9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài


Mạc Minh Húc ngẩng đầu tự hào: “Con đã đột nhập vào máy tính của bạn gái chú ấy, từ đó đã tìm thấy rất nhiều bằng chứng.

Cái này sẽ được gửi đến điện thoại di động của chú, chú lên kế hoạch một chút, tìm cơ hội, phát tán ra.

Dương Phi là nạn nhân, sẽ sớm trở nên hot.”
“Con, thằng nhóc này, con có thể xâm nhập vào máy tính của bạn gái Dương Phi, con lừa ai đấy hả!” Lục Khải Dã không biết cháu trai của mình là một thiên tài máy tính, nên hoàn toàn không tin.

Mạc Minh Húc đưa tay kéo anh sang một bên, quay đầu nhìn Lưu Cửu Nhạ, nói nhỏ: “Chú hai, con khuyên chú nên xóa ảnh, thông tin liên lạc và một số video sắc của những người phụ nữ xinh đẹp đó trong máy tính của chú càng sớm càng tốt.

Nếu cô hai mà phát hiện ra chú sẽ gặp rắc rối đó!”

Thằng nhóc này còn chưa đầy bảy tuổi! Nếu thằng bé thực sự có những tài năng như vậy thì quả là đáng sợ!
“Chú nói xem?” Mạc Minh Húc cười hỏi anh.

Lục Khải Dã như bị kích thích, trực tiếp cầm mấy mảnh giấy trên bàn trà lên, kéo Lưu Cửu Nhạ rời đi: “Chú biết rồi, sau khi về chú sẽ hành động theo kế hoạch của con.

Cô chú còn có chuyện cần phải làm, đi trước đây!”
Hai đứa trẻ này làm gì phải trẻ con, chúng thực sự là những con quỷ nhỏ thông minh đó có được không hả.

Quá đáng sợ, đứa trẻ còn chưa đến bảy tuổi, lại là những thiên tài hacker.

Ai mà tin được điều này cơ chứ!
“Có chuyện gì vậy? Bây giờ liền đi sao?” Lưu Cửu Nhạ có chút khó hiểu hỏi.

“Ừ, đi ngay, mau quay về hành động! Nếu không chúng ta thật sự sẽ bị Ngô Chính Hoàng đuổi ra khỏi công ty đó”
Sau khi kéo tay Lưu Cửu Nhạ ra cửa, anh ta dường như nhớ ra điều gì đó, đột nhiên quay lại.

“Hai đứa thật thông minh, vậy mau giúp chú nghĩ cách làm sao có thể có kí được với Mạc Vũ Lý đi?”
Mạc Minh Húc cau mày, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có chút bất mãn: “Chú hai, chú thật sự coi chúng con là quân sư miễn phí à? Lại còn không khách khí như vậy.


Chúng con vì chuyện của chú mà đến bây giờ còn chưa làm bài tập về nhà đây này!”
Bố Lục, mẹ Lục vừa thu dọn bát đĩa xong bước ra khỏi bếp.

“Đại Bảo, cháu và Ngũ Bảo vẫn chưa làm xong bài tập à?”
Mạc Minh Húc gật đầu: “Đúng vậy, vừa rồi chúng cháu đang giúp chú hai tìm biện pháp.”
Bố Lục nghe vậy trừng mắt nhìn Lục Khải Dã: “Con là người lớn, lại còn tìm bọn trẻ nghĩ cách hả!”
Lục Khải Dã lộ vẻ phiền muộn: “Nếu không thì bố phải làm gì? Nếu trong vòng hai tháng không có kết quả, chúng con sẽ bị Ngô Chính Quang đuổi đó.

Bố Lục móc ngón tay về phía Lục Khải Dã: “Con nhìn tiền đồ của con đi, con không thấy xấu hổ trước mặt các cháu trai của mình à?”
“Còn xấu hổ làm gì nữa, chỉ cần con có thể ký với Mạc Vũ Lý, con sẽ sớm nở mày nở mặt thôi!” Lục Khải Dã tự tin ngẩng đầu lên.

“Mạc Vũ Lý?” Lục Khải Vũ vừa từ ngoài đẩy cửa đi vào, nghe rõ giọng nói của em trai mình.

Long Thiên vội vàng giải thích cho anh: “Bố, cách đây một thời Mạc Vũ Lý là một ngôi sao nhí đã trở nên nổi tiếng ở trên mạng với một bài hát.


Bây giờ đang hoạt động mạnh mẽ!
Nhưng luôn là một hoạt động tự do, không ký hợp đồng với một công ty nào, vì vậy các công ty giải trí hàng đầu thế giới đang tranh giành để ký hợp đồng với cậu ấy!”
Mạc Minh Húc nói thêm: “Chú hai cũng muốn ký với cậu ấy, rửa nhục cũ!”
Lục Khải Vũ còn chưa lên tiếng, bố Lục đã chỉ vào mũi cậu con trai nhỏ, bắt đầu khiển trách: “Dựa vào con? Con nghe Ngũ Bảo nói chưa, đó là một ngôi sao nhí đã trở nên nổi tiếng khắp thế giới, tất cả các công ty giải trí đều tranh giành ký với thằng bé, con nên từ bỏ đi thì hơn, bố thấy hết hy vọng rồi!”
Lục Khải Dã lại bị bố mình chế giễu trước mặt nhiều người như vậy, lửa giận trong lòng không còn kiềm chế được nữa, gào lên: “Con như thế nào mà hết hy vọng.

Bố cả ngày cứ như thế này, cho dù con làm cái gì bố cũng không coi trọng con, không ủng hộ con, con ở trong lòng bố và mẹ kém cỏi như vậy sao, tội tệ lắm sao?”
Lưu Cửu Nhạ không ngờ anh ta sẽ đột nhiên nổi giận, vừa giật mình, vội vàng kéo anh: “Khải Dã, đừng nói nữa!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận