Đạo

Tu sĩ am tông đột nhiên xuất phát hướng phía hắc vụ mà đi tới. Những tán tu khác thoáng do dự một chút, sau đó hơn phân nửa trực tiếp theo sau, Tiêu Thần ánh mắt chớp lên, đưa tay giữ chặt Liễu Chử, nháy mắt cũng đi theo.

Mà bên trong sơn cốc còn thừa lại mười mấy tên tu sĩ sắc mặt âm trầm bất định, hiển nhiên đang suy tư.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, bọn hắn vì tính thiếu quyết đoán của mình mà phải trả giá!

Gần trăm cây cỏ màu máu ầm ầm công kích tới. Cứ hai cây mây lại quây một tu sĩ, thế như chẻ tre không người nào có thể kháng cự, một đám Trúc Cơ tu sĩ ào ào ngã xuống. Mà trong đám đó có ba gã tu sĩ Kim Đan, lúc này sắc mặt đại biến, ngăn cản công kích từ phía sau đồng thời tức tốc phát ra độn quang muốn nhảy vào trong hắc vụ. Nhưng vào thời khắc này, hơn mười cây mây trên mặt đất nháy mắt phóng ra xúc tua, đem ba người trói chặt lại!

Cầm cự trong chốc lát, linh quang trên thân ba người nhanh chóng suy yếu, ba tiếng thét ngắn ngủi mà thê lương bi thảm vang lên, ba gã tu sĩ Kim Đan cứ như vậy mà chết đi!

Đông đảo tu sĩ sớm thoát ly sơn cốc mắt thấy toàn bộ cảnh này trong lòng không khỏi sinh ra chút cảm giác may mắn vì còn sống sót đều nhất tề nổi giận gầm lên một tiếng điên cuồng chém giết về phía trước!

Mấy trăm thây khô bên trong hắc vụ gầm thét, nhìn những tu sĩ đã lao vào, trong cơ thể tản mát ra một cỗ sát khí hung tàn, rít gào điên cuồng vọt tới.

- Chư vị đạo hữu, nếu mọi người muốn sống sót thì không cần nương tay. Nếu không hôm nay tất cả chúng ta sẽ phải chết tại nơi này!

- Giết! Giết! Giết! Giết toàn bộ đám thây khô này chúng ta cùng nhau lao ra hắc vụ!

Vô Cực Tông Tiếu Nguyệt nổi giận gầm lên một tiếng, xung phong lao lên trước. Tay nàng cầm pháp bảo thượng phẩm Huyền Vũ đao phát ra một đạo thổ sắc đao mang ầm ầm nện xuống! Đao mang hình dẹt, ngoại hình giống một thanh Trọng Xích, mang lực đạo hỗn loạn vạn quân, nháy mắt đem hơn mười thây khô Trúc Cơ kỳ đánh thành tro bụi.

Đại Đạo Tông Dương Phong cũng không chịu yếu thế. Nửa người hắn quỳ trên mặt đất, trong miệng phát ra thanh âm rít gào điên cuồng, đôi tay hung hăng nện xuống đất!

- Lãng cổn phiên thiên!

Ầm ầm ầm!

Cả mặt đất ở dưới một quyền nện xuống của hắn đột nhiên rung lên. Lập tức mặt đất ở phía trước hiện lên hơn mười hình cây quạt xòe ra. Mặt đất đột nhiên giống như biển sâu kịch liệt quay cuồng trong cơn bão. Đem mười thây khô trong phạm vi cây quạt nháy mắt thôn phệ.

