Hơn nữa nguyên chủ còn làm theo lời Giang Tâm Nhu nói, bỏ thuốc ngủ vào trong nước trà của đối tượng hẹn hò.
Chỉ cần người đàn ông kia ngã xuống rồi, nguyên chủ có thể thuận lợi chạy trốn.
Nguyên chủ không biết, thứ thuốc Giang Tâm Nhu đưa cho nguyên chủ vốn không phải thuốc ngủ gì, mà là thuốc kích dục.
Chỉ cần một chút cũng đủ cho hai người điên loan đảo phượng!
Thế mà nguyên chủ còn sơ ý, căng thẳng cầm nhầm, chính nguyên chủ cũng uống bát nước trà bị bỏ thuốc kia.
Kế tiếp… Đúng là thuận lý thành chương.
Hai người vừa gặp lần đầu, vừa đi xem mắt, cứ vậy lăn lên giường.
Ký ức của nguyên chủ dừng lại ở đây.
Thân là người xuyên không, Giang Ninh biết kết cục không chỉ có vậy.
Dựa theo kế hoạch ác độc của Giang Tâm Nhu, cô ta không chỉ muốn hủy hoại trong sạch của nguyên chủ, còn muốn ầm ĩ khiến tất cả mọi người đều biết chuyện này, để nguyên chủ không thể nào ngóc đầu lên được.
Cho nên cô ta cố ý tìm tới người của đội tra xét, tới cửa bắt kẻ thông dâm.
Mà trong vô số tiếng nói chuyện ngoài cửa ban nãy, có cả giọng của Giang Tâm Nhu.
Mà tình tiết tiếp theo…
Đương nhiên là nguyên chủ quan hệ linh tinh dẫn tới mất đi công việc ở xưởng dệt, không thể không xuống nông thôn tránh đi đầu sóng ngọn gió, cuối cùng chết trên đường xuống nông thôn.
Về phần Giang Tâm Nhu…
Cô ta không chỉ không bị phạt gì, trái lại còn vì ngoài ý muốn mà quen biết đối tượng hẹn hò của nguyên chủ.
Cũng chính là nam chính trong bộ truyện niên đại này ---
Tần Cửu Liệt.
Mà Tần Cửu Liệt này cũng không phải “quân nhân già tàn tật” bình thường, ngược lại còn là quân nhân xuất sắc, tuổi còn trẻ đã làm trung đoàn trưởng khu A Tây Nam.
Hiển nhiên là kim quy tế vừa trẻ tuổi vừa anh tuấn.
Cho dù có tìm khắp mười dặm tám thôn cũng không tìm được người thứ hai.
Sau khi Giang Tâm Nhu biết được thân phận của Tần Cửu Liệt, bắt đầu hao tổn tâm cơ tiếp cận Tần Cửu Liệt.
Cuối cùng, cô ta thật sự đạt được ước nguyện, trở thành vợ thủ trưởng.
Cô ta nở mày nở mặt, sống một cuộc đời ngọt ngào sung sướng.
Mà hết thảy đều vì Giang Tâm Nhu là nữ chính có hào quang nhân vật chính dưới ngòi bút của tác giả.
Trước đây Giang Ninh mới chỉ đọc đoạn đầu đã thấy ghê tởm với thiết lập nhân vật này.
Rõ ràng là trà xanh bạch liên hoa, sao lại có thể tốt số tới cùng như thế?
Hiện tại tiếp nhận ký ức của nguyên chủ rồi, Giang Ninh cũng hoàn toàn nhận rõ nhân phẩm thực sự của Giang Tâm Nhu, càng muốn gửi lưỡi dao tới cho tác giả!
Cốc cốc cốc!
Cốc cốc cốc!
“Mau mở cửa! Đội tra xét tới kiểm tra!”
Bên ngoài phòng truyền tới tiếng gõ cửa, còn có tiếng nói chuyện ầm ĩ, hệt như người của đội tuần tra đang đi mở cửa từng phòng một.
Mắt thấy đội tuần tra đã sắp tới phòng của bọn họ.
Giang Ninh không thể giẫm lên vết xe đổ của nguyên chủ, để Giang Tâm Nhu bắt gian tại giường được.
Cô quyết định phản kích.
Nhưng tình huống quá khẩn cấp, lại quá đột ngột, một người tay trói gà không chặt như cô, dinh dưỡng lại không đầy đủ, cả người mềm nhũn vô lực, đánh Giang Tâm Nhu thì không thắng, trốn cũng không thể trốn thoát được.
Thứ duy nhất cô có thể lợi dụng cũng chính là…
Giang Ninh hơi híp mắt, đôi mắt trong suốt nhẹ nhàng xoay vòn.
Sau đó cô nhìn sang bên cạnh…
Người đàn ông lõa thể đang ngủ ngay bên cạnh cô.
Không phải chỉ là ôm bắp đùi thôi sao, Giang Tâm Nhu có thể ôm được, Giang Ninh cô cũng có thể ôm được!