9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài


“Hôn một cái, thăng nhóc này, cậu nói thêm lần nữa xem, có tin tôi đánh cậu đến mức răng rụng đầy đất không?” Long Bách đưa tay chỉ vào mũi Mạc Vũ Lý uy hiếp.

“Chỉ với một mình cậu thôi sao? Hừ..” Mạc Vũ Lý cười khinh một tiếng, căn bản không xem trọng Long Bách chút nào.

Lúc này dưới sự an ủi của Vũ Tuệ và Mộc Lam, Tư Nhã đã không còn khóc thút thít nữa.

Xa xa, Tô Cẩm tới đón nhóm nhóc đáng yêu tan học cũng nhìn thấy một màn xảy ra trước cổng trường học, cô ấy khó khăn lắm mới chen chúc qua được những người lớn đi đón con khác, để tới bên này.

“Tại sao lại là cháu?” Nhìn thấy Mạc Vũ Lý thì Tô Cẩm có hơi ngạc nhiên Ba đứa nhỏ Vũ Tuệ lập tức chạy tới bên cạnh Tô Cẩm: “Dì Tô Cẩm, dì biết cậu ấy sao?”

“Cũng coi như là dì có quen biết, vừa rồi cậu ấy còn đang chơi ở công viên trò chơi trong khu chung cư của chúng ta thật lâu đấy! Hình như có mối quan hệ cũng không tệ với mẹ các cháu đấy!”
“Cái gì cơ?”
Lời nói của Tô Cẩm vừa dứt thì mấy đứa nhóc đáng yêu lập tức mở †o hai mắt nhìn qua.

Long Bách và Long Thiên, còn có Mạc Minh Húc dường như là trăm miệng một lời nói: “Mẹ cũng biết cậu ta sao?”
Mạc Vũ Lý chỉ vào bọn họ rồi cũng ngạc nhiên hỏi: “Cậu ta, tất cả bọn họ đều là con của dì xinh đẹp sao?”
Hoàng Ánh Tuyết thừa cơ hội này nhanh chóng đi tới trước mặt giáo viên chủ quản bảo vệ giới thiệu: “Thầy Trương à, là như vầy, cậu ấy là cháu trai của tôi, từ nhỏ vẫn luôn sống ở nước ngoài cho nên có lẽ không thích ứng kịp với tình hình trong nước, đây chẳng qua là một phương thức biểu đạt tình cảm bạn bè với mấy cô bé gái mà thôi”
“Cháu trai của cô sao?” Thầy Trương – thầy giáo chủ nhiệm nhìn Hoàng Ánh Tuyết một chút rồi lại nhìn Tô Cẩm bảng ánh mắt vô cùng bảo vệ.


Không nên vì các em xinh đẹp, đáng yêu quá mà nhịn không được hôn lên, mong các em chấp nhận lời xin lỗi chân thành từ tôi.”
Ba cô gái nhỏ lùi về sau lưng Tô Cẩm.

Nhìn thấy thái độ của cậu coi như thành khẩn nên Mộc Lam mở miệng trước: “Dì Tô Cẩm, cậu ấy cũng đã nói xin l ¡ còn là cháu trai cô giáo Hoàng nữa chứ, chúng ta tha thứ cho cậu ấy đi”
Vũ Tuệ đi tới trước mặt Mạc Vũ Lý, dùng ngón tay chọc chọc lên người cậu: “Tôi nói cho cậu biết, chúng tôi tha thứ cho cậu vì cậu là cháu của cô giáo Hoàng, cũng muốn cho cô giáo Hoàng mặt mũi, sau này cậu còn dám quấy rối cô gái nhỏ nào nữa thì các anh của tôi sẽ trực tiếp đánh cậu tàn phế luôn đấy”
Mạc Vũ Ly ngẩng đầu lên nhìn cô bé một chút, vậy mà nghe lời thành thật gật đầu.


Con gái quả nhiên là cọp cái, xem ra từ ngữ bên trong câu hát luôn là thật.

Chỉ là em gái nhỏ mập mạp này cứ miết miết cái miệng tức giận, thật sự nhìn dáng vẻ trông đáng yêu quá đi.

Hôm nay là ngày Hoàng Ánh Tuyết nhận chức trở thành giáo viên chủ nhiệm kiêm dạy ngữ văn của lớp ba, bề ngoài của cô ấy là điềm đạm xinh đẹp, dáng người tiêu chuẩn, tri thức phong phú, còn có khiếu hài hước, vào giờ học thì luôn có phương thức rất nhanh, dường như là lấy được sự yêu thích của toàn bộ học sinh.

Trong lớp ba này, tất cả các bạn học nhỏ bao gồm cả mấy nhóc đáng yêu nhà họ Lục này đều vô cùng yêu thích cô giáo mới này.

Mạc Vũ Lý và Long Thiên nhìn lẫn nhau, nhớ tới lần trước bởi vì bọn họ trốn học mà dọa chạy thầy Lý, nếu như lần này bọn họ lại không từ bỏ thì có lẽ vị giáo viên mới này cũng đã bị dọa tới nỗi sợ chạy mất dạng rồi.

Bởi vậy, bọn họ rất nhanh đạt được hợp tác, miễn cưỡng tha thứ cho Mạc Vũ Lý.


Thầy Trương chịu trách nhiệm đảm bảo an ninh trường cũng không muốn làm lớn chuyện, nhìn thấy cả hai bên đều hòa giải rồi nên cũng không nói gì thêm nữa.

“Cô Hoàng à, cô nhớ kỹ, sau khi trở về cô nhất định phải dạy bảo.

cậu bé này lại thật tốt, để cậu ấy tìm hiểu một chút văn hóa phong tục trong nước mình”
Lúc gần đi, thầy Trương vẫn không quên dặn dò Hoàng Ánh Tuyết.

Hoàng Ánh Tuyết vội vàng gật đầu: “Được rồi, tôi đã nhớ kỹ, sau khi trở về nhất định tôi sẽ kiểm điểm thằng bé nghiêm túc ạ”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận