Song Ngư đã về nhà sau gần 1 tháng trong trạng thái hôn mê tại bệnh viện.
-Em nằm nghỉ đi-Xử Nữ đỡ Song Ngư lên giường.
-Cảm ơn anh-Cô cười nhưng nụ cười chợt tắt ngấm khi cô nhìn anh kỹ-Anh hôm nay xanh xao quá.
-Anh không sao,quan trọng là em ổn-Xử Nữ xoa đầu Song Ngư.
-Anh đừng để bản thân đau ốm,em lo-Nụ cười dịu dàng đặc trưng của Song Ngư hé nở.
-Anh biết rồi-Xử Nư hôn nhẹ lên trán Song Ngư.
Điện thoại anh bất chợt reo lên...
-Alo?
-...
-Ừ,anh sẽ đến ngay-Xử Nữ tắt máy,nhìn sắc mặt anh có vẻ nghiêm trọng-Anh vào công ty có việc,lát nữa anh sẽ về ngay,em ở nhà lát anh về với em.
-Anh cứ làm việc đi,đừng lo cho em,em ổn mà-Song Ngư cười.
Xử Nữ rời đi,chỉ còn Song Ngư trong phòng,cô bước đến cửa sổ vén màn cửa lên,ánh sáng của nắng soi vào,không gian trong phòng như sống lại và thật đẹp.
Tiếng gõ cửa vang lên,Song Ngư liền đến mở cửa,Song Ngư khẽ cười khi thấy Ma Kết.
-Chị khoẻ chưa?-Giọng nói của Ma Kết cười tươi.
-Chị khoẻ,em vào đi-Song Ngư né sang một bên cho Ma Kết vào.
-Em không đi học sao?
-Em học chiều,chị muốn ăn gì không?
-Thôi chị còn no lắm,mà sao không thấy Bạch Dương và Song Tử?
-Em cũng không biết nữa,đã 2 ngày hai đứa không có ở nhà,Thiên Bình và Sư Tử cũng không về nhà,chẳng nghe bảo có chuyện gì,gọi cho cả hai thì tụi nó không bắt máy-Ma Kết thở dài.
-Chắc có chuyện gì xung đột,chị nghĩ vậy,nhưng mà Sư Tử và Thiên Bình sẽ không bỏ mặc cả hai,rồi sẽ quay về thôi-Song Ngư cười dịu dàng.
-Vì sao chị nghĩ vậy? Cuộc sống này có những chuyện đã qua rồi không thể quay lại.
-Chị tin còn duyên em à,cuộc đời này yêu thương là từ duyên. Chị cũng vậy,vì còn duyên nhiều nợ tình,nên chị và Xử Nữ vẫn còn yêu và thông cảm cho nhau trong mọi vấn đề,vẫn còn chịu đựng sự cô đơn mỗi khi không có người kia. Em thấy không,khi con người ta hết duyên thì cả hai sẽ chẳng còn liên hệ về nhau,nhưng chị cảm thấy mọi người vẫn còn duyên nợ với nhau,dù đi đâu hay đã buông lơi thì cũng sẽ về,dù sớm hay muộn...
Nhiều lúc thấy cũng thật lạ,tại sao chúng ta lại tin vào duyên phận? Tin rằng người đó đi rồi sẽ về? Chúng ta không trong cuộc tình của họ nhưng tại sao vẫn tin rằng họ còn duyên? Có phải chăng là vì... Chính bản thân đã từng trải qua sự ly xa nên bắt đầu phó thác cho duyên phận không?
-------------------
Xử Nữ đến công ty,ngồi chờ ở đó một lúc thì mọi người mới lần lượt đến.
-Kim Ngưu có chuyện gì mà anh gọi tụi em đến gấp vậy?-Nhân Mã lên tiếng.
-Vào đi-Kim Ngưu vừa dứt lời,từ bên ngoài một cậu trai cỡ tầm 19 tuổi bước vào.
-Xà Phu!!-Tất cả có vẻ ngạc nhiên nhìn chằm vào người con trai tên Xà Phu.
-Em về đây có chuyện gì sao?-Sư Tử nhìn Xà Phu tra hỏi.
-Em vô tình biết được vài việc,nên muốn về đây làm rõ-Xà Phu đưa USB cho Sư Tử.
-Nó là gì vậy em?-Thiên Bình nhíu mày nhìn Xà Phu.
-Là tài liệu không có trong công ty,chúng ta chưa hề xem qua,nhưng lại có chữ ký của cậu,em cũng không hiểu vì sao cậu lại quyết như thế,em không biết vì sao cậu lại quyết định như vậy,tài liệu này em cũng mới có đây thôi. Mà em nghe nói trong thế giới của chúng ta có người xâm nhập vào,người đó là...
Xà Phu chợt ngưng lại khi thấy ánh mắt của Kim Ngưu.
-Chúng ta sẽ nói chuyện này sau khi về nhà,Xà Phu bao giờ em quay lại Hàn?
-Chắc 3 tuần nữa,em chỉ xin nghỉ được 3 tuần với lại không thể bỏ công ty quá lâu.
-Ừm,nội trong ba tuần,chúng ta phải chấm dứt việc này,anh không muốn nó lập lại,chúng ta đã quá sơ xuất về vấn đề này,không để lập lại một lần nào nữa-Kim Ngưu nói và bắt đầu bàn giao việc cho từng người.
-À,hôm trước Xử Nữ anh định nói gì với em vậy?-Nhân Mã chợt nhớ ra rằng hôm trước Xử Nữ có chuyện cần nói nhưng chưa nói.
-Để về nhà anh nói,chuyện cũng không có gì đâu-Xử Nữ cười vẻ ẩn ý.
Tất cả làm việc tới 8 giờ tối thì trở về nhà.
-Mọi người về rồi hả?...Ưm,ai vậy ạ?-Cự Giải nhìn Xà Phu.
-Là em họ của tụi anh,nó về đây 3 tuần có việc-Bảo Bình lập tức trả lời.
-Chào cậu-Cự Giải khẽ cười.
-Em cũng có nghe Bảo Bình nói về chị,rất vui được gặp chị-Xà Phu bắt tay Cự Giải.
-Thôi nhanh đi,không còn thời gian đâu-Xử Nữ hối thúc.
Tất cả lên lầu,vào phòng làm việc và bắt đầu nói về chuyện lúc chiều.
-Em có nghe bên Anh cũng bị ngưng hoạt động là sao ạ?-Xà Phu nhíu mày.
-Không hiểu vì sao cha lại cho Nhã Ái,một nhân viên mới vào và không có nhiều kinh nghiệm quản lý để lãnh đạo bên Anh nên Sư Tử mới tạm ngừng hoạt động Anh trên thị trường thực tế 1 thời gian ngắn,và có cho một số hợp đồng thử và kết quả như đã nói,cô ta khá vội vàng và không có kinh nghiệm giao tiếp cũng như điều hành-Nhân Mã giải thích những chuyện bên Anh cùng những biểu đồ doanh thu và hợp đồng thử.
-Vì sao cậu lại quyết định như thế?
-Anh không biết nhưng hình như điều này không có lợi cho chúng ta-Nhân Mã lắc đầu.
-Hay ông ấy muốn giảm kinh tế bên Anh để phát triển bên Canada hơn?-Bảo Bình chợt lên tiếng,câu nói của anh khiến mọi người suy nghĩ.
-Cũng đúng vì chi nhánh bên Canada là công ty chính cử Cha và thực ra chúng ta cũng không phải làm cho ông ấy cho nên...-Thiên Bình đồng ý với Bảo Bình.
-Nhưng lý do vẫn không thuyết phục,anh nghĩ còn lý do khác-Sư Tử trầm tư lên tiếng,ánh mắt xám khói hơi khó chịu một chút.
-Ý anh là sao?-Xà Phu khó hiểu.
-Không đơn giản là muốn lấy lại kinh tế cho Canada,nếu suy thoái bên Anh cũng chẳng phải lợi cho ông ấy. Nhưng lý do đó cũng không sai,không biết từ khi nào ông ấy đã đối đầu với chúng ta... Một cách âm thầm-Cơ mặt Sư Tử càng thêm sự nghi hoặc,ánh mắt vẫn nhìn vào bản điều hành bên Anh như đang nghĩ suy gì đó.
-Vậy sao chúng ta không điều tra Nhã Ái?-Xà Phu liếc mắt sang mọi người-Biết đâu sẽ có gì khác thì sao.
-Không được,vì trên bàn cờ này không phải quân cờ chính thì không nên điều tra,chỉ cần để mắt đến. Nhưng phụ đôi lúc lại lật chính. Không phải chúng ta đã biết rõ cờ chính rồi sao. Nếu để ăn mất Vua thì lật cả bàn cờ nên phải chú ý tất cả đường đi dẫn đến Vua-Kim Ngưu đẩy đẩy con Ngựa trên bàn cờ,ánh mắt như đang suy tính điều gì đó.
-Thế chúng ta cứ như kế hoạch cũ,loại Ngựa trước rồi dần dần mới loại tới Vua-Xử Nữ khẽ cười.
"Từ lúc nào mà chúng ta rơi vào thế phải phòng thủ vậy?? .... Chà chà,thật phiền mà,nhưng chuyện đó sẽ không xảy ra đâu. Hừm hừm..."