A Love Story Of Teen

Sáng hôm sau...Nó vừa vào lớp thì....
_Chúc mừng Thùy Anh đã được giải oan nha!- Mấy đứa tiểu wỹ lớp nó, tất nhiên không thể
thiếu con Lam (Và tất nhiên không có Thường Khánh trong đám đó) đưa đầu ra, nhe răng
cười với nó, pháo bông giấy được bắn lên, bay tá lả tùm lum.
Nó vừa bất ngờ vừa xúc động.
_Nhưng giải oan chuyện gì?
_Thì chuyện bồ gian lận đề đó....Hồi sáng cô Phụ trách xuống...nói là có người khai đã vu
oan cho bạn nhưng cổ hok nói là ai mà cũng hok cho tụi tui hỏi!- Nhỏ Dung nhanh miệng
trả lời.
Nó ôm chầm lấy con bạn. Vui đến phát khóc:
_Thật sao? AAAAAAAAAAAAAAAAA
Mấy đứa ôm nhau nhảy tưng tưng trước cửa lớp làm mấy lớp khác tò mò wá chời. Nó còn
vô tư lắm, chỉ biết là mình đã được giải oan, chư không thèm truy cứu xem tên "thất đức"
nào hại mình.
Nó đâu biết rằng, mới sáng nay, cô bạn Tuyết Phương vừa đáng thương vừa đáng trách và
tên ngốc Thường Khánh đã lên văn phòng, gặp cô Tổng phụ trách, trình bày sự việc và xin
cô giữ bí mật. Cô đã hứa.
_Này, tìm ra thủ phạm rồi ak?- Mạnh Khoa đặt cánh tay mình lên vai Thường Khánh
Thường Khánh ậm ự gật đầu.
_U siêu nha! Đúng là sức mạnh tình yêu có khác!- Nói thế chứ trong tim đau ơi là đau....
Phía trước mặt hai người, nó vẫn vui vẻ cười nói, thỉnh thoàng lại nhảy tưng tưng lên vì
niềm vui vừa đến...."Đồ ngốc! Trẻ con wá! Không biết khi nào mới lớn lên được đây"- Hai
chàng trai, chung một ý nghĩ về một người con gái....
------------------------------------------------------------
Một tháng sau.
Tập đoàn ba nó càng ngày càng bị đẩy gần đến bờ vực.....Thêm nhiều nhân viên xin nghỉ
việc....Vấn đề tài chính, nợ ngân hàng ngày một chất chồng như núi, ba nó gần như là
đóng đo tron văn phòng, ít khi nào về nhà....Anh hai nó cũng giỏi về lĩnh vực tài chính,
cũng đang dốc hết sức lực kéo tập đòan nhà mình lên....nhưng mọi thứ ngày càng vô vọng.
Mới có một tháng mà ba nó đã trông như già thêm 10 tuổi....Nó lo cho sức khỏe của ba nó
lắm nhưng chẳng biết làm sao.
Một ngày kia.
_"Cộc cộc" Thùy Anh!- Ba nó gõ cửa phòng.
Nó vội xỏ dôi dép bông chạy ra mở cửa:
_Dạ?
Ba nó- với đôi mắt buồn buồn (nó nghĩ zậy)- nói:
_Một đối tác làm ăn của ba muốn gặp con! Con sửa soạn đi! Trang điểm một chút! rồi
xuống duới nhà con nhé!- Nó chưa kịp hỏi thêm gì thì ba nó way đi.
Chẳng hỉu mô tê chi cả nhưng nó cũng làm theo lời ba. Nó trang điểm lên là đẹp phải biết,
mặc bộ đầm trắng muốn viền ren đen, rồi nó bước xuống nhà. Bi h thì ra dáng tiểu thư thứ
thiệt rồi.
Thật ra không phải là một đối tác của ba nó muốn gặp nó mà là con trai của đối tác ấy
muốn gặp nó. Đây là một cuộc gặp mặt hơi bị bất bình thường.
Nó và ba nó đang ngồi chờ ở bộ salon thì một chiếc xe hơi đầy phong cách sang trọng, lịch
lãm tiến đến trước cửa nhà nó. Ba nó vội đi ra. Một wý bà ăn mặc sang trọng và rất đẹp
bước ra, lịch sự bắt tay với ba nó. Rồi đến lượt cánh cửa sau bật ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui