Nó "tung chưởng" xô bọn kia ra rồi thủ thế. Lúc này cụ già kia ngồi phía sau nó mới lên tiếng khuyên can:
_Không cần làm thế đâu con, bà đụng người ta trước mà, không khéo lại liên lụy đến con!
Nó ngoái lại đằng sau, cười:
_Cụ cứ yên tâm, con không sao đâu!
Câu nói vừa dứt là bọn kia lao vào đánh nó tiếp. Nó đỡ đòn người này thì người kia lại lao
tới. Nhưng nó đã ra đòn thì 1 lần cũng đủ làm bọn kia lùi mấy bước. Cuộc đấu tưởng như
sắp ngã ngũ, phần thắng sắp thuộc về nó thì tụi kia chơi vũ khí, đứa nào cũng lôi một con
dao gấp từ trong túi ra, gõ gõ lên lòng bàn tay. Một đứa cười cười với nó:
_Cưng tưởng bọn anh lại đánh thua cưng sao? Xử nó tiếp!- Thằng kia ra lệnh, cả bọn lăm
lăm con dao trên tay lao vào nó.
Nó thoáng châu mày. Phen này khó sống, tay không đấu với 8 con dao. Nó chỉ đỡ chứ
không đánh được, vì nó vừa đưa tay ra định "xuất chiêu" thì 2,3 con dao đã lia tới tay nó
rồi.
Nó lùi về, gập người lại thở hổn hển.
Nó đâu biết rằng, nãy giờ, bên kia đường, Shin đang chăm chú theo dõi từng hành động
của nó trong chiếc limo đen. Anh chàng chỉ tình cờ đi ngang wa, thấy có sự hiện diện của
nó nên bảo tài xế dừng xe lại. Và thế là Shin chứng kiến hành động của nó từ lúc nó lao ra
can đến giờ.
_Tưởng con bé ngang ngược ấy chỉ là đồ con nít không biết gì, chỉ giỏi cứng đầu, hóa ra
cũng dễ thương wá chứ!- Anh chàng mỉm cười.
Phát hiện nó đang yếu thế dần, không suy nghĩ gì, Shin vội lao ra đánh phụ nó. Vừa lúc một con dao lia tới mặt nó, Shin giơ chân đá văng con dao đi. Nó giật mình nhìn sang.
_Shin? Anh làm gì ở đây?
_Cứu em chứ làm gì!
Có thêm Shin, nó như "hổ thêm cánh". Shin đã từng là "trùm giang hồ" bên Hàn Quốc, đối mặt với xã hội đen anh cũng từng thử, nói chi mấy cái việc cỏn con này. Thế nên 5 phút sau thì bọn thanh niên kia đã la liệt dưới đất hết. Shin phỉ phủi tay, chép miệng:
_Ruồi wá!- Rồi anh chàng thét- Còn không mau xéo đi!
Bọn kia lồm cồm bò zậy, đứa ôm tay đứa ôm đầu leo lên xe zọt hết.
Nó vội chay lại đỡ bà cụ đứng dậy.
_Cụ có sao không?
_Bà không sao...- Nó vừa đỡ pà cụ vừa lừ lừ nhìn mấy người xung wanh đang tản ra "Xã
hội gì đâu mà...Tình người để ở đâu chứ...."
_Nhà pà ở đâu để con chở pà về?
_Không cần đâu con, nhà pà gần đây thôi! cảm ơn con đã giúp bà, trời phù hộ cho con!-
Nói rồi bà cụ chống gậy way đi với mấy trái cam lành lặn trong túi.
Shin rảo bước lại gần nó:
_Gớm, nghĩa hiệp wá, không có anh thì giờ này đang trong nhà thương rồi!
_Cảm ơn! Được chưa? Trù ẻo em không hà!
Shin cười hì hì:
_Đi đâu anh chở đi cho!
_Em đi xe đạp mà, em ra công viên chút!
_Ra xem mấy anh zai lực lưỡng tập thể dục ak?- Shin ghẹo nó.
_Uh đấy! Thì sao nào?- Nó nghênh mặt
Shin nhún vai:
_Chả sao! Anh ra công viên với em!