- Bỏ 300g bột mì vào trong một cái tô lớn – Nhỏ Hằng nhìn cách hướng dẫn làm bánh trên láp top đọc cho nhỏ làm bánh kem.
- 300 g là bao nhiêu? – Diệp Hân cầm bịch bột mì nhăm mặt ước lượng.
- Sao tui biết được? Sao lúc bà mua, bà không nhờ người ta cân giùm cho. Thôi kệ đi, nhắm đại vậy – Nhỏ Hằng cũng chắc lưỡi lắc đầu.
Diệp Hân đành đổ đại vào thao bịch bột trên tay mình.
- 5-7g bột nở - Nhỏ Hằng miễn cưỡng đọc tiếp.
Vẫn là nhắm bừa bỏ vào.
- 4 quả trứng gà tách riêng lòng đỏ, lòng trắng . Cho vào một cái tô khác đánh lên cho nổi.
Diệp Hân đập đập mãi vẫn khiến trứng bị bể, long đỏ và lòng trắng lẫn lộn với nhau. Nhỏ Hằng nhìn nhỏ bó tay chấm thở dài.
Diệp Hân hơi quê, mím môi nói.
- Kệ đi, long nào cũng là long, cũng cho vào bụng thôi.
- Được rồi. Lấy đầ đánh trứng đánh lên cho nổi?
- Thế làm sao biết là nó nổi? – Diệp Hân gãi gãi đầu hỏi.
- Bà hỏi tui, tui cũng bó tay. Chắc là đánh cho tới khi nó sệch lại là được.
Diệp Hân ra sức đánh, đánh đến nổi muốn gãy ta, nhỏ thở dốc thì mới thấy trứng nổi.
- 80 – 100g bơ nóng chảy
- Đường
- Hương vị
- 3 thìa cà phê nước lọc
- 1 hộp kem tươi (loại dùng ngay hoặc loại dạng lỏng)
- Đường bột
- Hoa quả trang trí
…………………..
Sau một buổi vật lộn, nhỏ với nhỏ Hằng cũng có thể cho vào lò cái bánh kem tuy không đẹp mắt nhưng ít ra cũng là một tác phẩm để đời của nhỏ. Sau đó cả hai để bánh vào lò nướng bấm nút và chờ nó chín.
- Hehe, không ngờ mình cũng có năng khiếu làm bánh ghê. Mai này tui sẽ mở một tiệm làm bánh, sau đó sẽ làm cho nó nổi tiếng khắp cả nước – Diệp Hân ưỡng ngực tự hào nói.
- Ê, khi đó nhớ báo cho tui biết là tiệm nào nha – Nhỏ Hằng chân tình nói.
- Yên tâm đi, tụi mình là bạn thân mà, sau này tui sẽ làm mấy cái thẻ vip. Chỉ cần bà đến đưa thẻ ra, bà thích ăn bánh nào thì cứ lấy, sẽ không mất tiền mua đâu – Nhỏ hào hứng vui vẻ khi nhỏ Hằng hỏi.
- Không cảm ơn bà! Tui hỏi là vì tui muốn tránh cái cửa tiệm đó thật xa kẻo sau này chết mà không biết vì sao mất.
Diệp Hân xám mặt khi nghe nhỏ bạn đá đểu mình, nhỏ nhìn bạn với ánh mắt muốn đập chết con muỗi. Nhưng nhỏ không muốn làm hỏng tâm trạng tuyệt mỹ của mình hiện giờ cho nên không thèm chấp nhỏ Hằng làm chi.
- Bà nghe bài này thử đi – Nhỏ Hằng bỗng mở lên một bài hát.
“ Cho tôi biết nỗi buồn của bạn là gì? Tôi sẽ nhờ gió cuốn trôi nó đi. Cho tôi biết nụ cười của bạn rơi nơi đâu? Tôi sẽ nhờ đom đóm soi đèm tìm giúp bạn. Cho tôi biết trái tim lạnh giá của bạn ở đâu? Tôi sẽ nhờ lửa đến xua đuổi cái lạnh trong bạn. Còn nếu như bạn muốn khóc cho vơi nỗi buồn. Lúc đó hãy nhớ điều này. Tôi luôn bên bạn, sẵn sàng lau khô nước mắt bạn. Bờ vai tôi đây bạn hãy dựa. Hãy khóc hết nỗi buồn hôm nay. Để ngày mai luôn nở nụ cười.
…….. - Bài này hay quá, giọng hát cũng trầm ấm – Diệp Hân nghe xong thì reo lên tán thưởng.
- Hay quá đúng không? Bài này đang hot trên mạng đó – Nhỏ Hằng đắc ý giới thiệu.
- Ca sĩ nào vậy?
- Xe tận chân trời. Gần như trước mắt – Nhỏ Hằng cười mĩm đáp.
Diệp Hân liền biết ngay là bài hát của Lập Khiêm. Từ lúc hai đứa giận nhau, dù biết Lập Khiêm đã trở thành ca sĩ tuổi teen nổi tiếng , nhưng nổi như thế nào, hát bài gì thì nhỏ chưa từng nghe qua . Nhỏ giận, rất giận cho nên bất cứ thứ gì chỉ cần có cái tên viết tắt là LK là nhỏ không bao giờ nghe.
Dù biết Lập Khiêm hát những bài ballad rất hay, bởi vì cậu có chất giọng trầm ấm khiến người nghe có thể chìm vào trong điệu nhạc trầm lắng. Nhưng trước đây cậu chỉ hát với cây đàn ghi ta mà thôi. Chưa bao giờ nhỏ nghe cậu nhóc hát với giàn nhạ cđệm hiện đại thế này. Dường như chúng càng khiến giọng hát của cậu hay hơn gấp bội lần.
- Nghe bài này nữa đi – Nhỏ Hằng bèn mở một bài hát khác cho nhỏ nghe.
- Hay quá đúng không? So với nhạc rẻ tiền, mì ăn liền thì những bài của Lập Khiêm hát để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người ta. Cậu ấy không tùy tiện hát nhạc mà rất nghiêm túc, vì vậy bài nào cũng thành hít hết. Và được công nhận là ca sĩ trẻ có tài năng thực thụ.
Diệp hân gật đẩu, điều này thì nhỏ hoàn toàn công nhận.
- Còn nữa nha, cậu ấy không có đi show nhiều, chỉ đi hát khi rảnh rổi thôi nên mọi người càng hâm mộ cậu ấy hơn. Càng mong muốn được gặp mặt thần tượng mình bên ngoài nhiều hơn, có biết không hả…..
Nhỏ Hằng nói một tràng dài, Diệp Hân chỉ có thể cúi đầu lắng nghe.
Hai đứa say mê nghe nhạc thì bỗng nhiên:
- Bùng…
Tiếng nổ phát ra từ lò nướng bánh khiến cả hai xanh mặt hoảng sợ. Vội vàng quay lại nhìn xem thì thấy khói bốc ra từ chiếc lò của mẹ nhỏ.
- Cái bánh – Cả hai cùng đồng thánh hét lên. Sau đó vôi chạy đến mở cửa lò ra xem xét.
Quả nhiên như trong tưởng tượng, cái bánh trở thành hình dạng không thể nào tưởng tượng nổi. Đạ vậy còn văng đầy trong chiếc lò nướng bánh.
- Sao lại như vậy? - Diệp Hân run run mếu máo hỏi?
Nhỏ Hằng xem xét rồi hỏi:
- Hồi nãy bà cho bao nhiêu bột nở.
- Thì hồi nãy tui nhắm chừng, bóc 7 lần, coi như một lần bóc là 1g bột - Diệp hân vừa đáp vừa cầm cái bịch bột nở lên diễn tả lại cái cảnh mình bỏ bột nở vào .
Nhỏ Hằng nhìn kỹ cái bịch trên tay của nhỏ rồi ngửa mặt kêu trời:
- Ôi thôi rồi! cái bịch này là bịch bột mì.
Sauk hi bò ra dọn dẹp mệt phờ râu cái lò, căn bếp và sàn nhà. Nhỏ Hằng cám biệt nhỏ ra về trong mệt mỏi. Diệp hân cũng không còn sức đâu mà tiếp tục làm bánh. Nhưng ngày mốt đã là sinh nhật của Lập Khiêm rồi.
Bây giờ có đánh chết nhỏ, nhỏ cũng không muốn làm cái bánh sinh nhật này nữa đâu. Nhỏ khổ sở vác thân xác qua nhà Lập Khiêm . Lân la gạ gẫm cậu một chút.
- Hay ông thích gì, tui mua tặng ông – Nhỏ nhe răng cười gãi gãi đầu nói
- Tui không thiếu thứ gì hết. Chỉ muốn có bánh kem do bà làm thôi – Lập Khiêm nghiêm giọng nói, sau đó nhìn nhỏ khinh bỉ - Nhưng nếu bà không muốn giữ lời hứa thì đành thôi vậy. Tui đây cũng không muốn miễn cưỡng người khác.
Sax! Nhỏ cảm thấy thật là mệt óc với mấy câu sốc hông của nhỏ hằng và tên Lập Khiêm này.
- Có ai nói là không làm bánh cho ông đâu. Tui chỉ hỏi thử vậy thôi mà, tại tui thấy bánh kem thì hơi tầm thường một chút thôi – Nhỏ đành cố gắng nuốt nước mắt cười nói
- À, thì ra bà thấy ấy náy vì chỉ tặng tui cái bánh kem. Vậy thì cứ làm them cái gì đó tặng tui nữa là được chứ gì. Cám ơn bà trước nha.
Xém chút nữa là nhỏ té ngã xuống đất. Sao nhỏ lại mua dây buộc mình như thế chứ, cái bánh kem mà làm còn không xong nữa là, lại phải làm them thứ khác nữa mới chết chứ. Đúng là ngốc không chịu nổi mà.
Diệp Hân vừa về vừa nguyền rủa Lập khiêm không ngớt, nhỏ tức tên này anh ách luôn hà. Cái tên này sao cứ muốn hành hạ nhỏ vậy cơ chứ. Được rồi, lần này ta cho nhà ngươi chết luôn.
Thế là nhỏ về nhà lấy kim đâm thủng 3 cái trứng ga, sau đó ngâm ba cái trứng đó vào trong nước lạnh. Diệp Hân nhì nhìn tác phẩm hoàn mỹ của mình mà ngữa mặt chống nạnh cười vang.
Càng ngẫm nghĩ càng không hiểu. tại sao làm cái gì nhỏ cũng đều làm không xong, vậy mà cứ mấy cái chuyện hai người thì nhỏ lại tháo vát đến thế chứ.
Chờ thôi, chỉ cần một ngày là Ok rồi, trong thời gian chờ đợi, nhỏ phải đi viết cái kich bản mới được. hầy, chuyện nhỏ, 1 phút 30 giây là xong. Nhu7gn chỉ có trời mới biết, cái kịch bản của nhỏ có dung được hay không mà thôi.
Cuối cùng thì ngày nhỏ tu luyện mấy cái trứng thành công, nhỏ lôi ba cái trứng đã bị đâm lủng đặt chìm trong nước đựng trong một cái nồi nhỏ ra. Sau đó hí hửng đi gọi điện khoe thành quả hại người của mình với nhỏ Hằng. hai đứa hí hửng tán dóc với nhau khá lâu. Lát sau nhỏ nghe một tiếng nổ bùm.
Tiếp theo là tiếng hét lớn của mẹ nhỏ. Diệp hân vội gác máy chạy xuống nhà bếp xem.
Một cảnh tượng that kinh hoàng đã xảy ra.
Ba cái trứng bị nhỏ cố tình đâm lủng rồi ngâm nước để làm thúi, sau đó đ65ap ra làm bánh cho lập Khiêm ăn. Mẹ nhỏ xuống bếp thấy cứ tưởng nhỏ muốn luộc trứng nên bắt bếp luộc giùm. Ai dè trứng gà thúi bị sức ép đành nổ bung bét.
Một mùi thúi loang ra khắp nhà, trắng gà thúi văng đầy căn bếp nhà nhỏ. Mặt mẹ nhỏ đầy sát khi nhìn nhỏ. Diệp hân ngữa mặt lên trời mếu mác khóc than:” Ông trời ơi, con hại người thành hại mình rồi”