Sáng…
Song Tử ngủ gục trên ghế. Nhân Mã từ từ mở mắt, cô nhìn xung quanh rồi hốt hoảng lay gọi Sư Tử đang nằm bên cạnh:
-Sư Tử!! Sư Tử!!
-Cái gì thế??
Sư Tử lè nhè, Nhân Mã nói, giọng run run:
-Bảo…Bảo Bình đâu mất rồi??
-Hử?
Sư Tử dụi dụi mắt. Ma Kết nghe thấy tiếng động thì ngồi dậy:
-Có chuyện gì thế?
-Bào Bình!! Bảo Bình biến mất rồi!!
-Chắc là cô ấy đi vệ sinh thôi mà.
Xử Nữ làu bàu. Ma Kết dí dí trán Xử Nữ:
-Này này, trong trường hợp nước sôi lửa bỏng thế này sao lại đi một mình chứ??
-Chả có lẽ cậu ấy đi "nặng" cũng phải gọi người đi theo sao?
Xử Nữ đẩy tay Ma Kết, nói. Cự Giải nhẹ nhàng ngồi dậy. Cánh tay phải của cô bỗng trở nên đau buốt. Cự Giải khẽ kêu lên một tiếng nho nhỏ làm Thiên Yết nằm bên cạnh mở bừng mắt:
-Sao đấy?
-Không…không sao, tự nhiên tay mình đau quá.
Cự Giải đáp còn Thiên Yết thì nhìn quanh tìm Bảo Bình, anh ngạc nhiên:
-Bảo Bình đâu?? Mình tưởng hôm qua cậu ấy sơ cứu cho Cự Giải ròi cơ mà? Tại sao bây giờ tay cô ấy vẫn còn đau???
-Bảo Bình biến mất rồi.
Sư Tử nói. Ma Kết nhăn mặt:
-Thấy chưa, mình đã bảo là cậu ấy biến mất mà!!
-Rồi, thì cậu ấy biến mất.
Xử Nữ gục gặc nói rồi gục gặc ngồi dậy. Cô nhìn thấy Song Tử đang ngủ gục trên ghế liền tiến đến lay gọi:
-Song Tử, Song Tử!! SONG TỬ!!!
Xử Nữ hét bằng chất giọng chót vót làm Song Tử bật dậy như cái lò xo:
-Ơi, ơi, mình đây!!
-Bảo Bình đâu?
Ma Kết hỏi và Song Tử trả lời:
-Mình không biết.
-Làm sao cậu có thể không biết được trong khi cậu là người canh chừng chứ??
Nhân Mã trợn mắt hỏi, vẻ không thể tin được. Lúc ấy, tiếng chuông cửa vang lên. Sư Tử đi sầm sập ra mở cửa, nhìn ngó xung quanh một hồi rồi anh cầm một cái đĩa được phủ tấm vải đỏ lên trên vào phòng khách. Nhân Mã tò mò tiến đến nhìn ngó một hồi rồi hỏi:
-Cái gì thế?
-Ai biết?
Sư Tử nói. Anh nhẹ lật miếng vải lên và suýt ngã ngửa khi nhìn thấy thứ trong cái đĩa. Mười chiếc móng tay sơn xanh nước biển được rửa sạch sẽ nằm gọn gàng thành hàng trên chiếc đĩa. Bên dưới mười chiếc móng tay đó là một mẩu giấy. Sư Tử cầm mẩu giấy lên, đọc:
Đúng theo lời hứa, ta sẽ để các người yên ổn trong NGÀY HÔM NAY. Đúng 00h00, mở cánh cửa tủ quần áo phòng Song Tử, xem có điều gì đặc biệt. Thân hơn cả máu mủ ư?
Nhân Mã, Xử Nữ, Ma Kết và Sư Tử lập tức chạy vào phòng Song Tử và lục tung tủ quần áo của anh. Một lúc sau, cả bốn quay ra với khuôn mặt khó hiểu. Sư Tử bực dọc:
-Làm gì có cái gì?
-Đã đến 00h00 đâu.
Thiên Yết nói. Cự Giải ôm chặt cánh tay phải khi cánh tay đang dần chuyển thành màu xám...
Thiên Yết nhìn Cự Giải lo lắng:
-Tay cậu bị sao thế??
-Không sao, chỉ hơi đau chút thôi.
-Hơi đau mà xám ngoét thế kia à??
Xử Nữ hỏi rồi cô thở dài:
-Bảo Bảo mà có ở đây thì tốt.
-Sáng nay chúng ta ăn gì đây?
Nhân Mã xoa xoa bụng, hỏi. Sư Tử nói:
-Hôm qua còn 1/3 con nai và một em thỏ còn sống nhăn nên hôm nay không phải lo thức ăn đâu.
-Haizz, niềm an ủi duy nhất đó là từ khi không còn Kim Ngưu thì chúng ta cũng được ăn uống no nê.
Nhân Mã thở dài.
~~o0o
~~-Ya!! Nhân Mã à, cậu đừng trách tôi ác!!
Kim Ngưu điên tiết xỉ vả Nhân Mã bằng những câu từ không thể văn minh hơn, anh cắn quả táo rồn rột cho hả giận. Thiên Bình tặc lưỡi:
-Cậu có nhìn thấy Bảo Bình không thế?? Xà Phu thì không lo lại đi lo Nhân Mã???
-À, còn thằng ranh này nữa!!
Mắt Ngưu vằn lên:
-Nó dám rút móng tay Bảo Bảo đem đi chơi…
-Ôi đem đi chơi!!
Bạch Dương ngả vào Song Ngư cười ầm ỹ:
-Giống lúc nó tưới xăng lên cậu xong cho cậu cháy bùng bùng chạy đi chơi ý nhở??
Ngưu tức xì khói nhưng không thể nói gì vì sự thật đúng là như vậy. Song Ngư nói:
-Ya
~, mình chỉ mong họ chết nhanh nhanh đi để còn ăn đám cưới của mình với Bạch Dương chứ!!
-YAH!! Tôi cũng có người yêu đấy nhé!!
Thiên Bình gào lên còn Kim Ngưu thì tặc lưỡi:
-Đợi Bảo Bảo đến rồi mình sẽ thổ lộ và rồi chúng mình sẽ làm đám cưới
~~-Ôi cái thằng Xà Phu này sao nó làm ăn chậm chạp thế nhỉ??
Bạch Dương cảm thán.
~~o0o
~~23h58…
-Sắp đến giờ rồi.
Cự Giải nói, cô nép mình vào Thiên Yết. Nhân Mã khó chịu:
-Tại sao chúng ta không đứng trước cánh tủ ấy và đợi chứ??
-Ừ, đứng trước cánh tủ và hắn sẽ nhảy ra chọc tiết cậu, cậu muốn thế chứ gì??
Song Tử nói. Một thứ mùi lờm lợm bốc lên làm Xử Nữ vội vàng bịt mũi. Thứ mùi ấy bốc lên từ nơi vết thương của Cự Giải. Nhân Mã tháo lớp vải che vết thương của Cự Giải ra và cô đã sốc. Vết thương đang chuyển thành màu đen và bốc mùi như đống thịt đang phân hủy. Cự Giải nhìn vết thương bằng ánh mắt đau xót và buồn bã, cô nói một câu như bóp nghẹt phổi của mọi người:
-Đến giờ rồi.
Cả đám đồng loạt đứng lên rồi đi về phía phòng Song Tử. Cánh cửa tủ quần áo trông rất bình thường nhưng mọi người cảm thấy như có một lực đẩy vô hình nào đó ngăn cách ọ với cánh tủ. Ma Kết đưa tay ra, mờ cửa tủ nhưng không thấy gì ngoài hai lọ thủy tinh đựng một thứ chất lỏng trong suốt không màu và một tờ giấy nằm bên dưới hai chiếc lọ. Xử Nữ thở hắt ra nhẹ nhõm. Cô cầm mảnh giấy lên và đọc:
Trong thanh sắt đâm vào cánh tay Cự Giải có chứa loại virus năm xưa ta mắc phải, chỉ có điều lần này Cự Giải đã nhiễm nhiều hơn và virus lần này cũng mạnh hơn nên sẽ không chỉ chết lâm sàng mà sẽ chết hẳn. Trong hai lọ này có một lọ là thuốc giải, uống vào sẽ tiêu diệt toàn bộ số virus trong người Cự Giải. Một lọ là thuốc độc, uống vào sẽ đẩy nhanh quá trình phát triển của virus và chết ngay sau khi uống. Đối với người bình thường, uống thuốc độc vào sẽ chết và thuốc giải uống vào cũng sẽ chết.
Coi như đây là điều tốt cuối cùng em có thể làm được cho chị. Xin lỗi chị và mọi người.
Cự Giải run rẩy nhìn Thiên Yết. Anh nói, giọng trầm lạnh:
-50/50??
Rồi bất ngờ hét dựng lên:
-THẰNG KHỈ NÀY CHƠI TRÒ 50/50 VỚI CHÚNG TA??
-Bình tĩnh đi Thiên Yết.
Sư Tử nói và Nhân Mã gật đầu đồng tình. Ma Kết mở nắp một tỏng hai lọ, ngửi rồi nói:
-Không màu, không mùi.
Xử Nữ cũng ngửi lọ còn lại:
-Lọ này cũng thế.
-Vậy thì chỉ tùy thuộc vào vận may của mình thôi.
Cự Giải nói và Thiên Yết đáp:
-Không!! Mình sẽ uống thử, nếu là thuốc độc thì mình chết, nếu là thuốc giải…
-Thì cậu cũng chết.
Nhân Mã nói rồi nhìn thẳng vào Thiên Yết làm anh đứng hình. Cự Giải mỉm cười:
-Yết à, cậu thông minh và dũng cảm, vì thế cậu không thể chết được. Mình đã nhiễm độc thì hai lọ này thuộc về mình. Hơn nữa, nếu chọn đúng lọ thì mình sẽ sống.
-Nhưng…
-Không nhưng nhị gì hết. Xử Nữ, đưa lọ cậu đang cầm ình!
Cự Giải cương quyết nói, ánh mắt sáng lấp lánh cương nghị. Xử Nữ buồn rầu:
-Cự Giải à, chúc cậu may mắn!
Cự Giải mỉm cười rồi uống cạn số thuốc trong chiếc lọ Xử Nữ cầm. Cơ thể cô nóng như thiêu đốt, ruột gan như tan ra từng mảnh. Cự Giải kêu lên rồi ngã gục xuống, toàn thân chuyển màu xám ngoét. Thiên Yết sợ hãi giật phăng chiếc lọ Ma Kết đang cầm rồi đổ hết thuốc giải vào miệng Cự Giải nhưng đã quá muộn, cơ thể cô không thể tiếp nhận thêm thuốc. Thiên Yết đau đớn ôm chặt cô vào lòng. Dần dần, một mùi hôi thối kinh khủng bốc lên từ Cự Giải. Cô cố mở khuôn miệng đang phân hủy, nói:
-Yết à, mình...
Chưa kịp nói hết câu thì cô chết. Thiên Yết gào thét điên cuồng, ôm lấy thân thể đã phân hủy của Cự Giải mặc ùi hôi thối ấy bám vào người anh. Xử Nữ nói:
-Thôi đi Thiên Yết!
-TẠI CHỊ!!! TẠI SAO CHỊ LẠI ĐƯA CHO CẬU ẤY LỌ THUỐC ĐÓ???
Thiên Yết gào lên còn Ma Kết thì nói:
-Đó là lựa chọn của Cự Giài, không phải lỗi của Xử Nữ. Mau đứng lên đi, mọi người ở đây cần cậu.
-IM ĐI!! CỰ GIẢI…
Thiên Yết uất ức gào lên. Sau một lúc gào thét khản cổ, Thiên Yết bỗng im lặng. Ánh mắt anh đục ngầu đầy sự căm hờn. Anh nói, chất giọng lạnh lẽo như vọng lên từ địa ngục:
-Chúng ta phải giết Xà Phu. Ngay bây giờ.
-Được thôi. Mã Mã cũng đồng ý rồi.
Sư Tử gật đầu. Anh đang ôm chặt Mã Mã (cái tên Sư Tử này sao lợi dụng thời cơ thế nhở?? =.="). Ma Kết nói:
-Được.
Xử Nữ gật đầu còn Song Tử thì do dự một lúc rồi nói:
-Bắt đầu thôi.