71 Năm Sau Khi Nhân Loại Biến Tình


Sinh vật nửa người nửa rắn sử dụng đồng thời cả tiếng Trung và tiếng Anh.

Đây là ngôn ngữ của chính phủ Loại Địa Cầu.

Sau khi bốn người trải qua nỗi khiếp sợ ngắn ngủi, bọn họ đều quay ra nhìn nhau.

Trong đầu mỗi người đều có đủ loại suy đoán kinh khủng, mà mỗi suy đoán đều khiến bọn họ không nói nên lời.

Bọn họ định dùng robot ong giao lưu với sinh vật nửa người nửa rắn, nhưng sinh vật này chỉ nhắm mắt chỉ vào hai hàng chữ chứ cũng chẳng viết thêm hay nói bất cứ cái gì.

Thực ra thì, bọn họ cũng chẳng biết nó có thể phát ra tiếng hay không nữa.

Sau một hồi thảo luận, bọn họ quyết định đi xuống.

Theo số liệu của tàu Conquest, bầu khí quyển của hành tinh số 3 giống với bầu khí quyển của Trái Đất hơn Sao Hỏa.

Đây cũng là một bằng chứng quan trọng cho thấy hành tinh này không phải Sao Hỏa, mà đây cũng không phải Hệ Mặt Trời.

Bầu khí quyển và thành phần không khí của hành tinh số 3 đủ để con người sinh sôi nảy nở ở đây, nên tất nhiên bọn họ không cần oxy trong hệ thống hỗ trợ sự sống trong khoang bên trong cơ giáp.

Tuy nhiên, chưa kể đến đống rắn nham thạch chưa rõ độ nguy hiểm, sinh vật nửa người nửa rắn kia có vẻ quá giống một sinh vật thần thoại, nên là kể cả hành tinh số 3 có trống rỗng, bọn họ cũng sẽ không tùy tiện đáp xuống dưới hình dạng con người.

Bốn con đường ánh sáng chiếu xuống từ Conquest.

Sinh vật nửa người nửa rắn mở nửa một mắt, chăm chú nhìn toàn bộ quá trình máy bay hạ cánh.

Nghĩ đến việc sinh vật nửa người nửa rắn này chưa rõ là địch hay bạn, bọn họ rơi xuống ở một khoảng cách vừa phải với sinh vật này để có thể dễ dàng chạy thoát nếu bị tấn công.

Bốn cơ giáp Panda, Katyusha, Nữ hoàng và Pampas đồng thời rơi xuống đất, lập tức dựa theo chiến thuật dã chiến thường dùng ở Tiên phong doanh để tạo đội hình.

Bọn họ cẩn thận tiếp cận cái hồ của sinh vật nửa người nửa rắn này.

Bọn họ không chỉ phải cảnh giác sinh vật này mà còn phải cảnh giác đám rắn nham thạch khổng lồ nữa.

Những hố thiên thạch trên bề mặt hành tinh số 3 lớn nhỏ khác nhau, nhưng mực nước đều rất nông, chẳng sâu đến ba mét.

Bên trong mỗi chiếc ao hoặc hồ đều có một con rắn nham thạch lớn - có vẻ chúng rất có ý thức lãnh thổ, chẳng cái nào có hai con nằm cùng nhau.

Bởi vì thân rắn dường như được tạo thành từ nham thạch nóng đỏ, quanh thân chúng hơi nước đều đang bốc hơi.

Những con rắn nham thạch này, con lớn cao đến bảy tám mét, con nhỏ cũng hai ba mét, gần tám phần thân rắn cuộn lại bảo vệ đống trứng rắn giữa hồ - đây hẳn là con cái của chủng tộc này.


Rắn nham thạch vốn không chiếm được hồ chắc là yếu hơn, cũng cố tránh nhau, nhưng lại luồn chỗ này chỗ kia rất nhanh, số lượng nhiều nên dễ xảy ra va chạm, mà một khi va chạm thì chính là đấu nhau đến chết.

Từ lúc bọn họ bắt đầu nhấc chân cơ giáp bước về phía trước, rắn đá dọc đường đều ngẩng đầu rít lên đầy đe dọa.

Một khi bọn họ bước vào phạm vi an toàn của chúng, lũ rắn ngay lập tức há to mồm ra, tiếp cận với tốc độ cực nhanh.

Nhưng trước khi bọn họ kịp đánh lại, mái tóc rực lửa của sinh vật nửa người nửa rắn đã vọt tới, lũ rắn nham thạch dám tấn công đều bị giết.

Sau khi chết cả chục con, rắn nham thạch bỏ chạy tán loạn, không dám đến gần bọn họ.

Đợi đến lúc bọn họ đến gần cái hồ của sinh vật nửa người nửa rắn, bọn họ mới nhận ra xung quanh hồ không phải là những phiến nham thạch mà là xác rắn chồng chất.

Sinh vật nửa người nửa rắn chiếm giữ miệng núi lửa lớn nhất trên bề mặt hành tinh số 3.

Đường kính của cái hồ này cũng phải đến khoảng 180 mét.

Ngay từ đầu, sinh vật này đã cuộn lại gần bờ, giống như đang dựa vào mép nghiêng của miệng núi lửa để nghỉ ngơi chứ không cuộn lại giữa hồ như những con rắn nham thạch khổng lồ khác.

Có cơ giáp để so sánh, bọn họ nhìn lên sinh vật nửa người nửa rắn, nhận ra nó cao chừng hơn mười mét, thân rắn dài và dày, thắt lưng chỗ nối với thân rắn khoảng có đường kính khoảng hai mét.

Nó trông giống như một tác phẩm điêu khắc khổng lồ được tạc từ đá đỏ rực lửa chứ không giống một sinh vật sống chút nào.

Bọn họ dừng lại ở cách hồ hai mươi lăm mét.

Cố Trường An mở loa ngoài của Panda, gửi lời chào thân thiện, "Xin chào?"
Sinh vật nửa người nửa rắn không biết đã nhắm mắt lại từ khi nào, tựa hồ chẳng hề để ý đến đám người võ trang đầy đủ này.

Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, bọn họ nghe được tiếng cười của nó.

Nó đang cười.

Sau đó, nó mở miệng ra - như nham thạch nứt vỡ:
"Nói cho tôi nghe."
Giọng nói của nó - không, hắn - trầm và mạnh mẽ.

Lúc mới cất tiếng, hắn trúc trắc như thể lâu ngày không nói, nhưng càng nói hắn càng trở nên trôi chảy.

"Con tàu sao trên bầu trời đó - cuối cùng chúng ta đã phát triển được công nghệ để đi xa đến thế này, hay cuối cùng Đại tá Friedrich đã tìm thấy một sinh vật ngoài hành tinh đáng tin cậy trên Starnet để thực hiện giao dịch?"
"Đúng rồi, bây giờ là năm thứ mấy ở Loại Địa Cầu?"
Quái vật nửa rắn nửa người như điêu khắc từ nham thạch này là con người.

Lại còn là người trong Tiên phong doanh bọn họ.


Là cấp dưới của Thượng tướng Friedrich trước khi hắn thăng chức.

Mà linh hồn của Thượng tướng Friedrich đã bị biến thành bạch tuộc tiên sinh.

Trên hành trình tìm kiếm xa xôi này, bọn họ đã gặp được lũ cừu trắng đen ở hành tinh số 1 không rõ bộ mặt thật, đã trải qua việc bị hành tinh số 2 dày vò bằng những ảo cảnh thậm chí còn khó hiểu hơn, trải qua cú sốc từ Eve tự xưng là đấng cao hơn, lại còn đã chứng kiến Cố Trường An dễ dàng tiêu diệt một hành tinh với sức mạnh thậm chí không phải của con người.

Trước giờ bọn họ chưa từng suy sụp, cũng chưa bao giờ từ bỏ nhiệm vụ tìm kiếm.

Nhưng giờ phút này, ngay tại đây, khi bọn họ nhìn lên người đồng bào không biết tại sao lại biến thành quái vật khổng lồ, tất cả những kinh hoàng, phẫn nộ, đau khổ áp trong lòng bỗng vùng dậy, đẩy lý trí của bọn họ đến bờ vực tuyệt vọng.

Không biết qua bao lâu, Cố Trường An mới điều khiển Panda hành lễ với sinh vật nửa người nửa xà, sau đó trầm giọng trả lời, "Tôi là Đại tá Cố Trường An của Tiên phong doanh, số hiệu GCA95872.

Bây giờ là Loại Địa Cầu năm thứ 71.

Binh lính, hãy báo cáo đơn vị, số hiệu và nhiệm vụ của mình."
Cơ thể sinh vật nửa người nửa rắn run nhẹ.

Sau một khoảng lặng tương tự, sinh vật này nâng tay, đáp lại một quân lễ tiêu chuẩn của Tiên phong doanh, "Đại tá Cố Trường An, báo cáo lại với ngài, tôi là người sống sót cuối cùng trong cuộc chiến chống Trùng tộc xâm lược kéo dài 50 năm, người sống sót cuối cùng của nhóm A5 dưới sự chỉ huy của Đại tá Friedrich xuất chinh trên tinh hạm Noah."
Trong khoang cơ giáp, Don che miệng.

Anh đã lệ rơi đầy mặt, chỉ là không phát ra chút tiếng nói nào.

Pampas bỗng nhiên quỳ xuống đất, không đứng dậy được, mà ba người còn lại mặc dù không mất khống chế cũng đang sững sờ.

Katyusha bước về phía trước một bước.

Qua loa ngoài của cơ giáp, bọn họ nghe thấy giọng của một Seryozha không bình tĩnh chút nào, "Liệu ngài có biết cha tôi không, ông ấy tên là Konstantin, liệu ngài có biết không..."
Sinh vật nửa người nửa rắn ngắt lời cậu, "Xin lỗi, tôi chẳng nhớ nổi tên mình hay số hiệu của mình nữa."
Katyusha đứng bất động tại chỗ.

Cố Trường An điều khiển Panda đến gần Katyusha, không tiếng động trấn an cậu.

Ngay sau đó, anh nhìn về phía sinh vật nửa người nửa rắn, tiếp tục hỏi, "Liệu ngài có nhớ rõ mình gặp phải chuyện gì, và tàu Noah đã gặp phải chuyện gì hay không?"
Sinh vật nửa người nửa rắn lại không trả lời câu hỏi này.

Hắn có vẻ rất cố gắng cúi xuống để nhìn rõ bốn cơ giáp hơn, vì thế, bốn cơ giáp không hẹn nhau, đồng thời tiến về phía trước, không đành lòng nhìn hắn vất vả như vậy.

Sinh vật nửa người nửa rắn cười cười, "Nếu các người tin tôi, lại gần để tôi nhìn rõ các người hơn được không? Tôi đã lâu lắm không nhìn loài người rồi."
Cố Trường An nhất thời do dự.


Mà ba người còn lại đều đang chờ lệnh của Cố Trường An.

Mặc dù vẫn còn cảnh giác, nhưng Cố Trường An tự tin vào sức mạnh của mình.

Sau một hồi do dự, anh ra lệnh, "Ra khỏi khoang."
Bốn người đồng thời nhảy xuống khỏi cơ giáp.

Rời khỏi tầm nhìn của cơ giáp, sinh vật nửa người nửa rắn trông càng khổng lồ, càng giống một pho tượng đúc từ nham thạch.

Chamberlain để ý thấy khóe mắt Don vừa ướt vừa đỏ ửng, vừa để ý đến động tác của sinh vật kia vừa đi đến bên cạnh anh, vỗ nhẹ sau lưng anh, an ủi người yêu của hắn một chút.

Cố Trường An cũng đứng bên cạnh Seryozha đang chằm chằm nhìn sinh vật nửa người nửa rắn.

Bọn họ nghe thấy một tiếng thở dài - vừa như hoài niệm, lại vừa như có chuyện phức tạp trong lòng.

Sinh vật nửa người nửa rắn mở to mắt.

Trong mắt hắn là con ngươi của dã thú đỏ đến không tưởng, đồng tử mảnh dài.

Bởi vì tổng thể đôi mắt quá lớn, bọn họ không thể không cảm thấy đáng sợ.

Sinh vật nửa người nửa xà đánh giá từng người bọn họ, đột nhiên hỏi, "Tiên phong doanh bây giờ nhìn mặt tuyển người ư?
Đột nhiên bị trêu, bọn họ không cười nổi, nhưng bầu không khí đã dễ thở hơn hẳn.

Bọn họ chưa kịp lịch sự đáp lại thì sinh vật nửa người nửa rắn đã hỏi tiếp, "Đại tá Friedrich có khỏe không?"
Cố Trường An không giấu diếm, nói thẳng, "Ba năm trước đây, vì kế hoạch tác chiến bị Trùng tộc biết được, Thượng tướng Friedrich đã hy sinh trên chiến trường."
"Lũ bọ âm hiểm quỷ quyệt này!"
Sinh vật nửa người nửa rắn đột nhiên nổi giận, thân rắn cao ngất bỗng điên cuồng gầm thét, lửa bắn tứ phía, lại giết chết mấy con rắn nham thạch khổng lồ.

Cố Trường An hỏi, "Biến cố của ngài có liên quan đến Trùng tộc không?"
Sinh vật nửa người nửa rắn vẫn chưa nguôi giận, gần như gào lên đáp lại, "Có liên quan không? Tất cả những cái này là do bọn chúng! Chúng nó cải tạo tôi thành quái vật!"
"Trùng tộc vĩnh viễn là tội nhân và kẻ thù của chúng ta!"
Cải tạo.

Lại là cải tạo.

Lại là Trùng tộc.

Bốn người vừa kinh ngạc vừa giận dữ liếc mắt nhìn nhau trong chốc lát.

Cố Trường An vừa định thay mặt cả bốn mở miệng nói tiếp, nhưng sinh vật nửa người nửa rắn đã bình tĩnh trở lại.

Hắn nhìn bọn họ, từ trong đôi mắt đáng sợ hiện lên một ánh mắt hoài niệm hiền từ.

Hắn nói với Seryozha, "Cậu là con trai của chiến hữu cũ của tôi, nếu tôi có con, chắc cũng lớn bằng cậu rồi.

Nói cho tôi, con trai, người nhà của cậu có khỏe không?"
"Cảm ơn ngài đã quan tâm," Seryozha kìm chế cảm xúc, bình tĩnh trả lời, "Mẹ của tôi sau khi biết được tin tàu Noah mất tích đã điều khiển cơ giáp của cha tôi đi về phía binh lính Trùng tộc, sau đó chết theo cha tôi.


Người chú say rượu đã nuôi tôi lớn cũng đã qua đời, tôi không còn người nhà nữa."
Nhưng ba người còn lại đều nhận ra Seryozha chẳng bình tĩnh chút nào, bởi vì lúc cậu bình tĩnh cậu sẽ không nói nhiều như vậy.

Sinh vật nửa người nửa rắn thổn thức, có lẽ là cũng đang nhớ về người nhà không rõ tung tích, trầm mặc một lúc.

Khi hắn mở miệng, hắn có một yêu cầu với bọn họ.

"Tôi biết các người đều muốn biết chuyện gì đã xảy ra với tàu Noah, tôi sẽ nói hết cho các người nghe.

Nhưng mà, trước đó, tôi muốn nhờ các người giúp tôi một việc."
Sinh vật nửa người nửa rắn nhìn về phía những con rắn nham thạch kia, gương mặt khổng lồ không nhìn rõ biểu cảm gì lạnh đi, "Giúp ta giết hết bọn chúng - một con cũng không tha."
Cố Trường An hỏi, "Vì sao?"
Sinh vật nửa người nửa rắn nhắm mắt lại, "Đại tá, tôi đã không còn là người nữa.

Động vật đều có thời kỳ động dục, mà động vật cũng không thể khống chế được bản thân bọn chúng.

Bây giờ tôi có vẻ vẫn còn giữ được lý trí và lòng tự trọng, nhưng lòng tự trọng của tôi đã sớm biến mất từ lâu rồi...!Đại tá, trừ tôi ra, lũ quái vật này đều là rắn cái.

Chuyện ghê tởm này tôi nghĩ đã không cần nói rõ hơn nữa."
"Tôi mạnh hơn nhiều so với từng con bọn chúng, nhưng cơ thể nửa người nửa rắn của tôi không linh hoạt như của chúng, đặc biệt là ở phần eo này, nên là tôi không thể rời xa cái hồ này được.

Tôi không thể giết sạch bọn chúng, bọn chúng sẽ càng ngày càng nhiều."
"Nên là, tôi chỉ có thể nhờ các người giúp, vì tôi ước tính rằng chúng không phải là đối thủ của cơ giáp.

Xin các người hãy giữ lại chút tự trọng cuối cùng cho tôi, tôi không muốn lưu lại đời sau với đám sinh vật đáng tởm này."
Cố Trường An đơn giản đáp, "Được."
Sinh vật nửa người nửa rắn cúi đầu, tay phải đặt trên ngực, "Cảm ơn mọi người.

Tôi không bao giờ có thể đền đáp lại ơn này của mọi người."
Don lắc đầu, "Chúng tôi sẵn sàng làm điều này vì ngài mà."
Ba người nhanh chóng bước lên cơ giáp.

Cố Trường An vẫn còn đang suy nghĩ gì đó, đang muốn quay người, sinh vật nửa người nửa rắn lại gọi anh lại.

"Đại tá Cố Trường An."
"Anh có thể ở lại nói chuyện với tôi không? Để sau này có thể dễ dàng làm sáng tỏ về mọi chuyện đã xảy ra, tôi nghĩ mình còn một số câu hỏi muốn hỏi."
Katyusha đang định rời đi lập tức dừng động tác lại.

Cố Trường An nhìn sinh vật nửa người nửa rắn, quay lưng về phía Katyusha làm một động tác tay.

Katyusha dừng lại, sau đó cùng Nữ hoàng và Pampas rời đi.

Cố Trường An mặt không đổi sắc, nhẹ nhàng hỏi, "Ngài muốn hỏi cái gì?"
Sinh vật nửa người nửa rắn cúi xuống nhìn anh như lúc đầu.

Hắn hỏi, "Đại tá, anh có thích trẻ con không?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận