Gò đất trước mặt, ngoài lớp đất tơi xốp ra, rễ bụi cây nhỏ xung quanh có rất nhiều dấu vết bị gặm cắn rất mới, phân chuột tre ngắn như viên con nhộng nằm rải rác, có viên màu nâu nhạt, có viên đã chuyển sang màu xanh đen.
Nhưng Trần An thấy phân này bé quá, cho nên chuột tre bên trong chắc chắn còn nhỏ, giờ bắt nó ra không có nhiều thịt, tốt nhất để nó tiếp tục ở trong đó thêm một thời gian nữa, đợi nó to lên rồi quay lại.
Muốn bắt thì bắt con to, thế mới ý nghĩa.
Trần An quyết đoán bỏ qua vị trí này, tiếp tục tìm kiếm trong bụi cỏ tranh, mười mấy phút sau, hắn tìm thấy gò đất thứ hai.
Gò đất này to hơn gò đất trước đó nhiều, bùn đất cũng rất mới, phân lớn hơn gấp hai ba lần, xung quanh có nhiều dấu chân chuột tre ra ngoài hoạt động, thuộc về hai con.
Bình thường, trong hang chuột tre ngoài đồng sẽ có một con đực một con cái, từ trước đến nay đôi chuột kiểu này sẽ như hình với bóng.
Chuột tre có thể sinh sản quanh năm, năng suất cực cao, thường xuyên gặp tình huống ba bốn con non cùng hang.
Chuột tre vừa trưởng thành sẽ có một khoảng thời gian sống một mình, nếu vậy thì trong hang chỉ có một con.
Dựa theo kinh nghiệm của Trần An, hai con trong hang này mỗi con ít nhất là cân rưỡi, nhìn phân thì chưa sinh sản, thích hợp để bắt, không cần lo xảy ra tình huống con non chết.
Nếu thật sự có con non, lại không phải ở thời kỳ cho con bú thì có thể tự mình gặm nhấm rễ cây, v.
v, cũng không cần sợ chúng sẽ chết đói.
"Bắt đầu từ mày.
" Trần An vui vẻ, thì thào.
Hắn giơ cuốc lên xúc đất bỏ đi, lộ ra đường hầm bên dưới.
Đường hầm rất lớn, lại chứng minh phán đoán của Trần An là đúng, hắn giơ tay sờ vào trong hang, chưa bao xa đã thấy phân nhánh, moi ra một ít rễ cỏ, thân cây tươi non, là thức ăn thừa ban đêm của chuột tre.
Hầu hết mọc ở trên sườn núi là cỏ tranh, không giống như rừng tre, rễ nhỏ, dùng cuốc đào rất dễ, nếu ở trong rừng tre, rễ tre rậm rạp sẽ khó làm.
Bắt chuột tre, có ba biện pháp thường dùng nhất.
Vào mùa thu đông, hang chuột tre khá sâu, đào hang sẽ tốn thời gian và công sức, thường sau khi chắc chắn trong hang có chuột tre, đào bùn đất ở cửa hang ra, đặt lồng ở cửa hang là được, còn phải kiểm tra xem xung quanh có lối ra nào khác không, dùng tảng đá chặn lại, sau đó chờ buổi tối chuột tre đi ra hoạt động, sẽ tự chui vào lồng.
Hoặc đặt bẫy chuột.
Nhưng ở một nơi như thế này, ban đêm ngoài trời rất lạnh, rễ cỏ mọc dưới đất cũng đủ cho chúng nó ăn, vài ngày không ra ngoài là bình thường.
Cách này cần thời gian chờ đợi, Trần An không muốn chờ, bỏ qua luôn.
Một cách khác là hun khói.
Chặt một ống tre dài, một đầu để nguyên mấu, một đầu khoét miệng, để vỏ trấu vào đầu khoét miệng, ở đầu để mấu thì cắm một thân tre rỗng nhỏ vào, sau đó đốt vỏ trấu, cho vào trong hang.
Đầu có thân tre nhỏ để ngoài hang, lấy bùn bịt kín khe cửa hang, lấy hơi thổi mạnh vào thân tre, để khói bay vào sâu trong hang.
Chuột tre không chịu được sẽ bỏ ra khỏi hang.
Trần An thấy biện pháp này cũng không tốt lắm, trước kia hắn từng dùng rồi, thường xuyên xuất hiện tình huống chuột tre chết ngạt trong hang, kết quả là vẫn phải đào.
Chuột tre bị quấy nhiễu, sẽ chui xuống tít cuối hang để trốn, hơn nữa còn liên tục đào đất xuống sâu để chặn cửa hang, rất thông minh.
Biện pháp thứ ba là đổ nước.
Sau khi đổ đầy nước vào hang, chuột tre buộc phải ra ngoài, có thể nói là biện pháp hiệu quả cao nhất.
Nhưng vị trí lúc này ở lưng chừng núi, trong khe núi không có nước, thật sự không tiện.
Mấu chốt là phải đổ đầy, không thể đổ rồi ngừng, nếu không nước sẽ nhanh chóng ngấm vào đất, chưa chắc đổ ra chuột tre.
Đó là nguyên nhân vì sao Trần An chỉ mang theo một cái cuốc đến đây, bởi vì hắn hiểu rất rõ, hôm nay muốn ăn được chuột tre thì biện pháp đào móc phí công phí thời gian kia mới là biện pháp tốt nhất.
Đào thôi! Ra sức.
Nếu không, vào giai đoạn phần lớn mọi người đều thiếu thịt, ở chỗ cách thôn 8 ~ 9 cây số, sao đến lân mình bắt chuột tre, bởi vì ai cũng biết đào rất vất vả, thường thì hai người thay phiên đào một hang, lần mò hai ba tiếng chưa chắc đào được là bình thường, có hang thật sự rất sâu.
Trần An giơ cuốc lên, vừa gạt cỏ tranh rụng, vừa đào dọc theo đường hầm.
Lớp đất bên ngoài khá tơi, bên dưới lại có đường hầm nên đào rất nhanh, nhưng mất mấy phút mới đào được một đoạn 5 ~ 6m, thấy một cái hang to phủ đầy cỏ khô.
Chỗ Trần An vừa đào là lối đi kiếm ăn và di chuyển của chuột tre, chúng nó gặm rễ tre, măng chưa nhô lên, kéo rễ cỏ, thân tre, nhánh cây, v.
v vào trong hang cắn thành đoạn nhỏ, sau đó gặm ăn dần, bình thường khá gần mặt đất, mở ra rất nhiều nhánh, thậm chí có hang còn uốn lượn ra mười mấy mét.
Nơi rộng rãi chất đống cỏ khô này chắc là chỗ chuột tre ngủ.
Có một lối phân nhánh, đào sâu xuống dưới đất.
Trần An biết chuột tre ở trong hang sâu này, đây là hang lánh nạn của chúng, bị quấy nhiễu, chúng nó sẽ chui vào trong hang này trước.
Bình thường, chuột tre bị đào ra từ trong hang này.
Người ở bên ngoài đào, chúng nó ở bên trong tiếp tục đào sâu vào trong, cũng dùng đất chặn hang.
Hang động như thế thường ở sâu dưới đất hai ba mét, thậm chí có hang còn sâu hơn, hiện giờ mới đến lúc cần tốn sức.
Muốn ăn thịt, không dễ đâu!