Trên con đường dài nở đầy hoa phượng đỏ có 5 cô gái đang tung tăng ca hát líu lo ở đấy. Bất chợt có 5 cây gập đập vào vai họ khuyến cho họ ngất xỉu.
- Tạt nước cho bọn nó tỉnh__Một ngừoi con gái ra lệnh
Vy, Phương, Mai, Hà và Trân tỉnh dậy. Họ cảm thấy nơi này thật âm u lạnh lẽo. Trước mắt họ là 5 cô gái mang đầy nét quyến rũ nhưng trên khuôn mặt ko giấu được sự hận thù.
- Hứ hôm nay sẽ là ngày dỗ của bọn bây__Ả ly nói
- Mày định làm j?__Vy điềm tỉnh hỏi
- Giết bọn mày chứ làm j hah__My mỉa mai nói
- Nếu làm được cứ làm__Phương nở một nụ cươif nửa miệng thách thức bọn chúng
- M...mày được lắm__Thư nói rồi vỗ tay một cái
Từ ngoài cửa bước vô là 5 tên đàn ông cao to lực lưỡng. Trên khuôn mặt ko giấu nỗi sự dâm tà vốn có. Họ tiến lại gần 5 đứa nó từ từ gần càng gần thêm... Còn bọn ả thỳ đứng đó cười đắc ý ra vẻ ta đây và...
Từng tiếng động vang lên cũng là lúc 5 người đàn ông ngã khuỵ xuống. Một người thỳ bị bắn xuyên qua tim mà chết. Một ngừoi thỳ bị kiếm chém ngang ngực quá sâu mà từ trần. Một tên thỳ bị những chiếc phy tiêu chứa đầy độc bắn vào não mà tử vong. Một tên thỳ lại bị cây côn bạc đập thẳng vào đầu máu văng tứ tung chết lun. Còn tên cuối cùng bị chiếc roi sắt quất xuống mà chết tại chổ. Bọn ả thấy thế thỳ xanh mặt khi tụi nó cởi trói ra cũng là lúc nhữn ngừoi đàn ông die. Bọ ả vì quá sợ sệt nên ngất ngay tại chỗ!
Đúng lúc bọn hắn vừa vào tới vì có ngừoi thông báo. Vừa vào thấy người yêu mình ngất giữa đất thỳ bức xúc nay càng bức xúc hơn khi thấy tụi nó đang cầm hung khí. Duy quát:
- CÁC NGƯỜI LÀM J THƯ VẬY HẢ!!!
- ĐÚNG ĐẤY CÓ CẦN LÀM LY THẾ NÀY KO__Bảo
- CẢ MY NỮA CÔ ẤY LÀM J CÁC NGỪOI CHỨ?!!__Quốc Anh
- NGÂN ĐỤNG CHẠM J MẤY NGỪOI KO__Khương
- QUYÊN CÓ J THỲ ĐỪNG TRÁCH__Hùng
1 giọt
2 giọt
3 giọt
Nước mắt của tụi nó lại rơi khi nghe những lơif đó từ ngừoi mà họ đặt hết cả niềm tin vào...Phương nhìn vào mắt Duy nói mà nước mắt cứ tuông ra:
- Thế Duy biết bọ họ đã làm j chún tôi ko? Hay là Duy thấy họ nằm ngất ở đấy thỳ là lỗi của bọn tôi àh?
Vy ko tự chủ được nói:
- Nếu là bọn tôi làm thỳ câc người xem đây là những tên nào! Và so ai thuê để làm hại chúng tôi!!
- Tôi...__Bảo giờ mới để ý 5 người đàn ông nằm trên sàn là những tên sai vặt cho 5 ả mà
- Nhưng mấy ngừoi ko cần phãi làm họ ngất xỉu chứ__Hùng nhíu mài nói
Trân nhìn Hùng, mắt nhìn nhau rồi Trân khóc thét:
- Ừ TẤT CẢ LÀ TẠI BỌN TÔI! BỌN TÔI SAI KHI ĐÃ YÊU CÁC NGƯỜI...Là tôi...sai...hức...hức__Trân ngồi phịch xuống đất nước mắt cứ tuông ra làm tim Hùng thắt lại
- Chúng tôi sẽ ko bao giờ xuất hiện trước mặt các ngừoi một lần nữa đâu...nhiu đó đủ rồi...tôi sẽ đi và ko bao giờ quên những j mà các người ban tặng...__Mai cố gượng cười
Rồi cả 5 đứa nuốt nước mắt vào trong và bước đi qua họ. Trong vô thức Quốc Anh níu tay Hà lại...
- Đừ...đừng__Quốc Anh bất giác kêu
Nhưng Hà chỉ lạnh lùng hất tay ra và bước tiếp mặc ưa đang tuông rơi tầm tả...khóc...khóc và khóc mãi...điện thoại Phương reo...
- Alo thầy hả?
- Có j ko thầy?
- Pháp?
- Nhưng...
- Hah nhưng dù biết cũng làm được j hả thầy! Thôi để con nói với 4 đứa kia ngày mai sẽ đến trường lấy vé máy bay và tạm biệt thầy cô ạh
- Zạ pai thầy
Phương cúp máy nhìn qua tụi nó nói
- Mai sang Pháp, về nhà thu sếp đồ mai vào trường lấy vé__Phương gượng cười
- Thật?__Vy
- Ừ__Phương
- vậy về thôi__Trân
- Ừ__Hà
Thế rồi 5 đứa về nhà thu xếp hành lý để chuẩn bị bay nhưng trong lòng mỗi ngừoi đã có một vết thương khó lành...