác trong cuộc đời để đọc truyện, ở bên kia căm ghét vị hôn thê thì sang đây nữ chính sẽ là vị hôn thế. Như thế cuộc sống mới "balance" được =)) Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. *Nháy nháy* Truyện này sẽ ra chậm một chút, vì mình sẽ dịch từ từ*


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận