Chap 54: Chấp nhận hoặc từ bỏ.
Buổi tập vẫn diễn ra đều đặn, mọi thứ vẫn như cũ, không có gì thay đổi. Chỉ khác là thái độ của Bạch Dương, Nhân Mã, Thiên Yết dành cho Cự Giải không còn như trước, đã hoàn toàn khác biệt. Không còn sự quan tâm, thân thiết, quấn quýt như thường ngày mà là sự xa cách, lạnh nhạt như những người không quen biết.
Song Tử khều vai Sư Tử hỏi khẽ:
“Cậu có thấy thái độ của Bạch Dương, Nhân Mã, Thiên Yết dành cho Cự Giải rất lạ không ? Bạch Dương lúc trước chẳng phải rất thích các món ăn của Giải Nhi sao ? Bây giờ thì cả cơm Giải Nhi nấu cậu ấy cũng không muốn đụng đũa.
Còn Nhân Mã, người quấn quýt với Giải Nhi nhất cũng không còn như trước. Nhân Mã hễ thấy Giải Nhi thì đã tránh sang chỗ khác như không muốn gần Giải Nhi.
Đó cũng không lạ, điều lạ nhất chính là Thiên Yết. Trước đây cậu ấy yêu thương Giải Nhi thế nào, chúng ta đều biết. Cả cậu cũng còn phải ghen vì cách mà Thiên Yết quan tâm Giải Nhi, nhưng bây giờ thì cả một câu chào, một cái nhìn Thiên Yết cũng không dành cho em gái. Đó là gì chứ ?”
Thiên Bình chen vào:
“Tớ cũng nhận thấy điều đó. Cả cách xưng hô giữa họ cũng không còn thân thiết như trước. Cứ cô – tôi, không thì anh – tôi. Giống như họ xa lạ lắm”
Song Ngư gật đầu tán thành:
“Cả một người lơ đễnh như Thiên Bình cũng nhận ra được thì đúng là chuyện này không thể xem là bình thường được”
Thiên Bình liếc xéo Song Ngư:
“Tớ lơ đễnh gì chứ ? Cậu đang nói gì thế Song Ngư ?”
Kim Ngưu cũng xen vào tò mò:
“Tớ cũng rất muốn biết nguyên nhân rốt cuộc là vì sao họ lại như vậy”
Sư Tử cười hiền:
“Tớ nên nói cậu là đã quá nhạy cảm hay là đã nghĩ quá nhiều đây ? Tớ nghĩ là do họ nghiêm túc tập luyện nên thái độ không còn giống trước đây. Còn những điều cậu nói thì tớ nghĩ nó không nói lên được gì.
Ví dụ như Bạch Dương, cậu cũng có thể hiểu rằng sau mỗi buổi luyện tập, ai cũng đều rất mệt mỏi nên có thể thấy chán ăn, cả người thích ăn như Kim Ngưu còn có lúc bỏ bữa thì huống hồ là Dương Nhi.
Nhân Mã thì lại càng dễ hiểu, cậu ấy không còn quấn quýt với Giải Nhi như trước, đó cũng vì sau khi luyện tập ai cũng đã mệt lừ rồi có còn sức để nói chuyện hay không. Nếu là cậu, cậu có đang mệt lừ mà vẫn quấn quýt một người khác không ?
Còn Thiên Yết, chúng ta ai cũng đã hiểu rõ tính của cậu ấy trước giờ rất kiệm lời, cậu ấy lại còn là một người có thể vì tập trung một việc mà hoàn toàn bỏ lơ những thứ xung quanh. Giống với việc trước đây cậu ấy bỏ lơ tớ khi tìm lại được em gái. Vậy thì hoàn toàn có thể hiểu được vì sao cả một câu chào, một cái nhìn Thiên Yết cũng không dành cho Giải Nhi.
Bây giờ thì Song Tử của tôi, cậu đã hiểu chưa ?”
Bảo Bình vẫn còn nghi hoặc, tỏ vẻ không tin tưởng lắm vào lời bào chữa không có sức thuyết phục của Sư Tử:
“Dù sự nghiêm túc đối với thế chiến này là có thể chấp nhận nhưng cậu hãy thử nghĩ đi, nghiêm túc cũng đâu cần xa lạ đến mức như vậy. Tớ vẫn tin rằng sau chuyện này chắc chắn có bí mật, chứ không đơn giản là sự nghiêm túc như cậu nói đâu”
Ma Kết từ đâu nói vọng lên:
“Sư Tử à, tớ đã nói cậu rất nhiều lần rồi. Nếu đó là điều mà cả bản thân cậu cũng không thể tin thì đừng cố bắt người khác tin vào điều đó. Cậu rõ ràng là đang cố biện minh cho mọi chuyện. Cậu nhận thấy được sự thay đổi này chỉ là cố tình lơ nó đi như không biết”
Song Tử ngây ngơ hỏi lại Sư Tử:
“Sao cậu lại cố tình như không biết chứ ?”
Đang lúc Sư Tử chưa biết trả lời ra sao thì Cự Giải đã bước đến:
“Đừng lãng phí thời gian nữa, mau chóng luyện tập đi. Chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Thay vì cứ lo chuyện bao đồng thì hãy dành thời gian đó mà rèn luyện lại khả năng chiến đấu của mình”
Bạch Dương ngồi gần đó cũng lên tiếng, về nghĩa thì xem như là đang đồng tình với Cự Giải nhưng về âm giọng thì cứ như đang nói xoáy vào Giải Nhi.
“Cậu ta nói đúng đó. Mau chóng mà luyện tập đi. Chúng ta không còn nhiều thời gian đâu. Nhất là trong thế chiến lần này, chúng ta nhất định KHÔNG – THỂ - THUA”
Bạch Dương nhấn mạnh ba âm cuối như đang nhắc nhở cho mọi người nhớ rằng. Chiến thắng trong thế chiến lần này không có nghĩa là chiến thắng cho bản thân họ mà là chiến thắng cho tất cả. Nếu như thế chiến toàn thắng đồng nghĩa việc sẽ tiêu diệt được Hắc Ma, ánh sáng sẽ phủ đầy thế giới. Còn ngược lại, thế chiến thất bại, đồng nghĩa việc thế giới sẽ bị Hắc Ma thống trị, mọi nơi bao trùm bởi bóng tối và sự chết chóc.
Nhân Mã nói với theo bóng Cự Giải bước đi:
“Cho họ nghỉ một lát cũng không được hay sao ? Cho dù có là một cái máy thì cũng phải được nghỉ chứ. Tôi biết thế chiến này rất quan trọng nhưng sức khỏe mọi người cũng rất quan trọng”
Cự Giải liếc nhìn về người vừa phát ngôn ra câu nói này:
“Tôi có nói rằng tôi không quan tâm đến sức khỏe của họ sao ? Tôi thật không thể hiểu được rốt cuộc đầu cô đang nghĩ gì nữa. Nghỉ ngơi lúc nào cũng được nhưng nếu thế chiến thất bại tôi hỏi cô làm sao mà nghỉ ngơi. Cũng có thể nghỉ ngơi nhưng tôi không dám nói chắc là một lúc hay là mãi mãi”
Nhân Mã tức giận:
“Một kẻ có trái tim sắt đá như cô thì làm sao mà chịu thấu hiểu cho người khác, biết quan tâm người khác chứ. Cô không biết mệt cũng không sao. Nhưng họ cả buổi sang luyện tập cả người đã rã rời, chân nhấc cũng không nổi thử hỏi làm sao có thể tiếp tục tập luyện. Cái gì cũng có sự giới hạn, nếu cô cứ đốc thúc họ luyện tập như vậy thì đến lúc họ đều ngã quỵ cô mới hài lòng hay sao ?”
Bạch Dương can ngăn Nhân Mã:
“Mã Nhi. Bớt chút lời đi. Đừng nói nữa”
Nhân Mã bực dọc:
“Chẳng lẽ cứ để như thế”
Cự Giải cười nhạt:
“Nếu cô đã nói vậy thì… Được. Nếu cô đánh thắng được tôi, thì họ sẽ được nghỉ cả buổi chiều hôm nay không cần phải tập luyện. Ngược lại, nếu người thua là cô thì cô phải luyện tập một mình từ bây giờ cho đến sang hôm sau không được nghỉ ngơi, kể cả ngủ cũng không được. Sao nào ? Đồng ý không ?”
Nhân Mã cương quyết:
“Tôi không tin là tôi không thể đánh thắng cô được”
Cự Giải nhếch môi cười:
“Cô quả thật là quá tự cao. Lúc nào cũng xem thường đối thủ của mình. Nên nhớ, cô có thể giỏi, nhưng vẫn còn người khác giỏi hơn cô”
Nhân Mã sấn tới Cự Giải:
“Đừng nói nhảm nữa, đánh đi”
Nhân Mã quả thật là cung chủ bóng đêm có sức mạnh tối cao được bóng đêm bảo hộ nhưng cô ấy đã quá tự tin về tài năng của mình cũng như đã quá xem thường đối thủ là Celia. Celia không phải một người tầm thường có thể nói muốn đánh bại là đánh bại. Cô ta là người bên cạnh của Đấng tối cao, sở hữu một sức mạnh phi thường mà khó ai có thể chạm tới. Muốn chiến thắng với cô ta thì Nhân Mã vẫn xem như chưa đủ khả năng.
Xử Nữ và Song Ngư đã chực nhào tới ngăn cản cả hai người nhưng Cự Giải đã nhanh hơn, cô đã tạo một vòng bảo hộ che chắn cho cô và Nhân Mã không để ai đến gần.
Nhân Mã thi triển phép thuật, tạo thành một chiếc bẫy lớn bằng rễ cây ngay trên chỗ Giải Nhi đang đứng. Nhưng Cự Giải đã phá tan chiếc bẫy ấy bằng thanh băng kiếm.
Cự Giải mỉm cười:
“Chỉ vậy thôi sao ? Quá tầm thường”
Cự Giải tạo một cơn lốc trắng xoáy nhanh đến chỗ Mã Nhi. Dù đã tránh được nhưng Mã Nhi lại chịu thêm một đòn từ Cự Giải. Cô đúng đã dung cách “dương đông kích tây”. Một mặt khiến Mã Nhi phân tâm vì cơn lốc trắng, một mặt lại chờ sẵn ở bên cạnh để tấn công mà không dùng chút sức.
Mã Nhi ngã xuống, miệng cũng tươm máu. Ánh mắt cô long lên đầy tức giận nhìn Cự Giải:
“Cô đúng là bỉ ổi”
Cự Giải ngồi xuống cạnh Mã Nhi, nâng cằm của cô sát mặt mình nói khẽ:
“Trình độ của tôi so với thập nhị hắc ám vẫn chưa xem là gì đâu. Nếu cả tôi mà cô cũng không thể đánh thắng chi bằng bỏ cuộc đi đừng tiếp tục tham gia trong thế chiến lần này. Đến lúc đó, tôi sợ cô chưa chịu hết đòn thứ ba đã không thể cầm cự tiếp. Rút lui đi để bảo toàn tính mạng bé nhỏ của mình, Nhân Mã à”
Nhân Mã cố gượng người đứng dậy, ánh mắt xoáy sâu vào mắt Cự Giải, giọng nói đầy căm phẫn:
“Tôi không để những người bên cạnh tôi, những người tin tưởng tôi phải thất vọng, đặc biệt là Cự Giải. Tôi sẽ không chịu thua đâu”
Nói rồi Nhân Mã thi triển phép thuật, điều khiển những chiếc rễ cây to khổng lồ chồi lên từ mặt đất quấn chặt lấy Cự Giải, không để cô được chiều nhúc nhích.
Nhân Mã lên tiếng:
“Cô chịu thua rồi chứ ?”
Cự Giải nhanh chóng phá tan những chiếc rễ đang quấn lấy mình, nhìn Mã Nhi cười ngạo nghễ:
“Chỉ vậy mà cô đòi thắng tôi sao ? Vẫn chưa đủ thực lực đâu”
Cự Giải xoay tròn hai bàn tay tạo thành một quả cầu trắng và ném thẳng về Nhân Mã. Nhân Mã chịu thêm một trận đòn đã ngã xuống đất, miệng lại thổ huyết đỏ.
Cự Giải phá giải vòng bảo hộ đã tạo bước ra ngoài. Trước lúc đi cũng không quên dặn dò Mã Nhi vài lời:
“Tôi cũng không phải người thích dồn người khác đến bước đường cùng. Lần này, dù cô thua nhưng mọi người vẫn được nghỉ buổi chiều nay, cả cô cũng không cần luyện tập cả đêm nữa. Lo mà trị thương đi. Sau khi trị thương thì cố gắng mà luyện tập đừng gây sự nữa. Cứ thích gây sự mà không lo luyện tập. Đến khi thế chiến xảy ra, tôi sợ rằng cô đến đó chỉ để nộp mạng.”
Mã Nhi không đồng ý. Cô dù có thua nhưng vẫn không muốn thua một cách nhục nhã.
“Tôi sẽ làm như lời đã nói ban đầu, luyện tập cả đêm không nghỉ, kể cả ngủ. Tôi không cần sự ban bố của cô”
Bạch Dương đỡ lấy Mã Nhi.
“Ai bảo cậu làm vậy chứ ? Bản thân mình đang trọng thương thế này lại còn đòi luyện tập cả đêm. Cậu muốn chết sao ?”
Nhân Mã cười buồn:
“Nếu tớ được chết. Chẳng phải sẽ tốt sao ?”
Bạch Dương xoay sang Xử Nữ:
“Cậu bế cậu ấy về phòng đi. Trị thương cho cậu ấy trước. Tối nay tuyệt đối không để cậu ấy luyện tập”
Mọi người đều về xem tình trạng của Nhân Mã, chỉ riêng Ma Kết đứng tần ngần nhìn theo lối mà Cự Giải đã đi, lòng dấy lên một cảm xúc kì lạ.
“Cậu ấy rõ ràng là đang khích tướng Nhân Mã để Mã Nhi cố gắng luyện tập. Sao lại phải dùng cách này để khiến mọi người đều ghét chứ ?”
*****
Bạch Dương trị thương xong cho Mã Nhi giờ để cô nằm trên giường nghỉ ngơi.
Mã Nhi nằm đó trằn trọc, tay cằm quả cầu thủy tinh của Cự Giải, nước mắt tự dưng rơi.
“Tớ đã tệ đúng không Giải Nhi ? Ngay cả cô ta tớ cũng không thể đánh bại, tớ làm sao có thể tham gia thế chiến này”
Cửa phòng bật mở, Celia bước vào.
Nhân Mã lạnh lùng:
“Cô vào đây làm gì ? Xem tôi đã chết chưa sao ? Nếu vậy thì làm cô thất vọng rồi. Tôi vẫn còn sống”
Celia cười buồn nhìn Nhân Mã:
“Tại sao cô lại không chịu hiểu chứ. Tôi có thể là người cô căm ghét nhưng cô cũng không thể cứ vì gây sự với tôi mà bỏ buổi luyện tập. Cự Giải muốn cô làm vậy sao ? Những điều tôi nói không phải là vì căm ghét cô mà là tôi đang thực sự lo cho cô. Với cá tính của cô, quá dễ dàng bị người khác nói khích mà làm những hành động không có suy nghĩ. Giống như chuyện vừa nãy, cô có thể im lặng để buổi tập diễn ra suôn sẻ, nhưng chỉ vì lời nói khích của tôi mà để tự cô phải bị thương. Như vậy đáng sao ?
Cô có thể căm ghét tôi nhưng không thể căm ghét bản thân mình. Đặt những tình cảm tầm thường sang một bên để suy nghĩ nên làm những gì nhất lúc này. Đó chính là phải chiến thắng được Hắc Ma, tìm viên ngọc để cứu Cự Giải.
Lời nói của tôi có thể không dễ chấp nhận, thậm chí là khó nghe nhưng vì bản thân cô cũng được, vì ai cũng được, cô phải nghe tôi nói. Trong thế chiến lần này, cô và Bạch Dương phải đảm trọng cả trách nhiệm và phần của Cự Giải. Tôi không thể tham gia cùng các người trong thế chiến này”
Nhân Mã ngạc nhiên:
“Cô sẽ không tham gia ?”
Celia gật đầu:
“Cho đến ngày thế chiến xảy đến, tôi sẽ ở cùng các người cho đến lúc đó và rời khỏi. Lời hứa giữa tôi và Cự Giải xem như hoàn thành. Tôi không thể tham gia thế chiến. Đấng tối cao không cho phép tôi làm vậy”
Nhân Mã cắn môi:
“Nhưng…”
Celia thở dài:
“Cô có thể tiếp tục ghét tôi nhưng hãy hợp tác với tôi cùng luyện tập để chiến thắng trong thế chiến lần này. Sau chiến thắng cô sẽ được gặp lại Cự Giải và nhất là không còn nhìn thấy tôi nữa”
Nhân Mã cúi đầu:
“Tôi xin lỗi. Tôi… Lẽ ra tôi không nên nặng lời với cô. Tôi biết cô đã cố gắng hết sức để giúp chúng tôi”
Celia gật đầu:
“Cô biết vậy là được rồi. Nghỉ ngơi đi. Đến sáng cô sẽ khỏi thôi”
Nhân Mã ngoan ngoãn nghe theo lời Celia nằm xuống và ngủ. Một giấc ngủ yên bình như chưa bao giờ thấy được.
Celia gỡ quả cầu trong tay Nhân Mã thì thầm:
“Giải Nhi à, chị sẽ dùng hết khả năng của mình để giúp họ. Em cũng phải cố gắng cho đến lúc chị tìm được viên ngọc để cứu em”