Chương 36 : Người tiếp theo phải chết
Cô gái đó ngẩng mặt lên :
- Ta là Tuyết linh, tỷ tỷ của Tuyết kiếm!!{ Rồi Tuyết linh đứng lên}- Ta đã biết trước là nếu nó yêu huynh thì sẽ không có kết quả tốt, nhưng tại sao nó cứ cứng đầu vậy chứ!!? Yêu một kẻ không đang yêu như huynh, huynh có gì để nó yêu!!? Huynh có biết bất cứ khi nào nó cũng mang miếng ngọc bội trên người, coi như báu vật...Giờ nó lại tự sát vì huynh, huynh đáng sao!!?
Song ngư nói :
- Thật sự xin lỗi!! tôi chỉ muốn cô ấy bỏ cuộc, không hề muốn như thế này!!
- Ta không trách cô, ta chỉ trách nó, trách nó cứ ngu ngốc theo đuôi cái tình yêu không có được!!
Rồi Tuyết linh quay lại nhìn Sư tử :
- Ta sẽ đưa Tuyết kiếm đi!!
Rồi Tuyết linh bê xác Tuyết kiếm và dùng khinh công bay đi mất, Song ngư nói :
- Thật khổ thân Tuyết kiếm!!
Sư tử lấy ao choàng lên cho Song ngư :
- Ta đi thôi!!
Bỗng, một cơn mưa đỗ xuống, Song ngư nói :
- Ta muốn ở đây một lúc, chàng vào đi!!
Bất ngờ, Song ngư ngã xuống, Sư tử đỡ, cả 2 ngồi dưới nên đất lạnh :
- Song ngư!! Nàng sao vậy!!?
- Ta không sao!! Nhưng tự dưng ta muốn quên đi mọi thứ, mọi thứ...
Rồi Song ngư ngất đi, Cự giải nói :
- Còn không mau đưa Song ngư đền gặp thái y nữa!!?
Sư tử mau chóng đưa Song ngư đến thái y viện, sau khi xem xong thái y nói :
- Quận chúa chắc có chuyện gì làm cho sức cô ấy dồn hết vào nước mắt nên bị yếu chút sức mới ngất đi thôi!!
Cự giải nói :
- Sao lại thế!!? Song ngư đâu khóc nhiều quá đâu!!?
Song ngư bỗng tỉnh lại :
- Đây là đâu!!?
- Song ngư!! Nàng tỉnh rồi à!!?{ Sư tử vội đến gần nắm lấy tay cô}
Song ngư gật đầu :
- Sao ta lại ở đây!!?
Cự giải nói :
- Tại cậu ngất đi nên mới vậy đó!!
Song ngư ngước nhìn Cự giải :
- Thái y nói tớ làm sao!!?
- À!! Không có gì đâu, cậu nghỉ đi là được rồi!!
Ma kết nói :
- Cự giải!! ta về triều trước, nàng ở lại đây chăm sóc Song ngư đi!!
- Ừ! Vậy chàng về đi!!
Song ngư nói :
- Thôi!! Sư tử, chàng cũng cùng về với Ma kết đi!!
- Ừ!! Vậy ta về trước nhé, nàng nghỉ đi!!
Sau khi Ma kết và Sư tử đi, Cự giải ngồi cạnh :
- Nè!! Bà thấy thế nào rồi!!
Song ngư ngồi dậy, vén tóc ra :
- Khỏe rồi!! Chúng ta về Ngư cung đi!!
Cự giải nói :
- Thôi đi bà!! Mặt xanh xao thế kia mà nói khỏe rồi!! Giỡn à!!?
Song ngư ngồi ở thành giường :
- Khỏe thiệt rùi mà!! Không đùa với bà đâu!!
- Cô khỏe nhưng có người không khỏe!!{ Cánh cửa bật mở,...Là Nguyệt Lam}
Cự giải đứng dậy :
- Cô đến đây làm gì!!?
- Đến để tính sổ với cô, giờ tôi không chịu được nữa rồi!!
- Tính sổ!!? Cô tính làm gì tôi!!? Giết tôi à!!?
- Phải!!{ Nguyệt lam cầm con dao giơ lên để đâm Cự giải, bất ngờ Ma kết từ đâu nắm lấy tay cô}
- Nguyệt Lam!! Bỏ ngay con dao ra!!
Nguyệt lam quay lại :
- Ma kết!! Chàng...Sao chàng lại ở đây!!? Ta tưởng chàng về rồi!!
- Ta nhớ ra là cần nhắc Cự giải một chuyện nên quay lại, thật là đúng lúc lại gặp phải cô!!{ Nói cứ như oan gia ngõ hẹp ý nhở}!!
Cự giải :
- May mà chàng quay lại không ta chết rồi!!
- Hừ!! Ta sẽ không tha cho các người đâu!!
- Vậy cô làm được gì!!? { Cự giải hỏi}
Nguyệt lam thấy thời cơ đã tới liền cầm con dao lên phi về phía Cự giải, lúc này trông cô như một con hổ mất hết lí trí :
- Ta sẽ giết ngươi!!
Cự giải tránh được, liền nói :
- Cô làm gì vậy hả!!?
Ma kết giữ lấy tay Nguyệt lam :
- Sao cô phải làm đến bước đường này chứ!!? Cô không thể nể tình chúng ta từng là bạn mà rút chân ra khỏi đống bùn lầy này được sao!!?
- Chàng...chàng...Vì ta yêu chàng thôi, ta yêu chàng nhiều lắm!! Làm ơn đừng bỏ ta!!
- Nhưng ta không yêu cô!! Nên cô đừng phạm sai lầm nữa!!
Nước mắt của Nguyệt lam dần rơi, cô buông thõng 2 tay :
- Cự giải, hãy chăm sóc Ma kết giùm ta!!
- Ơ..ừ!!
Đột nhiên Nguyệt lam lao vào tường, đập mạnh đầu vào tường, cô hét lên :
- Ma kết, ta yêu chàng!!
Rồi Nguyệt lam ngã vật xuống, Đột nhiên Xử nữ vào :
- Người đâu!! Mau mang xác Nguyệt lam tiểu thư chôn cất cho cẩn thận!!
- Xử nữ!! Sao cậu lại ở đây!!{ Cự giải hỏi}
- Tớ đến thăm Song ngư và nhìn thấy tất cả!! Đúng là họ yêu mấy huynh thật rồi!!
- Yêu thì sao!!? Tình yêu không được đáp lại thì có gì hạnh phúc!!?{ Hỏa linh cùng 3 cô bạn xuất hiện}
- Hạnh phúc hay không phải tùy cô lựa chọn!!{ Nhân mã cùng 2 cô bạn xuất hiện tiếp theo}
Hỏa Ngay lúc đó 5 nam nhân còn lại tiến đến, Hỏa linh nói :
- Giờ quyết đấu một lượt đi!! 2 người kia đã thua nhưng chúng tôi phải thắng!!
Song ngư bước xuống giường :
- Mấy cô muốn đâu thế nào!!?
Uyển linh nói :
- Chúng tôi chỉ đấu với Nhân mã, Thiên yết, Xử nữ và Bảo bình!!
Đông my rút thanh kiếm ra :
- Đấu bằng võ công đi!!
8 mỹ nhân cùng rút vũ khí ra, tiếng đao kiếm đụng chạm nhau " Keng keng" làm cho đám nam nhân rất lo người mình yêu sẽ gặp nguy hiểm. Nhân mã đuổi Đông my đến bên bờ vực, Đông my thua cuộc nhìn Bạch Dương :
- Bạch Dương!! Chàng có yêu ta hay không!!? Chàng đã từng yêu ta chưa!!?
- Chưa!! Ta chưa từng yêu cô mà ta chỉ yêu Nhân mã, cô nên bỏ cuộc đi!!
Đông my cười lạnh:
- Nhân mã!! Cô hãy chăm sóc Bạch Dương cho tốt!! Hãy thay ta yêu huynh ấy thật nhiều, dù thế nào ta vẫn yêu chàng, Bạch Dương!!
Rồi Đông my gieo mình xuống dưới bờ vực sâu thẳm, không thấy đáy tự vẫn.
Đón xem chương 37 nha cả nhà.