9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài


Động tác của anh tự nhiên như thể hai người là vợ chồng đã kết hôn nhiều năm.

Mặt Lưu Cửu Nhạ có hơi nóng lên, lui về phía sau một bước, đẩy tay Lục Khải Dã ra: “Em tự mình làm được”
Mặt cô đỏ hồng, bộ dáng thẹn thùng động lòng người, Lục Khải Dã thuận thế trực cầm tay cô, giọng nói dịu dàng như nước: “Sợ cái gì chứ, chúng ta đã có giấy chứng nhận vợ chồng hợp pháp rồi còn gì: Lưu Cửu Nhạ đỏ mặt, giấy giụa có ý rút tay về: “Đó đều là giả mà, là anh lúc ấy tự lừa gạt bố mẹ em mà”
Lúc trước, mẹ ở ICU, bố hoang mang lo sợ, sau khi Lục Khải Dã xuất hiện, trực tiếp tự xưng là bạn trai cô, cầu hôn cô trước mặt bố cô, để an ủi bố mẹ cô, cô mới miễn cưỡng đồng ý.

Lúc trước, Lục Khải Dã đồng ý, một năm sau, chờ cơ thể bố mẹ cô đều bình phục lại, hai người liền ly hôn Cô chưa từng có suy nghĩ Lục Khải Dã sẽ yêu cô, cô rất tự giác hiểu lấy mình, không dám trèo cao.

Lục Khải Dã đã từng là người tình trong mộng của tất cả các cô gái ở công ty truyền thông Nguyệt Tú Medi Tuy rằng hiện tại chỉ là một quản lý nho nhỏ, nhưng là anh vẫn là cậu hai nhà họ Lục như cũ.

Lục Khải Dã dùng sức lôi kéo, kéo cô vào vòng tay mình: “Nhưng mà tình cảm anh dành cho em là thật sự.


Cửu Nhạ, đã hơn một tháng rồi, chẳng lẽ em không cảm nhận được hay sao? Anh vì yêu em mới cố ý cầu hôn em trước mặt bố em đấy chứ”
Ánh mắt anh chân thành tha thiết, giọng nói tràn ngập từ tính và ma lực, Lưu Cửu Nhạ ngạc nhiên ngẩng đầu: “Anh, anh nói cái gì vậy?”
Cô có nghe lầm không đây, người đàn ông ưu tú khiến người ta theo không kịp trước mắt lại nói yêu cô sao?
Đây là lần đầu tiên sau khi hai người kết hôn, Lục Khải Dã có cơ hội biếu đạt tình cảm của mình dành cho cô.

Trước kia, cô ở trước mặt anh đều vô cùng cẩn thận, né tránh, hoàn toàn không cho anh thổ lộ cơ hội.

Ở trong công ty, cô cũng vẫn luôn che giấu tin tức bọn họ đã kết hôn, vẫn cố tình giữ khoảng cách với anh.

Lúc này, nhìn thấy ánh sáng yếu ớt mỏng manh, vẻ mặt ngạc nhiên, có chút đỏ lên, cô gái nhỏ lộ ra một phong tình khác hoàn toàn, anh không nói gì, trực tiếp cúi đầu hôn cô.

Cả người Lưu Cửu Nhạ giống như đã bị đóng đinh mất rồi, đầu óc trống rỗng, đến nhúc nhích cũng không dám, thậm chí còn quên cả thở.

Lục Khải Nhã lúc đầu chỉ là sự thử nhàn nhạt mà thôi, thấy cô không hề phản kháng, anh chậm rãi tăng từ từ động tác lên.

Khi Lưu Cửu Nhạ cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại của anh, cô mới đột nhiên bừng tỉnh, dùng sức đẩy anh ra “Anh, anh..

Cô nói năng lộn xôn, gương mặt đỏ bừng như thể sắp chảy máu tới nơi.


Ôi trời ơi, vừa rồi cô đã làm cái gì thế này?
Thế mà lại không biết phản kháng, thế mà lại sau khoảnh khắc ngạc nhiên lúc ban đầu, thiếu chút nữa cô đã đảm chìm trong nụ hôn dịu dàng mà bá đạo của Lục Khải Dã.

Khóe miệng Lục Khải Dã gợi lên ý cười, nhẹ giọng nói nhỏ nói nhỏ bên tai cô: “Cửu Nhạ, anh nhất định sẽ khiến em yêu anh”
Lưu Cửu Nhạ đỏ mặt, không dám nhìn anh.

“Đi nhanh thôi, bằng không đám nhóc Minh Húc sắp trễ giờ lên lớp rồi”
Lục Khải Dã lúc này mới nhớ tới chuyện anh trai giao phó cho anh, vội vàng xem thời gian, đã hơn sáu giờ rồi.

“Ai nha, chết tiệt thật, sao anh lại có thể quên mất chuyện quan trọng như vậy” anh có hơi ảo não võ võ trán, vội vàng xoay người, lôi kéo Lưu Cửu Nhạ chạy ra khỏi cửa.

Lưu Cửu Nhạ ở phía sau nhịn không được lộ ra ý cười.


Khi tới khu chung cư Ánh Sao thì đã là 6 giờ 40.

Hai người vội vã mua một ít đồ ăn sáng rồi xông lên tầng 16.

“Thực sự xin lỗi, vô cùng xin lỗi, các cháu à, cậu hai đến trễ rồi”
Anh thở hổn hển gõ mở cửa ra, lại phát hiện đám nhóc đang ngồi vây quanh trước bàn ăn ăn bữa sáng ngon lành với vẻ thích thú.

Liễu Thanh Y bởi vì ốm nghén nên choáng váng đầu óc, sáng sớm đã được Long Uy đưa đến bệnh viện.

“Cậu hai? Sao cậu lại tới đây?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận