Này chàng trai ! Cậu có biết từ lúc cậu đi tôi đã tự mình vướng phải bao nhiêu rắc rối không ? Tính tôi cũng từ đấy mà thay đổi rất nhiều, không còn giữ được hình tượng ngoan hiền như trước nữa ? Cũng không biết nên trách ai, có lẽ tôi sẽ trách cậu và sẽ trách cả tôi. Trách cậu là vì cậu mà tôi mới khổ sở và đắn đo như thế. Trách tôi là vì một người đàn ông mà phải thay đổi nhiều như thế. Chúng ta đều có lỗi phải không nào :) thế nên chúng ta đừng vội đổ lỗi cho nhau mà hãy ngồi xuống bình thường nói chuyện. Nhưng không được nữa rồi tôi nhìn thấy rõ giữa tôi và cậu đều có một bức tường ngăn cách :) dẫu có gần đến mấy cũng chẳng nói được với nhau câu nào