Tam tông liên hợp lấy Tiếu Nguyệt, Dương Phong cùng Lan Nhược Ly cầm đầu. Lan Nhược Ly xuất thủ ngay sau đó, tuy rằng không có dị tượng hoa mỹ dự báo trước, nhưng uy thế so với hai người chỉ có hơn chứ không kém. Chỉ thấy nàng đưa tay vỗ trên trữ vật, một chiếc kèn nhỏ long lanh lớn chừng một tấc xuất hiện trong tay, bàn tay mềm mại đem vật ấy ném ra, chiếc kèn nhất thời dừng trên không, một luồng công kích quỷ dị khủng bố bằng sóng âm trong nháy mắt bộc phát. Sóng âm cuồn cuộn thậm chí có thể thấy được bằng mắt thường.

Sóng âm này đối với tu sĩ vô hại, nhưng lan vào bên trong đám thây khô ước chừng hơn mười trượng mới tiêu tán, khiến ít nhất hơn hai mươi thây khô thống khổ rít gào, tới tấp nổ tan xác mà chết!

Mắt thấy ba người đại triển thần uy diệt sát đám thây khô như cắt gọt đồ ăn thông thường, bất an trong lòng chúng tu sĩ giảm xuống, lúc này cũng nhất tề ra tay, bộc phát ra toàn bộ bản lĩnh, uy thế cực kỳ cường đại của mình. Nhất là hơn hai mươi tên tu sĩ Kim Đan của tam tông, mỗi một người đều có thủ đoạn tự bảo mệnh, giờ phút này toàn lực ra tay, lực bạo phát tự nhiên không thể khinh thường!

Trong lúc nhất thời, chúng tu sĩ liên tục xuất thủ, đem mấy trăm thây khô hoàn toàn áp chế. Ngoại trừ hơn mười thây khô cảnh giới Kim Đan rít gào liên tục có thể miễn cưỡng chống đỡ. Phần lớn thây khô do tu sĩ Trúc Cơ biến thành trong khoảnh khắc bị giết chết.

Đám người Tiếu Nguyệt, Dương Phong mắt thấy những thây khô này không phải là không thể chiến thắng, trong lúc nhất thời hào khí trong lòng tỏa ra. Hắn ngửa mặt cười to một tiếng xung phong lao lên trước. Hai người thân là tuấn tài kiệt xuất của hai đại tông phái Vô Cực Tông cùng Đại Đạo Tông, pháp lực thần thông tự nhiên không phải là nhỏ, hơn nữa tu vi của bọn hắn đều Kim Đan hậu kỳ, thành ra là ra vào tự nhiên, mỗi một cái nhấc tay là một thây khô bị giết.

Tiêu Thần đi theo bên trong đại quân, ánh mắt cẩn trọng quét qua hắc vụ, những thây khô này đối phó dễ dàng như thế, thật có chút bất ngờ.

- Nơi này chính là Bất Trụy động phủ, còn có loại sinh vật này tồn tại e rằng nếu ngươi không có bản lĩnh thực sự chỉ sợ sẽ chết không có chỗ chôn tại nơi này. Tuy rằng trước mắt chưa xuất hiện nguy hiểm, nhưng ta vẫn cẩn thận một chút, vạn lần không được khinh thường!

Ý niệm như vậy hiện lên trong đầu, Tiêu Thần hành tẩu càng thêm cẩn trọng.

Hô!

Từ phía trái trước mặt một tiếngkêu xé gió vang lên. Tiêu Thần ánh mắt chớp lên, nhìn thấy thây khô kia điên cuồng đánh tới, tùy tay đánh ra một đạo kiếm khí. Kiếm khí này theo khí tức cảm ứng được bên ngoài bất quá chỉ đạt tới cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng uy lực vượt xa những tu sĩ Trúc Cơ thông thường. Chỉ cần một chạm, liền đem đầu thây khô kia chém nát. Thân thể không đầu tiếp tục tiến lên vài bước, sau đó ầm ầm ngã xuống đất.

Phía sau, đồng tử Liễu Chử kịch liệt co rút lại, vừa nãy đi tới đây hắn đã chứng kiến gã Lưu Vân trước mặt này giết chết ba thây khô, tất cả đều nhanh gọn không để người chú ý. Nếu không phải do hắn đứng gần như thế, chỉ sợ cũng không nghĩ tới một kích tùy tay thiếu niên này lại có uy lực tới nhường này. Nhưng hắn cũng đủ thông minh, tuy rằng trong lòng mơ hồ đoán được ra một chút, nhưng cũng không có mở miệng, chỉ cẩn thận đi theo sau Tiêu Thần, thần sắc so với lúc trước càng thêm vài phần kính sợ.

Biến hóa của hắn lọt hết vào mắt Tiêu Thần, bất quá dưới tình hình hiện tại muốn hoàn toàn che dấu tu vi thật sự là có chút khó khăn, hơn nữa Liễu Chử thông minh vẫn chưa nói ra, Tiêu Thần tự nhiên cũng làm bộ như vẫn chưa phát hiện ra.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Tiêu Thần đột nhiên phát giác trong lòng không hiểu sao sinh ra buồn bực. Một cỗ sát khí chậm rãi ngưng tụ ra, khiến hắn trong lòng muốn tàn sát thống khoái một chút. Đem hết thảy những sinh mệnh xung hắn hủy diệt toàn bộ. Cảm xúc đó xuất hiện trong nháy mắt khiến cho Tiêu Thần biến sắc, thúc động ý niệm đem nó hoàn toàn áp chế! Lấy tu vi nguyên thần của hắn hiện giờ, lại đạt tới cảnh giới tâm như kính ý như đao, tự nhiên có thể thoải mái làm được, nhưng đông đảo tu sĩ trong hắc vụ sợ là không thể dễ dàng như thế.

Ánh mắt hắn khẽ đảo qua xung quanh, tuy rằng không thể nhìn xa, nhưng sắc mặt Tiêu Thần vẫn nhịn không được trở nên có chút âm trầm. Chỉ thấy hiện tại xung quanh có vài tên tu sĩ cùng thây khô đối chiến ngày càng kịch liệt, nhất là trong mắt mấy người đó có chút hồng mang như ẩn như hiện càng làm cho hắn nhịn không được trong lòng sinh ra cảm giác bất an.

Tiêu Thần dừng bước lại, xoay người nhìn Liễu Chử, giờ phút này hô hấp của hắn nặng nề. Một cỗ sát ý hung tàn mơ hồ từ trong cơ thể hắn phát tán ra tứ phía. Khiến hắn ngẩng nhìn đầu lên, trong mắt hiện lên vài phần sắc lạnh, khí tức hung tàn trên người Liễu Chử càng ngày càng trở nên đặc hơn!

- Không tốt, hắc vụ này có thể quấy nhiễu tâm cảnh của tu sĩ. Nếu cứ tiếp tục chém giết, chỉ sợ không đợi được đến lúc lao ra hắc vụ, toàn bộ tu sĩ ở nơi này tâm thần đều sẽ bị sát niệm trong lòng thao túng triệt để. Đến lúc đó không cần đám thây khô động thủ, cũng sẽ tự chém giết lẫn nhau.

Ý niệm trong đầu chợt lóe lên, Tiêu Thần im lặng đưa tay đặt lên vai Liễu Chử, một tia nguyên thần uy áp nháy mắt đem hắn bao phủ ở bên trong.

Hừ!

Dưới uy áp, Liễu Chử sắc mặt nháy mắt tái nhợt, trong miệng bất giác kêu khẽ, nhưng từng điểm huyết sắc trong mắt đã hoàn toàn bị đánh tan, ý thức một lần nữa khôi phục thanh tỉnh.

Liễu Chử cả người toát ra mồ hôi lạnh, vừa rồi trong lòng hắn đột nhiên sản sinh sát khí hung tàn, khiến hắn cơ hồ không thể khống chế được thân thể của chính mình, chỉ muốn lao ra cùng thây khô tử chiến một hồi, thậm chí đối với người thiếu niên trước mặt cũng sinh ra vẻ băng lãnh. Trong thoáng chốc hắn thậm chí phát ra vài phần sát khí! Mà vào thời khắc Tiêu Thần ra tay, đem sát khí trong lòng hắn nháy mắt trấn áp, khiến hắn cảm ứng được nguyên thần uy áp từ Tiêu Thần, trong lòng chấn động động cùng vài phần cảm kích tự đáy lòng. Vừa rồi nếu không phải người trước mặt này ra tay trợ giúp, chỉ sợ hắn sớm bị sát ý trong lòng khống chế, hậu quả khó lường!

- Đa tạ. . Đa tạ tiền bối xuất thủ tương trợ!

Liễu chử hơi trầm ngâm, sau đó chắp tay thi lễ, giọng điệu cực kỳ kính cẩn.

Tiêu Thần sắc mặt âm u, cũng không để ý tới biến hóa trong cách xưng hô của Liễu Chử, trầm giọng nói:

- Ngươi cần phải theo sát ta, nếu không còn có thể bị hắc vụ này ảnh hưởng tâm thần.

Nói xong ánh mắt của hắn nhìn tới phía tu sĩ tam tông, biến hóa lúc này, chắc hẳn phải khiến cho bọn họ cảnh giác.

. . . . .

- Hô! Hô!

Tiếu Nguyệt hô hấp nặng nề thân hình nhanh chóng lùi lại, giờ phút này cả người hắn tản ra khí tức hung tàn khiến kẻ khác khiếp sợ. Làm chúng tu sĩ đằng sau sắc mặt nháy mắt biến đổi. Những người này chưa trải qua giết người. Giờ phút này bị hắc vụ ảnh hưởng chưa tới mức rõ ràng.

Mà cùng lúc đó, từ phía khác một nhân ảnh cả người phát ra khí tức giống như ma thần đồng dạng phi thân trở lại, chính là Đại Đạo Tông Dương Phong, hai người nhìn nhau, đồng tử đôi bên đều kịch liệt co rút lại, hiển nhiên đã nhận ra chỗ không ổn trong đó.

- Lan đạo hữu, bên trong hắc vụ này có chút cổ quái. Chúng đợi sau khi chúng ta giết đám thây khô thì bên trong tâm thần của chúng ta sẽ tự động sinh ra sát khí hung tàn. Hiện tại có lẽ đã có không ít đồng đạo đã bị sát khí ảnh hưởng, chỉ sợ nếu tiếp tục đánh nữa hậu quả sẽ khó lường!

Trong mắt Tiếu Nguyệt hồng mang lóe ra cực kỳ ảm đạm, sát niệm trong lòng đang bị hắn kiên trì chế trụ. Nhưng cho dù vậy trên người hắn sát khí vẫn nồng đậm như cũ đến nỗi khiến kẻ khác sợ hãi.

Dương Phong nghe vậy gật đầu, sắc mặt cũng không khỏi trở nên khó coi.

- Nếu đám hắc vụ có ảnh hưởng như thế này, nói vậy toàn bộ tu sĩ tiến vào trong đó lúc trước là bởi vì bị sát niệm hoàn toàn thao túng mới biến thành bộ dáng như hiện tại, chúng ta cần mau chóng nghĩ ra đối sách!

Đôi mắt đẹp của Lan Nhược Ly lộ ra vẻ khiếp sợ. Sau khi đối chiến ban đầu, nàng liền lui ra sau chỉ đạo chúng tu sĩ đánh giết lên phía trước. Tuy rằng trong lòng có chút cảm giác buồn bực khó hiểu, nhưng chưa phát hiện ra nguyên nhân. Giờ phút này được hai người nhắc nhở, nàng mới tỉnh ngộ. Độn quang trên người chợt lóe lao về phía trước. Mắt thấy chúng tu sĩ trong mắt đều hiện hồng mang, trạng thái như phát cuồng điên loạn chém giết đám thây khô, trong lòng bỗng nhiên căng thẳng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui