Sư Tử nhận được tin nhắn của Cự Giải liền đưa cho Kim Ngưu và Nhân Mã xem qua. Cả ba nghe qua đoạn ghi âm đều có nhận xét chung là rất giống giọng điệu của tên điên vừa gọi cho họ, tuy hắn dùng máy biến thanh nhưng cách nói và giọng cười biến thái cùng với tình trạng không bình thường, điên loạn thì hoàn toàn có thể nói là một.
Sư Tử lấy viết và viết dãy số xuống một tờ giấy. Dãy số lần lượt là: 11 10 12 12-2 1 15-11 9 5 14-16 8 15 13 7
-Những dãy số này liên quan tới cái gì đây?-Kim Ngưu xoa cằm.
-Trước tiên em có một thắc mắc-Nhân Mã xoay xoay cây bút bi vừa nói-Tại sao Hoài Khương lại ghi âm được cuộc nói chuyện vừa rồi? Hắn ghi âm được ở đâu? Tại sao lại ghi lại?
Ba người im lặng một lát bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này. Nếu suy nghĩ đơn giản có thể là do hắn vô tình ghi lại được nhưng sẽ lại rất vô lý vì nếu là vô tình thì hắn làm sao biết được nó liên quan đến ai mà ghi lại? Vả lại hắn đã nghe được hơn nửa câu chuyện rồi mới ghi âm.
-Cự Giải có nói giọng nói lớn tuổi trong đoạn ghi âm là Lão Chu, một quản gia của Khương gia. Còn giọng nam trẻ lại không biết cũng chưa từng nghe qua-Sư Tử gõ gõ bàn.
-Những người có quan hệ với Bảo Bình có ai có tiền án bị tâm thần không? Hoặc bị phân liệt, đại loại như thế?-Nhân Mã vừa nói vừa kiểm tra lại một loạt thông tin những người năm đó có liên quan đến băng nhóm của Bảo Bình. -Hầu như không có ai, nhưng có một người vốn lai lịch không rõ ràng, việc hắn như thế nào lớn lên cũng không được ghi lại rõ ràng, chỉ biết hắn được một người tên Vũ Tư nhận nuôi thôi.
-Hắn tên là gì?
-Vũ Kiến Phong. Một đứa trẻ được nhận nuôi nhưng không phải là từ trại mồ côi.
Nhân Mã đưa giấy tờ qua cho Kim Ngưu sau đó cùng với Sư Tử bắt đầu thu hẹp phạm vi nghi ngờ lại. -Thật sự nói Phi Hiển không liên quan ngay từ đầu, hắn chỉ là người lo hậu về sau thôi. Nhưng Tề Nam là người hận Bảo Bình nhất vậy nếu nói trên thực tế là hắn thuê Phi Hiền, nhưng...- Chưa nói dứt câu thì Kim Ngưu đã xen vào- Nếu nói là Phi Hiển được thuê,sau đó hắn tìm Tề Nam khích động tên đó rồi giết luôn cả hai thì nghe có vẻ hợp lý hơn là tự hắn nghĩ ra kế mưu sát Bảo Bình. Con người Phi Hiển dù là một tên biến thái điên khùng nhưng hắn thù ai sẽ tìm người đó chứ không trút lên người xung quanh.
-Trước tiên cứ giải xong dãy số này,nhưng phải đừng quên tìm những đầu mối khác. Chúng ta không chắc chắn đầu mối về mật mã này nên tốt nhất không quá nhiều người tập trung vào nó mà lơ là cái khác. -Kim Ngưu nói rồi đứng dậy bước ra ngoài, nhưng rồi quay lại nói với cả hai-Anh sẽ về Nhật, đã 4 ngày không liên lạc được với Shan, đặc biệt là Thiên Yết cũng không có tin gì.
-Anh đã hỏi Cự Giải chưa? Con bé ở chung nhà với Thiên Yết-Sư Tử nhìn Kim Ngưu.
Kim Ngưu gật đầu-Con bé nói từ lúc nó về chỉ gặp Thiên Yết được 2 lần, sau đó nghe Thiên Yết nói phải đi ra ngoại thành có việc. Theo Thiên Yết có Shan, Eri và Janus nên cũng không lo lắng gì, nhưng mấy ngày nay liên lạc đều bị cắt vì thế anh định quay về trong đêm nay.
Nhân Mã và Sư Tử hiểu nguyên nhân cũng không hỏi thêm gì chỉ gật đầu, sau đó Kim Ngưu rời đi, còn Nhân Mã và Sư Tử tiếp tục xoay quanh cái mật mã kia. Vì không có bất cứ mảng đầu mối thống nhất nào để gợi ý nên rất khó để xác định đúng rằng cái này liên quan đến ai. Nhân Mã và Sư Tử ngồi gần nửa tiếng vẫn không nghĩ ra được gì, gói thuốc lá bên cạnh cũng đã hết.
Sư Tử lúc này cất tiếng hỏi Nhân Mã-Anh có nghĩ rằng nó được gợi ý từ đâu không? Em thấy nó giống một bảng chữ cái hoặc trên bàn phím.
Nhân Mã gật đầu-Anh thấy nó giống thứ tự bảng chữ cái tiếng anh.- Nhân Mã đưa tờ giấy đã ghi lời giải dựa theo bảng chữ cái ra cho Sư Tử.
Sư Tử nhìn lời giải rồi nhìn Nhân Mã khẽ gật đầu, sau đó anh nhắn tin cho Cự Giải.
Phía bên kia Cự Giải nhận được tin nhắn, lúc này cô cũng đã nghĩ ra lời giải, nhưng điều cô không hiểu chính là Kiến Phong kia có liên quan gì đến lão Chu?
Suy nghĩ một lúc Cự Giải quyết định về Khương gia một chuyến. Chỉ có về Khương gia thì mới tìm được manh mối.
Có lời giải đáp, Nhân Mã tiếp tục tìm kiếm thông tin về Kiến Phong và người tên Vũ Tư kia còn Sư Tử thì điều tra về năm đó rốt cuộc ngoài chuyện của Thiên An ra thì còn gì liên quan đến Bảo Bình.
Họ cứ từng bước, từng bước như thế mà tìm ra những bí mật từ những kẻ vốn tưởng quá bình thường, chẳng có chút gì là nguy hiểm nhưng chỉ có bản thân kẻ trong tối mới biết con người vốn dĩ không phải đơn giản qua bề ngoài hay cuộc sống bình thường. Thú săn chỉ hoạt động về đêm và kẻ giết người cũng vậy.