Chương 3 :Siêu thị
* Cửa Hàng đồ ăn*
- này trâu bà , ăn nhiều thế không sợ chết hả _ Dương hỏi 1 câu vo cùng có. Duyên
-ông thấy ai ăn mà chết chưa Hả _ co. Hét vào tai anh
- chưa thấy nhưng sắp được thấy rồi đó
- ở đâu hả
- thì …. Xa tận chân trời gần ngay trước mắt , là bà đó trâu _ vừa nói anh vừa đạo mắt xung quanh rồi nhìn về phía co
- anh đi chết đi sống làm. Gì cho Chật đất _ cô liếc anh cháy mắt
- tôi chết ai danh. Đồ ăn. Với cô ai găn cản cô lại khi cô ăn nhiều quá , chậc chậc mới. 16 thôi mà không lấy được trồng thì phí quá
- CÚT ANH BIẾN ĐI CHO TÔI _ bây giờ trong cô như thế nào nhỉ
- ấy ấy từ từ tôi đi tôi đi đừng Lém đồ Ăn như thế chứ khỏi kiếp sau có cái gì đó mà ăn
- CÚTTTTTTTTTT _ cầm đôf ăn lém tới tấp
* chỗ bảo bình - nhân mã * ( tại không biết họ đi đâu nha )
- Nhân mã _ giọng nói. Ngọt sớt của bảo bình làm nhân mã rùng mình
- ha…hả... B...ảo....bảo...bi...nh...bình _ không thể dùng giọng bình thường để nói chuyện với cô được ( khổ thế cơ chứ )
- bảo có chuyên muốn nói _ chạy đến khoác vai anh , làm như cặp tình. Nhân vậy
- c...ó ...Ch...uyển..gì.._ vẫn chưa thoát được nỗi lo lắng
- Ưm.. Chuyện là bảo có lọ thuốc mới chế xong chưa có ai thử len muốn kiếm Nhân Mã thử mà _ cô cúi xuống nói đor mặt như vừa tỏ tình xong còn Mã Mã chỉ biết nuốt nước mắt vào trong " Biết ngay mà "
- thuốc gì vậy Bảo Bảo _ cảm giác sợ hãi đang bắt đầu lan tỏa
- thuốc làm đẹp da _ đối tượng vẫn tỉnh như chưa có chuyện gì
- c.. Ái.. Cái này thì phải bảo Sử tử hoặc Song Tử đừng bảo tui _ nói xong chạy mất dép
- Hừ .. Nhờ có thử thuốc thôi mà có chết ai đâu ( Dạ thuốc của chị là liều thuốc s chết người rồi )
* khu điện thoại *
Thiên bình vừa lướt qua 1 hàng toàn các con điện thoại thời thượng thịnh hành trên thế giới , và cuối cùng chọn được con IPhone7. ( hì mình bịa ) trên thế giới chỉ có 20 chiếc ( thời điểm bấy giờ thôi ) đang định cầm thì
- Chà iPhone này đẹp nghê ta _ Thiên bình cứng đờ người , ngưỡng mặt lên xem thủ phạm là thì OMG cái khuôn mặt bảnh trai của Sử Tử đập vào mặt co kế bên còn 1 con vẹt mặt chát tấn phấn đứng õng ẽo nhìn là buồn lôn
- Ồ thì ra là ai TO GAN giám cướp điện thoại của bổn tiêu thư đây thì ra là BỜM SƯ TỬ NHÀ CẬU _ thiên binh nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống
- Thật ra cũng không phải làm quá thế đâu toi cũng chỉ muốn cái iPhone này thôi _ anh trắng trợn cầm điện thoại phe phẩy trước mặt cô , đã tức giờ co còn tức hơn nữa
- iPhone này tôi thấy trước
- cô thấy trước thì mặc cô chứ , toi là người cầm trước
-A nh ... Anh _ cô không phục sao lúc nào co cũng thua hắn vậy ( An : là do em đó )
- anh tiếp viên ơi em là người thấy nó trước đúng không _ co quay sang anh tiếp viên làm diện bộ cún con
- là toi lấy trước chứ
- Là cô bé này lấy trước _ anh tiếp viên bị nó đánh gục hoàn toàn
- thấy chưa hơ hơ _ nói rồi giật điện thoại đi , để anh đứng đó đơ như cây cơ
* Song ngư và Song tử *
2 người này là nhàm chán nhất không đi cùng nhau xem lướt qua là về