- Ê Duy lên đây nói nghe nà__Phương ngoắc ngoắc ngón tay
- Hửm?__Duy đứng dậy đi theo
Lên trên phòng của Phương, Duy vẫn ko hỉu nhỏ kiu lên làm quái j. Phương lại gần cái bàn lôi ra trong đấy một hộp quà màu xanh nước biển đưa cho Duy
- Đây là...
- Quà cho Duy đó
- Nhưng sao lại...
- Hum nay là sinh nhật Duy mà, ko nhớ sao?
- Ừ há quên mất hì hì cám ơn Phương nhìu nhaz__Duy cười tươi đón lấy hộp quà của nhỏ
Đúng vậy hôm nay là sinh nhật của Duy mà anh lại quên béng mất. Anh lúc đầu cũng khá bất ngờ khi Phương đưa cho hộp quà nhưng khi nghe Phương nói hôm nay là sinh nhật mình nên Duy rất vui, rất hạnh phúc...
Thế là anh về phòng mở hộp quà ra xem trong đấy là gì, mở ra anh khá bata ngờ khi trong đấy là một cái đồng hồ bằng bạc trong rất đẹp - Món quà do chính tay nhỏ chọn. Đang vui vẻ thỳ điện thoại qnh reo lên:
- Alo
- Minh Thư?
- Tại sao em lại về?
- E...em đừng khóc mà
- Ơ...ừh
- Pai
Anh cúp máy nhưng trong lòng rối bời với một mớ hỗn độn. Giữa người anh bắt đầu có sự rung động với người yêu cũ thỳ anh biết nên chọn ai?
Xuống phòng khách anh thấy Vy, Bảo, Mai, Khương, Hà, Quốc Anh, Trân, Hùng đang cười nói vui vẻ thỳ biết bọn này cũng giống mình, cũng có sự rung động trong trái tim. Nhưng liệu cú sốc sắp tới đây 5 ngừoi con gái ấy có chịu được cú sốc này???
GTNV:
• Minh Thư - Ngừoi iu cũ của Duy
Tính tình: Chanh chua, kiêu ngạo, ham tiền
• Huyền Ly - Ngừoi yêu cũ của Bảo
Tình tình: y chang
• Ngọc My - Ngừoi yêu cũ của Quốc Anh
Tính tình: y chang
• Bảo Quyên - Ngừoi yêu cũ của Hùng
Tính tình: y chang
• Kim Ngân - Ngừoi yêu cũ của Khương
Tính tình: y chang lun
-------------------------
CHAP 10:
Thế là ba tuần cũng lặng lẽ trôi qua trong sự vui vẻ, hạnh phúc của 10 con ngừoi nơi đây nhưng họ đâu biết trước chuyện j sẽ xảy ra...
Từ cửa lớp bước vào là 5 cô gái mang sắc đẹp quyến rũ là Thư, My, Ly, Ngân và Quyên
- Giới thiệu với các em bạn mới sẽ học chung với chúng ta vào buổi sáng__Cô Thuỷ nói
- Thư...__Duy nói
- Quyên...__Hùng
- Ly...__Bảo
- Ngân...__Khương
- My...__Quốc Anh
Và họ chạy lại ôm 5 đứa con trai vào lòng
- Ôi em nhớ anh quá đi
Còn tụi nó sau khi chứng kiến tất cả khéo mắt cay cay, lòng thắt lại, nói ko nên lời...
- Đây là...__Vy nhìn Bảo nói
- Tôi là bạn gái của anh ấy__Ly nói bằng giọng kêu ngạo
Vy ko còn j để nói được nữa, ừ cũng đúng có là j của người ta đâu cớ chứ!! Vy nhìn Bảo bằng một ánh mắt bùn khôn siết nhưng đáp lại Vy chỉ là ánh mắt ko nói được j của Bảo. Đau lắm biết ko!?
Mai, Trân, Hà và Phương thỳ cũng có hơn j đâu. Hoá ra bọn họ đặt trái tim mình ko đúng chỗ nên mới thành ra như thế. Liệu có họ có đáng để tụi nó yêu hay ko? Ko đâu, chắc là ko, vì...bên cạnh họ đã có ngừoi thay thế mới rồi còn đâu...
Thế là tụi nó ko nói j mặc dù trái tim đang rất rất đau. Tụi nó đành chịu những câu nói nũng nịu, ngọt ngào mà Thư, Quyên, My, Ly và Ngân dành cho tụi hắn. Còn tụi hắn trong lòng đang là một mớ hỗn độn ko biết nên chọn ai...
Thời gian cứ trôi...
Trôi mãi...
Những cơn gió miên man thổi phất phơ...
Tiếng chim hót vang vọng...
Tiếng cười đùa của mỗi người ngày một nhìu hơn...
Chỉ còn nơi đây...
Cái nơi chất chứa 5 ngừoi con gái mang một tâm trạng giống nhau...đều rất đau lòng!!
- Anh Duy ăn cái này đi nà aaaaaa__Thư nũng nịu giơ miếng bánh đút cho Duy
Lúc này sưcs chịu đựng của một con người cũng có hạng. Phương vội đứng dậy bước thẳng ra ngoài bằng vẻ mặt ko thể lạnh hơn được nữa. Thấy thế Vy, Hà, Trân và Mai cũng lạnh lùng bước đi. Để lại phía sau những ánh nhìn tiếc nuối của bọn hắn...
Đến sân thượng...
1 giọt
2 giọt
...
Nước mắt Phương rơi...lần đầu tiên một cô gái mạnh mẽ như Phương lại khóc vì một đứa con trai. Phương đau lòng và tuyệt vọng, trái tim này như xẻ làm hai...
4 đứa còn lại ko nói j mặc cho Phương khóc vì biết chỉ có nước mắt mới rửa trôi tất cả...
- Mạnh mẽ thêm nữa! Ko iu ai! Ừ tôi ko yêu aiiiiiiiiiiii__Trân hét lớn lên để cho cảm xúc vơi đi
- Ừ đúng đấy__Hà nói mà nước mắt cũng lặng lẽ rơi
- Nên như trước và ko cần để tâm tới họ đi!! Tụi mình làm được mà__Mai nói mắt hướng về đám mây mang bao nỗi niềm được chôn giấu
- Hay...mình nên xuống phòng hịu trưởng và xin ở riêng và học riêng với họ đi, như vậy sẽ ít gặp hơn rồi từ từ sẽ quên mà__Vy gượng cười
- Ừ...nhất quyết nhé B.F?__Phương lau đi giọt nước mắt cong vương trên má mà nói
- OK__Đồng thanh
Rồi 5 đứa kéo nhau xuống phòng hịu trưởng...