Tại cổng xuất hiện 5 cô gái mặc áo đen ôm lấy cơ thể mỗi ng' đeo một chiếc kính đen nốt, trông rất lạnh lùng nhưng vẫn được giữ nét đẹp trên khuôn mặt. Họ từ từ di chuyển tới phòng hiệu trưởng trước bao con mắt của mọi người.
- Thưa thầy__Phương tháo kính ra
- Ừ đây__Thầy chìa ra 5 vé máy bay sang Pháp đã cố định giờ 9h bay
- Cám ơn thầy__Phương lễ phép lấy rồi cúi đầu chào
- Thầy ơi còn học bạ thỳ sao thầy?__vy hỏi
- À cô Thuỷ đang giữ đó mấy đứa__Thầy
- Dạ__Mai
- À mà 2 năm sau về mấy đứa sẽ học típ lớp 12 nhez__Thầy
- HẢ__Đồng thanh
- Hehe__Thầy
- Dạ ~__Bọn nó ỉu xìu chào thầy rồi phi thẳng lên tầng 4
Tụi nó đứng lấp ló ở ngoài cửa như ăn trộm. Nhưng cô Thuỷ tinh mắt hơn đặt quyển sách xuống nói:
-Vào đi mấy cô nương
Lần lượt tụi nó bước vào làm cho bọn hắn và mấy ả kinh ngạc.
- Bọn mày còn dám lết xác vào trường à?__My mỉa mai nói
chiếc phi tiêu của Ngọc Hà lướt qua tóc của ả My làm đứt tóc ả. mặt ả thỳ tái mét ko nói nên lời
- Tốt nhất là câm miệng lại việc đi hay ở là quyền của bọn tao__Hà lạnh lùng gằn từng chữ khiến cho cô, Quốc Anh bọn hắn và mấy ả rùng mình
Thấy tình hình khá căng thẳng Trân vội lên tiếng
- Cô ơi, cho tụi em rút học bạ à__Câu nói của Trân làm bọn hắn ngạc nhiên
'Tại sao lại rút học bạ?"
- Em có chắc?__Cô
- Chắc ạ__Trân trả lời chắc nịch
- Ừ đây_-Cô chìa ra một sấp học bạ gồm 5 cái đưa cho bọn nó
- Thưa cô bọn em đi__Vy cúi đầu chào mấy đứa kia cũng vậy
- Phương__Duy đứng dậy giữ tay Phương lại khi nhỏ sắp bước ra khỏi lớp
- Gì?__Phương quay mặt lại lạnh lùng đáp
- Phương định đi đâu?__Duy nhìn thẳng vào mắt Phương hỏi
- Ko liên quan__Nhưng đáp lại ánh mắt ấy là một cái gạt tay và Phương bước đi................xa mãi...
- Cô bọn học đi đâu vậy?__Khương đứng lên hỏi
- Sang Pháp em ạ
- Nhưng...tại sao?__Bảo
- Luyện tập
- Khi nào mới trở về cô?__Duy
- cô ko biết
Thế là tiết học vẫn diễn ra trong sự đau khổ, mất mát của bọn hắn nhưng liệu bọn hắn sẽ làm j đây? đang ngồi học bỗng Khương la lên
- Ra là vậy
- Gì zậy?__Duy hỏi
- Xem đi__KHương đưa cho họ xem cái video clip được gắn trong ngôi nhà hoang hôm nọ
- Thật sao?__Hùng
- thế ko lẽ....__Duy
- Mình đã trách lầm bọn họ rồi__Bảo ân hận nói
Rồi 5 ả bước lại nũng nịu bọn hắn
- Cái j zạ anh?
- TRÁNH RA__Duy lạnh lùng hất tay ra
- Ơ__ả Thư té xuống đất ko hỉu j
- Các cô là người làm cho Vy, Phương, Trân, Hà và Mai đi thỳ các cô phãi trả giá__Khương lạnh lùng gằn từng chữ
- Biến khỏi nơi này hoặc chết__Bảo giơ cao khẩu súng lên trước mặt ả nói
- K...Ko em ko sợ anh có giỏi thỳ bắn đi__Ả Ly nói
Tiếng súng vang lên đồng nghĩa với việc ả đã tử vong, còn 4 ả còn lại do quá sợ hãi đành lồm cồm bỏ bạn mà chạy đi ko dám trở lại ngôi trường này nữa. Còn bọn hắn thỳ rất buồn và ân hận khi đã trách lầm bọn nó để giờ đây bọn nó đã đi rồi.........