"Nếu cuộc đời này luôn mặc định bởi duyên số vậy thì chúng ta còn có duyên... Một lần được yêu lại không anh?"
Gió... Thổi theo từng bước chân của em,giờ em đang ở nơi không có anh... Không hề có. Chỉ một mình cũng những thối quen hằng ngày đang cố kiềm giấu vào lòng. Đâu ai biết em đau thế nào...
Em đã từng nghĩ... Chúng ta là của nhau,sẽ mãi yêu nhau,là người cuối cùng. Vậy mà... Nghiệt duyên quá.
Chúng ta đến bên đời nhau thật bất ngờ nhưng bù lại ra đi lại không hề bất ngờ. Đúng vậy,em nghĩ đâu cũng là trời ban,hạnh phúc,yêu thương từ khi nào đã dần thành hoài niệm trong chúng ta vậy? Hoài niệm về quá khứ,nên buồn hay cho là vui?
Chúng ta không có sự lựa chọn nào khác nữa,Sư Tử,anh biết không rằng sự lựa chọn của anh à không phải mà là của chúng ta là duy nhất chứ không phải là tốt nhất.
Buông bỏ.
Từ biệt.
Đau thương.
Sau tất cả chúng ta chỉ có thế thôi anh ạ. Nhưng thật sự em chưa hề hối tiếc điều gì về chúng ta. Chỉ là em hối tiếc sao lúc đó không níu lại anh,để anh rời đi? Giờ thì ôm bao hờn tiếc trong lòng,nhưng mà chuyện cũng đã thế,em chẳng thể vợi lại bất chứ điều gì ngoài hoài niệm cũ.
Năm tháng rồi sẽ xoá nhoà anh trong em?
Người của quá khứ sẽ đi vào quá khứ hay vẫn luôn song hành cùng hiện tại trong tâm trí?
Đường còn dài nhưng chắc không phải cho chúng ta chung lối,đến lúc rẽ thì phải rời tay để mà đi theo lối riêng mình chọn.
Em không biết ngày mai người bên anh là ai? Sẽ yêu anh nhiều chứ? Sẽ đi cùng anh tới cuối đời?
Em ích kỷ lắm chẳng muốn điều đó xảy ra,nhưng em lại luôn mong muốn thế. Mong anh sống tốt,có người thật tâm yêu anh,quan tâm và thấu hiểu anh hơn em.
Ngày mai,rồi ngày mai nữa mỗi lúc chúng ta sẽ quên nhau dần đi,rốt cuộc chỉ còn hình ảnh nhạt nhoà trong tâm trí giữa cuộc sống bộn bề này.
Này anh...
Có nhớ lần đầu ta nhìn thấy nhau?
Khoảnh khắc đó em đã tự hứa sẽ đi theo anh đến cuối đường.
Cám ơn người vì đã đưa anh qua đời em.
Cám ơn anh vì tìm thấy trong em những điều tốt đẹp.
Nhé anh...
Mọi kỷ niệm của hai đứa mình.
Em sẽ gom lại từng phút giây khi ta gần nhau.
Từng đắm saytừng chiếc hôn vội vàng mỗi sớm.
Em sẽ cất,sẽ giữ, sẽ giấu đến khi nào anh quay về.
Vì em sẽ nhớ anh từng đêm
dù cho anh có phương trời nào.
Dù cho năm tháng trôi nhanh bỏ lại mình em.
Vẫn như mới trong em tiếng nói anh đâu đây vỗ về.
Ngủ ngoan em nhé dù anh không còn bên em
------------
Em nhớ anh...!
Đó là tâm trạng của em lúc này. Sự trống rỗng bủa vây tâm tư em,loại bỏ mọi bề bộn bên ngoài chỉ để lại mỗi mình anh trong em.
Tiếng nói.
Nụ cười.
Cử chỉ nhẹ nhàng.
Những chiếc hôn mỗi sáng.
Những tiếng nói vỗ về trước khi ngủ.
Tất cả đã như một thói quen khó bỏ,em chẳng thể quên được,luôn cảm thấy thiếu vắng đến cô quạnh trong tim. Chúng ta đã bước vào cuộc đời nhau lâu thế rồi sao? Đến nỗi không làm sao thoát ra được.
Quyết định rời đi,rời xa anh nhưng sao em vẫn còn vấn vương vậy? Ước gì có thể quên anh và bắt đầu lại cuộc sống mới của mình,nhưng không thể hay chưa thể? Tất cả em đều không biết chỉ biết hiện tại anh vẫn hàng sâu trong tim và trí nhớ của em.
Chưa lúc nào quên đi được. Nhưng mà,em biết có những điều trong cuộc sống khi đã quyết định từ bỏ thì không thể quay lại. Chúng ta cũng thế khi ra đi chắc là không còn lối cũ để về nữa.
Rồi mai chúng ta sẽ quên đi nhau,quên đi từng lời yêu,quên đi từng cái ôm,cái hôn nhẹ nhàng ấm áp,để bắt đầu cho mình cuộc sống mới không nhau ở đó.
Chúng ta là thanh xuân chứ không là tương lai. Chúng ta chấp nhận lùi về quá khứ để cho nhau hiện tại. Em hối tiếc vì không anh và anh có hối tiếc khi không em không?
Giấc mơ... sẽ là nơi em giấu anh vào hàng đêm.
Giấc mơ... sẽ là nơi em được gặp anh.
Giấc mơ... sẽ là nói em được sống lại ngày ất dù chỉ là vài giờ.
Nhưng em sẽ yêu nó giấc mơ của hoài niệm. Sẽ không quên nó khi thức giấc,em sẽ ghi nhớ lấy nó dù là hư không...
Luôn trong em mơ ước sớm tối được cùng đi bên anh đến hết cuộc đời
Nhưng đôi khi mơ ước mất lối,anh chợt đi khi bình minh đến
Anh yêu ơi giấc mơ là nơi duy nhất em mong gần anh
Nhiều khi bên nhau em mơ
màn đêm dừng chân nơi đây
Vì em sẽ nhớ anh từng đêm
dù cho anh có phương trời nào
Ngủ ngoan anh nhé dù ta không còn bên nhau
"Tháng năm trôi,thời gian có phải cho ta quên đi nhau? Anh có nhớ về em như em nhớ về anh không?"