Rốt cuộc tôi đã hiểu vì sao trong từ điển lại có chữ "Suất"này, té ra là nó được sinh ra để dành cho Tả Qua .
Sau khi tắm rửa sạch sẽ ( theo lệnh Tả Qua), liền vội vàng chạy tới sân trượt patin, một khắc kia khi tôi đẩy cửa ra, tôi nhìn thấy hình ảnh hoàn mỹ tựa như thần thoại này -
Tả Qua mặc một bộ đồ bó sát màu đen, dắt một cô gái dáng người xinh xắn lượn quay đường băng.
Di chuyển hình vòng cung, nhanh chóng quay người, cùng với động tác bước lướt xinh đẹp, hai bóng dáng đó tựa như bươm bướm bay múa trên không.
Thật sự rất đẹp trai a, trời ạ! Sao người(trời) có thể cho người(Tả Qua) vĩ đại như vậy tồn tại trên thế gian này!
Tôi ngồi bên đường biên( ngăn cách sân patin và khán đài), như si như say nhìn động tác trượt băng nghệ thuật xinh đẹp của Tả Qua .
Khi lướt ngang qua tôi đang ngồi bên đường biên, anh ta cầm áo bành tô đang vắt trên lan can ném tới, vừa vặn trúng ngay đầu tôi: "Trông nó, làm mất thì cô chờ chết đi!"
Oa, thật thô lỗ!
Tôi kéo áo bành tô trên đầu xuống, một chiếc bóp da từ trong áo rớt ra.
Tôi xoay người lại kiểm, bởi vì bóp da bị mở ra, vì thế liền thấy được bức ảnh xinh đẹp.
Trong rừng Phong, có gió thổi qua, lá Phong màu đỏ bay đầy trời, hiện ra mái tóc đen nhánh của cô gái vẽ nên một đường cong trong gió.
Cô gái xinh đẹp động lòng người.
Cô nghiêng mặt rúc vào lòng Tả Qua, cười vui vẻ, lông mày tinh tế bởi vì cười mà vểnh lên, càng thêm linh khí bức người.
Hai tay Tả Qua vòng qua eo cô gái, cằm gác trên vai cô ( An Khả Khả).
Giống như cô gái, trên mặt của anh ta cũng thoáng qua ý cười, tuy rằng cười không sâu ( chắc là ko rạng rỡ), nhưng thật ấm áp.
Cặp mắt phượng luôn lóe lên hàn quang, lúc này dao động bởi sự dịu dàng, như là có thể hòa tan hết thảy.
Tôi ngơ ngẩn.
An Khả Khả!
Tôi liếc mắt một cái liền nhận ra, cô gái trong ảnh chính là người trong vòng nửa năm là trở thành hiện tượng, thần tượng ngôi sao An Khả Khả!
Đã sớm nghe nói cô ấy ( An Khả Khả) học ở khoa nghệ thuật "Tam huyễn vương thành", thì ra cô ấy( An Khả Khả) là người yêu của Tả Qua a! Oa.
.
.
.
.
.
Thật hạnh phúc, Tả Qua luôn lộ ra bộ dạng ông cụ khó tính, lại có thể lộ ra biểu tình dịu dàng như vậy với cô ấy, hẳn là cô ấy có vị trí rất đặc biệt trong lòng Tả Qua! Aizz, khi nào thì Tả Qua có thể dịu dàng với tôi được một nửa như đối với cô ấy, như vậy thì quá tốt rồi.
.
.
.
.
.
(QG: Aizz, Tiểu Lộ Lộ của tôi ơi, tâm của chị để ở đâu a @_@)
Chậm đã! Bối Lộ Lộ, ngươi đang nghĩ cái gì a! Tôi điên cuồng lắc đầu, sao có thể so sánh mình với cô gái đáng yêu như vậy, thật không biết tự lượng sức mình !
Nhưng mà nói lại, nếu Tả Qua thích An Khả Khả như vậy, vì sao còn muốn nhiều bạn gái như vậy? Kỳ quái a.
Hơn nữa tôi cũng chưa từng nghe nói An Khả Khả là bạn gái anh ta a, chẳng lẽ bọn họ đang bí mật yêu nhau? Bởi vì sợ truyền ra chuyện xấu khiến An Khả Khả gặp rắc rối, Tả Qua mới cố ý kết nhiều bạn gái như vậy?
n, đúng! Càng nghĩ càng thấy đúng, trách không được Tả Qua đối với bạn gái bên cạnh lạnh nhạt như vậy, thì ra.
.
.
.
.
.
"Phanh!"Đột nhiên một chai nước khoáng nặng nề đập lên đầu tôi, đánh gãy suy nghĩ vẩn vơ của tôi ~v~
"Ngu ngốc! Vẻ mặt đổi tới đổi lui, cô thật giỏi đổi vẻ mặt!"Tả Qua chán ghét trừng mắt nhìn tôi, sau đó ngạo mạn vươn một bàn tay, "Khăn mặt!"
"Thật xin lỗi thật xin lỗi! Khăn mặt.
.
.
.
.
.
Khăn mặt ở đâu rồi?"Tôi luống cuống tìm khăn mặt, bức ảnh cứ như vậy bay xuống từ tay tôi.
Mặt Tả Qua lập tức đen thui, tựa như bị người đón đầu hắt mực đen lên, ánh mắt cũng khiến cho người ta sợ hãi!
"Tôi.
.
.
.
.
.
Tôi.
.
.
.
.
.
Tôi không cố ý.
.
.
.
.
."Tôi cuống quít nhặt ảnh lên bỏ vào trong ví, kinh sợ xin lỗi Tả Qua, "Thực xin lỗi.
.
.
.
.
."Aaaaaaaaaaaa, vì sao tôi lại làm ra cái chuyện ngu ngốc này!
Tả Qua nhíu mày, khinh thường liếc tôi: "Chết tiệt, cái tật ăn cắp của cô vĩnh viễn không sửa được, có phải không? !"
"Ách?"
"Muốn ảnh của tôi cứ việc nói thẳng!"Tả Qua lấy khăn mặt đang vắt ở chỗ ngồi của tôi, thấm mồ hôi trán, "Dựa vào phương thức này thật đáng ghét!"
"Tôi không phải.
.
.
.
.
.
Tôi.
.
.
.
.
Không nghĩ muốn trộm ảnh của anh , anh hiểu lầm rồi !"Hai tay tôi bất an nắm góc áo.
Vì sao trong lòng Tả Qua, cái hình tượng ăn trộm kia của tôi mãi mãi cũng không thay đổi được? ! (≧◇≦)
"Phải không?"Tả Qua ngồi xuống cạnh tôi, khuôn mặt tuấn tú ghé sát vào tôi, giọng nói cũng đặc biệt lợi hại, "Mỗi lần đều trộm đồ của tôi sau đó nói là hiểu lầm! Rốt cuộc cô nói hiểu lầm là có ý gì? !" Rất đẹp trai nha, hết sức đẹp trai luôn á!
Mặt Tả Qua càng ngày càng gần hơn, mặt của tôi lại càng đỏ, trái tim ‘ nai con ’ cũng nhảy loạn lên: "Ách.
.
.
.
.
."Tôi đỏ mặt ngả đầu về phía sau, liều mạng giữ khoảng cách với Tả Qua.
"Nếu cô thật sự muốn, tôi có thể cân nhắc cho cô nha."Tả Qua phủi sợi tóc trên trán tôi, vẻ mặt buồn cười nhìn tôi, "Vấn đề là, cô thật sự có muốn không?"
"Không, không muốn.
.
.
.
.
."Trời ạ! Nhanh chóng làm cho cái khuôn mặt kia tránh xa tôi đi! Còn như vậy nữa, chắc chắn tôi sẽ máu huyết phun trào mà chết!  ̄▽ ̄
Tả Qua lại trở nên nghiêm túc, mặt cũng lạnh như băng : "Cô lại thử nói dối một lần nữa xem!"
"Tả Qua đồng học.
.
.
.
.
."
Tả Qua lại càng cứng rắn hơn hỏi: "Có muốn không?"( Anh ta thật giống như đang nói : Cô dám nói không muốn, tôi liền cốc đầu cô! )
"Muốn -"Tôi kéo dài thanh âm.
Tôi có thể nói không sao? Tôi nói không Tả Qua lại sẽ nói tôi nói dối, hắn mất hứng lại khiến cho thảm rồ.
Không có biện pháp, thỉnh thoảng trái lương tâm nói dối một lần cũng không sao, huống hồ có thể có được ảnh của Tả Qua.
.
.
.
.
.(QG: Vậy là bà chị cũng muốn à -_-)
"Sớm nói thật không phải tốt sao."Tả Qua đứng lên, nở nụ cười khi vừa thực hiện được trò đùa dai, "Tôi chán ghét kẻ nói dối! Cho nên dù cô thật sự muốn, tôi cũng không cho ."
"Anh.
.
.
.
.
.
Anh.
.
.
.
.
.
Anh căn bản ngay từ đầu đã không muốn cho tôi!"Tôi bị lừa gạt ! >O< Tôi lại có thể bị người này lừa gạt.
Oa a, đáng giận!
"Lần sau nhớ thành thực một chút."Tả Qua nhíu mày, vừa lấy áo Ba đờ xuy ném trên người tôi lúc nãy, vừa đi về hướng sân trượt Patin.
Bình tĩnh, bình tĩnh.
Tôi cắn chặt môi dưới cúi đầu đi theo phía sau Tả Qua, dọc theo đường đi đều cố bình tĩnh.
"Chết tiệt!"Đi tới cửaTả Qua bỗng nhiên dừng bước, trừng mắt nhìn ‘cái người đang đi phía sau’ , "Không được phép tức giận ! Không sợ bị đánh thì cô thử tức giận xem!"
"Tôi.
.
.
.
.
.
Tôi không có.
.
.
.
.
."
Tả Qua thô bạo đánh gãy lời của tôi: "Không có thì mau đứng bên cạnh tôi!"
〒▽〒 Làm sao có thể có người như vậy a.
.
.
.
.
.
Tôi lẩm bẩm chạy lên, đứng bên cạnh Tả Qua.
Tả Qua không chút để ý đưa mắt nhìn mái tóc ẩm ướt chưa khô của tôi, thản nhiên nói: "Sau này không có sự đồng ý của tôi, không được cho người ta chạm vào cô! Nếu như bị tôi phát hiện, cô sẽ chết rất khó coi ."
(QG: Nghe giống khẳng định chủ quyền ấy nhỉ)
Tôi ngẩng đầu: "Vì sao?"
"Bởi vì, tôi chán ghét tất cả những thứ dơ bẩn."
".
.
.
.
.
."Mắt tôi trợn ngược, thiếu chút nữa liền té xỉu.
.
.
.
.
.
Tôi thề, tên con trai đang đứng cạnh tôi, anh ta nhất định là ác ma mà ma quỷ phái tới trừng trị tôi, a!( QG: Cái đoạn này =)) Ma quỷ và ác ma =))).