[12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có

Chap 32: Nốt nhạc buồn.
[Lưu ý: Cự Giải sẽ chỉ xuất hiện ở chap này nữa thôi và sẽ tạm biến mất]
Cự Giải đến cung điện bóng đêm để tìm Hắc Ma. Cô muốn sớm kết thúc tất cả mọi chuyện.
Hắc Ma mỉm cười đắc ý khi thấy Cự Giải xuất hiện:
“Sao rồi con gái của ta ? Ta biết con sẽ chọn quay về với ta”
Cự Giải lạnh lùng:
“Ông đừng bao giờ mơ tưởng đến việc tôi hay các cung chủ bóng đêm còn lại quay lại đây. Tôi chỉ đến đây để báo cho ông biết rằng, tôi chấp nhận việc lãnh hậu quả để thoát khỏi sứ mệnh trở thành cung chủ. Còn nữa, tôi sẽ chỉ nhận lấy hậu quả đó một mình thôi, ông không cần phải tìm đến họ”
Hắc Ma cười lớn nhìn Cự Giải:
“Cô nghĩ bản thân mình có thể chịu được hình phạt mà ta đưa ra sao ? Nó không nhỏ đâu. Đừng cố tỏ ra cao thượng để rồi phải hối hận”
Cự Giải cương quyết:
“Chẳng có gì để hối hận cả”
Phải, tôi chẳng còn gì để hối hận cả
Khi người anh trai mà tôi thương
Khi người con trai mà tôi yêu
Tôi đều có thể từ bỏ
Thì trên đời này không còn có gì tôi lưu luyến mà hối hận
Cái chết bây giờ chỉ nhẹ nhàng như một giấc ngủ thôi

Hắc Ma gật đầu:
“Vậy thì được. Coi như là ta toại nguyện cho ngươi. Ta sẽ không làm phiền đến những cung chủ kia nữa và họ cũng sẽ không cần phải tiếp tục sứ mệnh trở thành cung chủ bóng đêm nhưng ngược lại bản thân ngươi sẽ phải lãnh một hậu quả đau đớn đến khôn cùng”
Một làn khói đen vây kín lấy Cự Giải, cả người cô đổ sập xuống nền đất lạnh lẽo. Hắc Ma bước tới chỗ Cự Giải:
“Ngươi sẽ trở thành công cụ tốt nhất trong cuộc chiến của ta”
Từ ngày Cự Giải ra đi, căn nhà Zodi trở nên buồn thảm hơn lúc nào hết. Gương mặt ai cũng rầu rĩ chẳng có sức sống.
Sư Tử thở dài:
“Tại sao cuối cùng mọi chuyện lại trở nên thế này chứ ?”
Nhân Mã thút thít:
“Chẳng phải trước đây chúng ta từng rất vui vẻ sao ?”
Bạch Dương vò nát tờ giấy trong tay mình:
“Hắc Ma, tôi liều chết với ông”
Ma Kết kéo Bạch Dương lại ngay khi cô có ý định đến tìm Hắc Ma:
“Cậu điên sao ? Mọi chuyện bây giờ chưa đủ rối hay sao ? Cậu tìm đến đó thì được ích gì chứ ? Chẳng được gì cả, ngược lại ông ta còn có thể giết chết cậu nữa kìa”
Sư Tử hét lên:
“Vậy chúng ta chỉ biết ngồi đây thôi sao ? Sẽ rất có lỗi với Cự Giải đấy. Cậu ấy vì chúng ta mà đến tìm Hắc Ma. Ông ta sẽ buông tha cho cậu ấy sao ?”
Bảo Bình lên tiếng:
“Tớ biết. Việc mất đi Cự Giải quả là một tổn thất lớn cho chúng ta. Nhưng các cậu hãy lý trí một chút đi. Việc đến tìm Hắc Ma trong lúc này rất ngu ngốc, nó chẳng giải quyết được gì mà ngược lại còn khiến chúng ta tự chuốc họa vào người. Chúng ta nên tìm cách gì đó hay hơn để cứu Giải Nhi … hoặc là trả thù cho cậu ấy”
Thiên Yết sấn tới nắm áo Bảo Bình:
“Ý cậu nói em tôi chết rồi sao ?”
Xử Nữ kéo Thiên Yết ra khỏi Bảo Bình:
“Cậu bình tĩnh đi Thiên Yết, Bảo Bình chỉ đang tính đến trường hợp xấu nhất thôi. Cậu ấy nói đúng chúng ta vẫn chưa biết tình hình của Giải Nhi thế nào, không thể manh động được. Hơn nữa, việc chúng ta xông đến đó biết đâu chỉ khiến mọi chuyện càng tệ hơn”
Kim Ngưu thở dài:
“Vậy chúng ta có thể làm gì chứ ? Chỉ ngồi đây và đợi tin tức sao ?”
Vừa lúc đó …
Cốc … cốc … cốc
Song Ngư bước ra ngoài chỉ thấy một chiếc hộp gỗ đặt trước cửa, bên trên có một tờ giấy.
Xử Nữ nhíu mày nhìn chiếc hộp:
“Đó là gì vậy ?”
Song Ngư mở tờ giấy ra đọc:
“Chiếc hộp mà các ngươi cầm trên tay chính là tro tàn của Cự Giải đấy, ta đã cho cô ta trở thành tro tàn, linh hồn tan biến, mãi mãi không siêu thoát. Cô ta là một người ngu ngốc, tự nhận hết vào mình, đây là kết cuộc dành cho kẻ dám từ chối sứ mệnh trở thành cung chủ. Tuy nhiên, ta vẫn sẽ giữ lời với cô ta, chuyện giữa ta và các cung chủ bóng đêm sẽ kết thúc”

Song Ngư như đổ gục xuống đất, tay cầm chặt chiếc hộp. Còn Thiên Yết, anh như điên loại, cầm tờ giấy mà xé thành nát vụn.
Những cung chủ còn lại cũng không còn đứng vững được nữa, ai cũng bật lên tiếng khóc nghẹn ngào.
Song Ngư ngồi một mình trên tầng thượng, anh nghĩ lại tất cả những chuyện đã xảy ra. Tự trách bản thân vì đã để Cự Giải rời xa anh, mãi mãi.
Ngày đầu gặp Cự Giải, anh đã rất ấn tượng với cô ấy
Gương mặt thánh thiện như thiên thần
Phong thái lạnh lùng
Trái tim bị bao phủ bởi băng tuyết giá lạnh
Anh đã quyết tấm sưởi ấm trái tim cô bằng sự chân thành và tình yêu của mình
Tiếp xúc với cô nhiều hơn
Anh cảm nhận được cô đáng yêu hơn vẻ ngoài lạnh lùng của mình
Anh cảm nhận được trái tim cô ấm áp hơn nhiều
Anh cảm nhận được cô rất tốt bụng chứ không tàn độc như bóng đêm
Và anh cảm nhận được rằng trái tim anh lại yêu cô nhiều hơn mỗi ngày
Cô cứ như ánh mặt trời ấm áp vậy
Không thể thiếu vắng khỏi cuộc sống của anh
Cô là nữ thần duy nhất chiếm được trái tim anh
Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của cô thôi
Anh đã cảm thấy vui hơn rất nhiều
Nhưng hôm nay
Mặt trời của anh đã bị đẩy lùi xuống mặt đất
Ánh sáng kia bị che lấp bởi bóng đêm

Anh không còn cô nữa
Anh mất cô thật rồi
Có lẽ không ai tin được rằng một đại thiên thần lạnh lùng, oai phong, đầy uy quyền như anh lại cũng có lúc yếu lòng, thậm chí là khóc. Một hành động tưởng chừng chỉ xảy ra với nữ nhi.
Nhưng anh đã khóc thật rồi.
“Cự Giải à, em có đang nhìn thấy anh không ? Anh nhớ em”
Song Ngư cứ ngồi đó, tưởng chừng như được ôm ấp bởi vòng tay của Cự Giải, được nghe giọng nói của cô, nhìn thấy nụ cười của cô. Tất cả như vẫn còn đó. Cô vẫn còn bên cạnh anh như chưa bao giờ xa cách.
Nước mắt rơi đêm thâu, anh nhớ em nhớ vô cùng
Nhắm mắt thấy yêu thương về bên anh dù giây phút
Nỗi nhớ khi xa em là phút giây đã qua rồi
Ước chi thời gian quay ngược về đây, để anh không vắng em.
Ký ức mang theo anh, ngày tháng qua quá xa vời
Đánh mất bao yêu thương, giờ ngồi đây nhìn sao băng
Sao kia ơi bay cao cuốn em xa xa anh rồi
Có khi nào em nhớ về anh không? Ở nơi đây lẻ loi.
Về bên anh đừng xa nhé, sẽ không để mất em mà
Dù anh biết trong phút giây chỉ là mơ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận