Thánh Khư
6.9/10
167.414

Tác giả:

Thể loại: Đô Thị, Dị Giới, Tiên Hiệp, Huyền huyễn

Nguồn: Truyện YY, Giai Phương

Trạng thái: Đang ra

Số chương: 1251

Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 7 tháng trước

--Trích đoạn:
- Đại mạc cô yên trực, trường hà lạc nhật viên (*).

(*) Trích bài Sứ Chí Tái Thượng của Vương Duy.


Đại mạc rộng mênh mông bát ngát, vừa cao vừa xa, vừa bao la hùng vĩ. Ngay khi mặt trời đỏ rực lặn về phía tây, nhìn về hướng đường trời là một mảnh đỏ thẫm, chứa đựng một loại cảm giác thê lương cô quạnh.


Khói lửa chiến tranh từ thượng cổ đã sớm nhạt nhòa theo năm tháng. Hoàng Hà cổ đạo vẫn tồn tại mặc dù đã trải qua nhiều lần biến thiên


Sở Phong đơn độc lữ hành, trông có vẻ rất mệt mỏi. Hắn nhoài người nằm trên đống cát vàng, nhìn ánh mặt trời đỏ rực như máu lúc xế chiều, thầm nghĩ không biết bao lâu nữa mới đi hết mảnh đại mạc này.


Mấy ngày trước, hắn vừa tốt nghiệp, đồng thời cũng tạm biệt nữ thần của mình trong sân trường. Có lẽ sau này ít có dịp gặp lại nữa, dù sao cũng từng bị người ta từ chối khéo, kể từ giờ mỗi người một nơi, cũng là lúc nên chia tay rồi.


Sau khi rời khỏi học viện, hắn liền bắt đầu cuộc hành trình.


Mặt trời lặn đỏ rực, treo ở cuối đại mạc, khiến cho phong cảnh cảnh trống trải này có vẻ đẹp yên tĩnh lạ thường.


Sở Phong ngồi dậy, uống một ngụm nước. Sinh lực trong cơ thể khôi phục được một chút. Hắn là một người khá khỏe mạnh, thể chất vô cùng tốt, nghỉ ngơi một chút khiến mỏi mệt dần dần tiêu tán đi.


Sở Phong nhìn về phương xa, đột nhiên có cảm giác mình sắp ra khỏi đại mạc. Có lẽ đi thêm một đoạn nữa sẽ thấy lều vải của dân du mục. Nghĩ vậy, hắn tiếp tục tiến lên, đi thẳng về hướng tây, để lại một hàng dấu chân kéo dài tít tắp trên những bãi cát trong sa mạc.


Bỗng, có sương phủ xuống, đây là điều cực kỳ hiếm thấy trong đại mạc này.


Sở Phong kinh ngạc. Bây giờ là cuối mùa thu, sương mù này lại có màu khiến cho người ta bất chợt cảm thấy hơi lạnh lẽo.


Sương mù dần dần dày lên, màu lam lượn lờ, mông lung, bao phủ cả một vùng sa mạc.

sstruyen mời các bạn xem tiếp..

6.9/10
167.414
Thánh Khư

Tác giả :

Thể loại: Đô Thị, Dị Giới, Tiên Hiệp, Huyền huyễn

Nguồn: Truyện YY, Giai Phương

Trạng thái: Đang ra

Số chương: 1251

Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 7 tháng trước

--Trích đoạn:
- Đại mạc cô yên trực, trường hà lạc nhật viên (*).

(*) Trích bài Sứ Chí Tái Thượng của Vương Duy.


Đại mạc rộng mênh mông bát ngát, vừa cao vừa xa, vừa bao la hùng vĩ. Ngay khi mặt trời đỏ rực lặn về phía tây, nhìn về hướng đường... chân trời là một mảnh đỏ thẫm, chứa đựng một loại cảm giác thê lương cô quạnh.


Khói lửa chiến tranh từ thượng cổ đã sớm nhạt nhòa theo năm tháng. Hoàng Hà cổ đạo vẫn tồn tại mặc dù đã trải qua nhiều lần biến thiên


Sở Phong đơn độc lữ hành, trông có vẻ rất mệt mỏi. Hắn nhoài người nằm trên đống cát vàng, nhìn ánh mặt trời đỏ rực như máu lúc xế chiều, thầm nghĩ không biết bao lâu nữa mới đi hết mảnh đại mạc này.


Mấy ngày trước, hắn vừa tốt nghiệp, đồng thời cũng tạm biệt nữ thần của mình trong sân trường. Có lẽ sau này ít có dịp gặp lại nữa, dù sao cũng từng bị người ta từ chối khéo, kể từ giờ mỗi người một nơi, cũng là lúc nên chia tay rồi.


Sau khi rời khỏi học viện, hắn liền bắt đầu cuộc hành trình.


Mặt trời lặn đỏ rực, treo ở cuối đại mạc, khiến cho phong cảnh cảnh trống trải này có vẻ đẹp yên tĩnh lạ thường.


Sở Phong ngồi dậy, uống một ngụm nước. Sinh lực trong cơ thể khôi phục được một chút. Hắn là một người khá khỏe mạnh, thể chất vô cùng tốt, nghỉ ngơi một chút khiến mỏi mệt dần dần tiêu tán đi.


Sở Phong nhìn về phương xa, đột nhiên có cảm giác mình sắp ra khỏi đại mạc. Có lẽ đi thêm một đoạn nữa sẽ thấy lều vải của dân du mục. Nghĩ vậy, hắn tiếp tục tiến lên, đi thẳng về hướng tây, để lại một hàng dấu chân kéo dài tít tắp trên những bãi cát trong sa mạc.


Bỗng, có sương phủ xuống, đây là điều cực kỳ hiếm thấy trong đại mạc này.


Sở Phong kinh ngạc. Bây giờ là cuối mùa thu, sương mù này lại có màu khiến cho người ta bất chợt cảm thấy hơi lạnh lẽo.


Sương mù dần dần dày lên, màu lam lượn lờ, mông lung, bao phủ cả một vùng sa mạc.

sstruyen mời các bạn xem tiếp..

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...

Gợi ý truyện

Mở Bình luận truyện