“Anh cùng lúc đạt được hai học vị liên quan đến chuyên ngành tài chính và quản lý học của Harvard, chẳng qua em cũng biết rồi đó, những thứ này đều không phải thứ anh muốn.
”“Đừng nói như thế, rất nhiều người muốn ra nước ngoài học tập nhưng đều không có cơ hội, anh có thể học thêm một vài thứ cũng xem như là chuyện tốt.
” Cô đương nhiên hiểu ý của anh ta, anh ta thích vẽ, không thích kinh doanh.
“Đừng nói đến anh nữa, nói một chút về em đi, những năm này em vẫn luôn đánh đàn dương cầm à? Còn có, em… Từ khi nào em và Tư Dạ ở bên nhau thế?”Rốt cuộc đề tài cũng chuyện đến trọng điểm, Trần Chi đang nghĩ xem nên trả lời anh ta như thế nào thì nghe thấy tiếng động cơ xe ở dưới lầu, Tư Dạ trở về rồi.
“Dĩ Thần, hiện tại em có chút việc, lần sau sẽ liên lạc với anh nhé.
” Cô vội vàng nói, không thể để cho Tư Dạ biết cô và An Dĩ Thần liên lạc qua điện thoại, nếu không người kia sẽ nổi giận.
An Dĩ Thần nghe ra được lo lắng của cô, anh ta không chút suy nghĩ đáp.
“Ngày mai em có rảnh không? Chúng ta đến tiệm tạp hóa bên cạnh trường học gặp mặt đi.
”“Ngày mai không được…” Trần Chi cắn răng nói.
“Ngày kia đi, một giờ trưa ngày kia.
”Thật ra cô cũng rất muốn gặp mặt anh ta.
“Được, cứ quyết định như thế đi.
” An Dĩ Thần đáp, sợ cô sẽ đổi ý.
“Vậy em cúp máy trước đây.
” Trần Chi vừa mới cúp máy, đúng lúc Tư Dạ đẩy cửa đi vào.
Tốc độ bước đi của người này cũng quá nhanh rồi.
“Anh về rồi à.
” Trần Chi không dấu vết cất điện thoại đi, vẻ mặt bình tĩnh.
“Ừ.
” Người đàn ông lạnh nhạt đáp một câu, tìm quần áo sạch sẽ đến phòng tắm tắm rửa.
Chờ lúc anh đi ra, Trần Chi đang dựa người vào đầu giường đọc một quyển tạp chí.
Anh ngồi xuống bên cạnh cô, đưa khăn tắm ném cho cô.
“Lau tóc cho tôi.
” Trần Chi nhìn thoáng qua anh, người đàn ông không mặc áo, bên dưới chỉ mặc một chiếc quần thể thao màu đen, trên lưng còn có giọt nước chưa khô, một giọt nước theo đường cong cơ bắp rắn chắc trên người anh trượt xuống giường, lập tức bị ga giường thấm hết.
Dáng người anh rất tốt, toàn thân trên dưới đều là đường cong hoàn mỹ, không chút mỡ thừa.
Người đàn ông như vậy là người hấp dẫn nhất, nếu như quan hệ giữa cô và anh không phải bao nuôi và bị bao nuôi, nếu như trong lòng cô không có An Dĩ Thần, có lẽ cô cũng sẽ bị anh hấp dẫn.
Trần Chi mở khăn tắm để trên đầu anh, nhẹ nhàng lau, tóc của Tư Dạ vừa đen vừa rậm, rất có tạo hình, cho dù bị làm rối cũng rất đẹp mắt.
.