9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài


Tùng Lâm Lục Khải Vũ hiểu rõ tính cách của cô, chuyện liên quan tới Long Thiên, anh sẽ không thể thuyết phục được cô.

“Vậy được rồi, nhưng mà, em nhất định phải nghe lời anh, không thể cậy mạnh nữa”
Khi hai người đang chuẩn bị đi ra ngoài, Mạc Minh Húc kéo tay Mạc Hân Hy lại: “Mẹ, vậy mẹ cẩn thận một chút, bố mẹ yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho các em g: Lục Khải Vũ xoa xoa đầu con trai, sau đó kéo Mạc Hân Hy chạy ra khỏi cửa nhà.

Sau khi nhìn bố mẹ rời đi, đôi mắt nhỏ của Mạc Minh Húc xoay chuyển, sau đó xoay người đi thẳng tới phòng làm việc.

Tử Tín đi theo phía sau cậu bé: “Anh, có phải anh muốn thông qua camera trên đường để tìm kiếm chỗ Long Thi Em vừa mới nghe được b; YUY2367”
Mạc Minh Húc liếc mắt khen ngợi em trai một cái: “Bố mẹ là quá sốt ruột, chỉ muốn nhanh chóng cứu được em trai, mà lại quên mất anh có thể lợi dụng kỹ thuật hacker để tìm kiếm dấu vết của chiếc xe kia, chúng ta nhanh chóng hành động đi.

Sớm tìm được em trai một chút”
Sau khi nói xong, cậu bé nhanh chóng mở máy tính ra, rất nhanh đã xâm nhập được vào.

trang web của bộ giao thông, bắt đầu tìm kiếm dấu vết của chiếc xe hơi con màu đen từ địa chỉ Long Bách gửi tới cho cậu bé.

Sau khi chiếc xe con rời khỏi khu chung cũ kia, thì nhanh chóng chạy về phía đông bắc.

Cuối cùng, xe con dừng lại ở bên cạnh một nhà máy hoá chất khu vực Đông Bắc.


“Theo hình ảnh trên camera, chiếc xe con vân luôn đi về phía trước trên con đường nhỏ bên trái nhà máy hoá chấy.

Con đường kia đã bị cây lá cây đại thụ mọc xum xuê che mất, camera không thể quay lại hành trình di chuyển của chiếc xe.

Nhưng cuối con đường đó lại là một viện nghiên cứu sinh vật.

“Đây là?” Tử Tín chỉ vào toà nhà hai tâng của viện nghiên cứu sinh vật ra hiệu cho Mạc Minh Húc phóng to hình ảnh.

Sau khi ảnh chụp được phóng to lên, phía trên có chữ viết to thình lình “Viện nghiên cứu sinh vật Tùng Lâm”
“Thì ra trong nước thực sự có viện nghiên cứu này?” Tử Tín kinh ngạc hô lên.

“Em biết viện nghiên cứu này?” Mạc Minh Húc hỏi.

“Lúc trước, một người bạn tốt của mẹ em bị bọn họ dùng lương cao để lôi kéo.

Nhưng mà, đồng nghiệp của mẹ nói viện nghiên cứu này là nhà họ Mộ ở Châu Âu đầu tư, không biết có phải là thật hay không”
“Nhà họ Mộ ở Châu Âu?” Khuôn mặt nhỏ của Mạc Minh Húc nhíu lại.

Nhà họ Mộ?

Chẳng lẽ là bọn họ bät Long Thiên đi? Nhưng mà vì sao chứ?
Tử Tín cũng không nghĩ ra, đẩy Mạc Minh Húc vẫn luôn vùi đầu suy nghĩ một chút: “Anh, đừng nghĩ nữa, trước tiên phải gửi địa chỉ này cho bố mẹ rồi nói sau!”
Gia tộc nhà họ Long đấu đá nội đấu mấy đứa trẻ này cũng không cảm kích.

Bởi vậy bọn họ không thể đoán được rốt cuộc đối phương là người nào.

Hiện giờ, mỗi một phút đều cực quý giá với Long Thiên.

Bởi vậy Mạc Minh Húc nhanh chóng lấy di động ra, gửi tin tức mình tra ra được và cả video tới di động của Mạc Hân Hy.

Sau khi Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ ra khỏi khu chung cư Ánh Sao, vừa đúng lúc tài xế Mãnh dừng xe ở cửa khu chung cư.

Nhìn thấy cách ăn mặc của hai vợ chồng giám đốc, tài xế Mãnh có chút ngạc nhiên.

Chẳng lẽ là công ty lại xuất hiện vấn đề gì sao?
Sau khi ngồi trên xe, Lục Khải Vũ nói thẳng vị trí của Long Bách.

“Tốc độ nhanh lên!”
Tài xế Mãnh nhấn chân ga, trong thời gian ngắn nhất đi tới cửa nhà Tiền Trinh.

Long Bách và Tiền Trinh đang đứng ở dưới một gốc cây du.

Nhìn thấy Lục Khải Vũ dẫn theo Mạc Hân Hy vội vã từ trên xe đi xuống, Long Bách bước nhanh chạy tới: “Anh trai bị người ta bắt đi rồi, không thể gọi cho anh cả được” Nói xong nước mắt chảy xuống theo gương mặt.

Mạc Hân Hy đau lòng dùng một tay ôm Long Bách vào trong lòng ngực: “Không sao, đừng sợ, bố mẹ tới rồi, nhất định sẽ cứu anh ra..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận