Chương 5 :
Buổi sáng vui vẻ
Mình sao này bận quá không viết được với lại mọi người đọc được truyện của em thì cho em cái nhận xét hoặc cái like cũng được nhất là " Ngo thi hoi , dưa chuột muối , phương duong " cho cháu cái ý kiến với
------------------------------ Vào truyện thôi .------------
* Tại biệt thự trắng lúc 7 h sáng *
-A AAAAAAAA _ tiếng hét kinh thiên động địa làm mấy con chim sẻ trên cây bay hết (An : Kinh quá )
Thực ra thì cũng không có gì đâu chỉ là …
* Phòng của Thiên Bình *
- S…ao…sao …anh ở trên giường của tôi _ cô lấy chăn che trước ngực , chỉ tay loạn xả vào Sử tử
- Cái … này tôi hỏi cô mới đúng , Hôm qua cô ngủ dưới đất mà _ anh cầm 1 chăn còn lại che người
- anh ở dưới đất mà
- hôm qua cô thì có
- là anh đó
- là cô đó
- khoan hôm qua tôi và anh/cô ngủ dưới đất mà _2 người đồng thanh , mắt mở to nhìn nhau
- anh/ cô lên lúc nào _ đồng thanh tập 2
- Khôgn nhớ _ đồng thanh tập 3
- Hứ …_ đồng thanh tập 4 , nói rồi bước xuống giường mỗi người 1 hướng anh bước ra cửa , cô bước vào nha vệ sinh
* Phòng Cự giải *
Tình trạng hiện giờ là , c ô gối đầu lên tay anh , mặt rúc vào ngực anh , 1 tay ôm anh , ở giữa là gối ôm , chân anh gác lên chân cô tay kia ôm cô , nhìn rất hạnh phúc , chợt cô nheo mắt có lẽ vì ánh nắng bên ngoài chiếu vào làm cô tỉnh giấc và điều bất ngờ khi cô tỉnh dậy là khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của ai đấy , làm cô hoá đá , và bây giờ cô chợt hiểu ra mình trong tư thế nào liền hét âm lên
- AAAAAAAAA_ và tiếng hét ấy làm cho đối phương đang say giấc nồng mà tỉnh lại anh nheo mắt , thấy Cực Giải đang ở rất gần anh , mặt tỏ ra lo lắng Anh hiểu ra vấn đề liền cười nhẹ
- hôm qua tôi thấy cô vừa khóc vừa quằn quại lên cho cô mượn cánh tay , ai ngờ cô mượn luôn cả người tôi
- Hả _ sau lời giải thích của anh , cô như hoá đá
- Thôi dậy hòm nay buổi học đầu tiên tính quen À _ anh cười nhẹ làm cô , ngây người từ lúc anh đến cô chưa thấy anh cười bao giờ , nhìn anh lạnh lùng và rất khó gần
* Phòng kim Ngưu *
- AAAAAaaa _ cô giật mình khi có cái sô nước đổ thẳng vào đầu , và thủ phạm không ai khác là Bạch Dương (An : các bạn cho 1 tràng pháo tay )
- Á cái tên dê kia ngươi ko muốn sống Hả , không biết thương hoa tiếc Ngọc là gì hả _ co gầm vào mặt Anh
- Cái gì cơ , thương hoa tiếc Ngọc á. Thôi đi bà mà là Hoa gì Ngọc Gì , Hoa lát Ngọc tàn thì có _ anh chửi thẳng vào mặt cô làm cô sôi máu vì bị nguyên sô nước vào mặt giờ còn bị anh nói cho hoa không ra hoa mà Ngọc cũng ko ra Ngọc nữa
- anh CÚT ngay cho tôi _ lửa giận đã lên đến đầu và nó có thể phun chào lúc nào cũng được
- khỏi cần đuổi tôi cũng có chân ha , tạm biệt nha , bye cưng _ anh đi ra đến cửa còn nháy mắt cho cô một cái
- AAAAAaaa điên mất , bình tĩnh , bình tĩnh _ co lấy tay vuốt ngực mình
- Đợi đấu Ngô Bạch Dương toi sẽ khiến anh giống như tôi hôm nay _ cô thể thầm
* Phòng Bảo bình *
- Trần Nhân mã , Tôi cho anh 2 phút để rời khỏi tôi nhanh _ Pé Bảo nhà ta độ nóng đến 1000c ( vì ngoại đó ) mặt Nhân mã kề sát mặt cô mà anh đang ôm cô nha , toi hòm qua không biết thế nào mà anh lên giường còn ôm cô nữa
- AAAAAAAAAAA _ sau khi tỉnh lại thứ anh phát ra là tiếng hét Chổi tai làm cô chóng mặt
- c… ô … cô đã làm gì tôi … trời ơi thân con giữ bấy nhiêu lăm lại bị hại đời trai sao _ anh cầm chăn ôm mặt khóc
- Câm anh bị điên à , cái thân của anh cho Ai cũng không lấy đâu mà bày đặt giữ gìn _ cô gắt lên nhìn anh
- cái thân của tôi là vàng là Ngọc đó , có mua tôi cũng không bán ( An : Bọn này tài lao gớm ))
- bọn nó mua về làm gì hay bán cho tôi đi , tôi làm thí nhiệm _ Và bây giờ anh cười , không nổi mà khóc cũng không xong với co nữa
* Phòng Ăn *
- chào buổi sáng tốt lành _ Song Ngư từ trên lầu xuống chào cả nhà
- tốt lành cái con khỉ khô _ Kim ngưu lầm bầm ( mấy sao bị hại : cái con tác giả mày hại chưa vui sao mà còn đặt cái tên " buổi sáng vui vẻ " vào rảnh quÁ đấy ¥ An : vui mà < Tỉnh bơ > )
- hôm qua vận độc kịch liệt quá hay sao và mặt ai cũng ỉu sìu vậy _ sau câu nói ấy là hàng loạt đôi dép phi vô khuôn mặt đập trai của cậu
- Câm mồng nếu không 1 chiếc nữa _ mấy sao giơ chiếc còn lại lên hăm dọa
- OK…OK im lặng , im lặng
- ăn đi còn đi học _ Xử Nử vội nhắc
- Mà trường nào vậy _ nhân mã hồn nhiên hỏi lại
- là Trường mẬt ngữ có thế cũng quên