Cái gọi là kỵ binh, chính là chính là binh linh chiến đấu trên ngựa. Những giống cái và á thú khỏe mạnh ưu tú nhất sẽ cưỡi trên lưng thú nhân, khi thú nhân chiến đấu có thể dùng đao hoặc thương chém xuống. Tránh thú nhân bị tấn công từ nhiều phía và cũng trợ chiến cho thú nhân. Thú nhân khác ngựa không cần huấn luyện nhưng để cho quen thuộc và phối hợp tốt với nhau.
Vì vậy thường xuyên thấy các thú nhân chở theo giống cái hoặc á thú cầm đao thương đi săn. Ban đầu không ổn lắm vì thú nhân sợ người trên lưng mình bị thương. Xong thấy giống cái hay á thú trên lưng mình hũng hãn bổ đao xuống con mồi liền nằm đó, họ dễ dàng kết liễu. Các thú nhân mới chịu tập luyện và chở người trên lưng.
Một vấn đề khác đó là khi bám không chắc hoặc chiến đấu dữ dội người trên lưng có thể bị rơi xuống. Thịnh Đồng bèn nhờ A Đạt làm yên có tay nắm trên đó. Để các thú nhân đeo lên, tình trạng này mới chấm dứt. Thấy sự phối hợp ăn ý ngày càng tăng lên Thịnh Đồng mới có thời gian chú ý qua chuyện khác.
Mùa mưa thì có gì? dĩ nhiên là nấm, sáng nay lúc dẫn mọi người đi tập luyện Thịnh Đồng đã ngó thấy một mảng nấm béo múp. Nấm nướng, canh nấm, thịt nấu với nấm cứ quanh quẩn trong đầu. Vậy là chiều đó Thịnh Đồng gọi một đám á thú và giống cái rảnh rỗi đi hái nấm.
Những giống cái và á thú sau khi biết Thịnh Đồng rủ họ đi hái là nấm thì khiếp sợ. Vội vàng nói cái này ăn chết người Thịnh Đồng nói:" mọi người từng ăn nấm rồi?".
Thấy đám người gật đầu, Thịnh Đồng nhìn xung quanh rồi hái lên một cây nấm sặc sỡ, nói : " ăn loại màu sắc như vậy hả? ".
Mọi người lại gật đầu, Thịnh Đồng đành nói : " Nấm có loại ăn được loại không ăn được, mọi người phải nhớ Không ăn nấm sặc sỡ, có mùi hắc, không ăn nấm quá non hay quá già, không ăn nấm có chảy sữa. Mấy cây màu sắc càng đẹp càng hay có độc ".
Mọi người gật đầu, ra là vậy Thịnh Đồng lại nói : " Tuy nhiên một số nấm độc trông rất giống nấm thường. Nên tôi sẽ chỉ cho mọi người vài loại ăn được rồi chúng ta hái loại đó thôi ".
Số nấm ăn được mà Thịnh Đồng nhận biết được khá nhiều. Vì trước đây lúc đi lính được một anh người miền Tây chỉ cho rất nhiều. Thịnh Đồng thấy hay nên nhớ rất kỹ chuyến đi này Thịnh Đồng phát hiện nhiều loại nấm. Xọt của mọi người đầy ắp nấm. Chủ yếu là nấm mộc nhĩ và nấm mỡ.
Khi về Thịnh Đồng phát hiện ra một mảng lớn nấm mỡ gà nữa. Đành phải đánh dấu về cất bớt nấm rồi quay lại hái sau. Mọi người đều hái được rất vui vẻ vì ti tế đại nhân nói : " Bỏ nấm vào thịt nấu chung, nấm cũng có thể làm thành món riêng. Như vậy có thể tiết kiệm được thịt để dự trữ cho mùa khô tiếp thú thần đại nhân đã chỉ cho ta để bộ lạc có thêm cái ăn ".
Thịnh Đồng phải lôi cả thú thần vào thì mấy người kia mới chịu tin nấm không độc rồi đi hái. Thú thần thật hữu ích mà, cảm ơn thú thần. Thịnh Đồng cũng dạy các giống cái và á thú cách nấu một số món đơn giản với nấm. Chiều tối hôm đó mùi nấm thơm khắp bộ lạc.
Sau khi có nấm, vì có thêm đồ ăn nên thịt được tiết kiệm kha khá. Nhìn mấy xâu thịt khô treo ở cửa nhà ai cũng vui vẻ, mặc dù mùa nấm không lâu. Nhưng sản lượng nấm lại rất nhiều, người trong bộ lạc ăn nấm biết mùi. Liền có nhiều người rất thích ăn nấm, từ đó hình thành thói quen cứ mùa mưa đến. Người trong bộ lạc sẽ rủ nhau đi hái nấm, tổ chức tiệc nấm. Xem như cảm ơn món quà thú thần đã ban cho bộ lạc nhưng đó là chuyện của rất lâu về sau.
Lôi Á tách ra xây một căn nhà chuyển vào trong đó dù Thịnh Đồng không hiểu sao tự nhiên Lôi Á lại tách ra. Nhưng khi Lôi Á tách ra, cậu có thể thưởng xuyên tìm sang chơi nên cậu cũng rất vui vẻ, nhà Lôi Á cũng gần nhà của cha và ba ba y nên cũng không sao cả. Thịnh Đồng không hiểu, nhưng mọi người đều hiểu đây là Lôi Á muốn lập gia đình. Thú nhân khi có gia đình đều phải ra ở riêng, rất ít thú nhân còn gia đình mà ra ở riêng khi độc thân. Nên mọi người thầm hiểu Lôi Á và Thịnh Đồng sớm thôi sẽ kết bạn lữ.
Hôm nay Lôi Á hẹn Thịnh Đồng ra bờ suối gần bộ lạc, chở Thịnh Đồng ra bờ suối nhìn á thú vui vẻ nghịch nước. Mắt báo của Lôi Á cũng vui vẻ, chợt Thịnh Đồng hắt nước về phía Lôi Á. Báo đen đang nằm trên bờ suối bị ướt sũng. Lôi Á nheo mắt nhảy xuống suối bơi lại phía á thú nhà mình. Thịnh Đồng hơi ngạc nhiên cậu không nghĩ Lôi Á dám xuống nước, họ nhà mèo không phải sợ nước à?
Nhưng rất nhanh ngạc nhiên lui đi vì Lôi Á đã bơi lại chỗ cậu. Thịnh Đồng quẳng suy nghĩ ra sau đầu nghịch nước cùng Lôi Á. Không hiểu sao hôm nay Lôi Á không hóa hình người. Nhưng Thịnh Đồng rất thích hình thú của Lôi Á nên cũng không ý kiến khi Lôi Á dùng hình báo chơi với mình.