Hách Thiếu Đông cao chân dài bước đi nhanh, ngày thường đi cũng quen đi nhanh, nhất thời không để ý đã bỏ ba người nhà họ Trần lại phía sau.
Nghe thấy tiếng Đại Quân truyền đến từ phía sau, anh mới nhận ra bên cạnh mình không có ai.
Dừng bước anh quay đầu lại, nhìn ánh mắt tò mò của Đại Quân, trầm ngâm một lát: "Vị sữa."
Vừa vào nhà, Hách Thiếu Đông xách thùng sữa đặt lên bàn rồi mở nắp bếp than.
Hai đứa trẻ chạy đến bên bàn, mắt cứ nhìn chằm chằm vào túi đựng váng sữa.
Đại Quân ngửi ngửi nắp thùng, mùi sữa từ khe hở bay ra, mùi thơm nồng khiến cậu bé lim dim mắt say sưa: "Thơm quá, Linh Linh em ngửi thử đi, chắc chắn rất ngon."
Linh Linh cũng học theo, cô bé thích mùi này, thơm lắm.
"Chị ơi, khi nào mình được uống sữa vậy?" Tay nhỏ của Linh Linh mũm mĩm, một ngón trỏ chỉ xuống thùng sữa.
Hách Thiếu Đông thấy hai đứa trẻ thèm thuồng như vậy thì nói với Trần Diệp Vân: "Đun váng sữa đi, đun chảy là được, chúng nó thèm lắm rồi."
"Được." Trần Diệp Vân nhìn vẻ thèm thuồng của em trai và em gái cũng cong môi.
"Để chị thêm than tổ ong, sáng thấy cháy được một nửa rồi."
Nơi này không giống như trong đại đội, trong đại đội vào mùa đông chủ yếu đốt củi đốt cành khô để nấu ăn sưởi ấm, mua than tổ ong phải tốn tiền nên không đáng.
Nhà tập thể gia đình ở đây đều đốt than tổ ong.
Lần này Hách Thiếu Đông ra ngoài, bếp than tổ ong đã tắt, phải nhóm lửa lại.
Anh xách bếp ra ngoài, nghĩ ngợi rồi lại hét vào nhà: "Đại Quân."
"Sao thế anh rể?"
"Ra đây, có việc tìm em."
Đại Quân nghe nói có việc nhanh chóng đi ra ngoài, vừa ra đã thấy anh rể đang loay hoay bên một bếp lò.
"Sau này việc nhóm bếp than tổ ong trong nhà giao cho em nhé, học cho tốt vào." Hách Thiếu Đông vỗ vai cậu bé.
Mình được giao nhiệm vụ ư? Mắt Đại Quân sáng lên, cậu bé giơ tay chào: "Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"
Tuy không chuẩn lắm nhưng cũng ra dáng lắm.
Nói khó thì không khó, chỉ cần chú ý nhiều hơn là được.
Hách Thiếu Đông vo một nắm thông khô, châm diêm đốt rồi đặt dưới đáy bếp, lại lót thêm một ít cành cây nhỏ.
Sau đó dùng kẹp gắp cục than đặt lên, một lần đặt ba cục.
"Đặt than tổ ong phải chú ý đặt lỗ thẳng hàng, nếu không sẽ không thông gió, lửa không cháy được." Anh vừa làm vừa nói cho Đại Quân.
"Vâng!" Đại Quân cúi xuống nhìn bếp, ba cục than xếp chồng lên nhau, 12 lỗ than đều thẳng hàng, không bị chặn chút nào: "Em nhớ rồi!"
"Khi không dùng thì đậy nắp lại."
"Em biết rồi anh rể, việc này đơn giản lắm." Đại Quân vỗ ngực rất tự tin.
"Được, lần sau để em thử xem, đầu óc cũng khá nhanh nhạy đấy." Hách Thiếu Đông xoa đầu cậu bé, tóc Đại Quân ngắn nhưng không cứng.
Có lẽ là di truyền, tóc của ba anh chị em họ đều mềm mượt.