Gấu bông và chủ tịch thật sự là không xứng đôi.
Trần Kim há to miệng sững sờ một lát mới lấy lại tinh thần, Ôn Nhã nói: "Trong nhà chủ tịch Hạ có trẻ con sao? Cái này tặng cho trẻ con cũng hợp lắm."
"Không có." Hạ Tây Châu đáp trật khấc, "Tôi vẫn độc thân."
Trần Kim quay đầu liếc mắt nhìn Thẩm Tư Phi, Thẩm Tư Phi mở to hai mắt, đầy mặt vô tội.
Đám người vào siêu thị mua đồ dùng hàng ngày, Thẩm Tư Phi cầm đồ đầy tay, vẫn là Hạ Tây Châu lái xe đưa họ trở về. Hạ Tây Châu đưa cậu tới tận cửa.
Thẩm Tư Phi: "Cảm ơn."
Hạ Tây Châu gọi cậu lại: "Gấu bông đằng sau."
Tà dương lặn về Tây, một tầng nắng mỏng manh xán lạn lan tràn ra.
Mặt Thẩm Tư Phi chợt lóe một tia kinh ngạc, cậu sững sờ nhìn người đàn ông đang nghiêng đầu ngồi trong xe, hỏi: "Cho tôi à?"
Hạ Tây Châu khẽ gật đầu.
Thẩm Tư Phi không biết hắn đang nghĩ gì, qua mấy ngày này, cậu cảm thấy tình địch ngày xưa càng ngày càng kỳ quái, cẩn thận cân nhắc xoắn xuýt, cậu vẫn từ chối: "Không có công không nhận lộc, cảm ơn chủ tịch Hạ đưa tôi về. Đây là đồ chủ tịch Hạ thích, chủ tịch Hạ đương nhiên phải tự mình giữ lại. Tôi lên tầng trước."
Hạ Tây Châu từ gương chiếu hậu nhìn kỹ bóng lưng cậu.
Như con mèo nhỏ lòng cảnh giác cực mạnh, thoáng vừa bị dẫn dụ đã rục rà rục rịch, nhưng mà mỗi khi con sói xám bên cạnh lộ móng vuốt ra, lại vô cùng nhanh chân rút về.
Thẩm Tư Phi cất đồ đã mua về, quét dọn gian nhà một chút.
Ngày hôm nay chủ tịch Hạ quá kỳ quái. Hạ Tây Châu người này, là con sói khát máu tàn bạo, trong ngày thường thời điểm không bị kích phát huyết tính thì vĩnh viễn chỉ có thể lạnh như băng, khí thế khiếp người, lộ ra hơi thở người sống chớ gần. Trần Kim lúc trước có thể chơi với hắn, Thẩm Tư Phi cho rằng đó là Trần Kim ngốc. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Cho nên Thẩm Tư Phi ngàn phòng vạn phòng, phòng bị cảnh giác nặng như vậy, là lo lắng con sói ác này cắp Trần Kim đi.
Kết quả Trần Kim đơn thuần lại ngốc dùng tốc độ nhanh như tia chớp tìm được bạn gái còn đính hôn, mình thì lại phải chạy trốn vội. Thẩm Tư Phi cẩn thận từng li từng tí một trông coi nhiều năm như vậy, chỉ sợ Hạ Tây Châu duỗi móng vuốt đùa giỡn ám chiêu gì, kết quả đối phương căn bản không ra tay.
Kỳ thực Hạ Tây Châu đã chuẩn bị sẵn hoa hồng đỏ và nhẫn, nhưng mà hành động của hắn đột ngột, Trần Kim còn chưa kịp biết rõ đã khẳng định đối phương chỉ đang nói đùa.
Thẩm Tư Phi tận lực thay đổi vận mệnh Omega của mình, tiếp thu sự tồn tại của thiên tính và bản năng, duy trì tỉnh táo và lý trí, tìm đến chân ái. Chỉ là đến cuối cùng thứ đánh bại cậu, là đối phương không thích và không có cảm giác.
Cho tới hôm nay Trần Kim đính hôn, Thẩm Tư Phi cũng phát hiện mình cũng không còn cảm giác nữa. Tình nghĩa bạn bè vẫn còn, chỉ là không có cảm giác rung động. Dĩ vãng cậu tưởng mình và Trần Kim quá thân quen, giống như là kiểu người thân nào đó hiểu nhau quen nhau hơn, vì vậy thời điểm ở chung như anh em, chưa bao giờ có nhịp tim yêu đương. Mà có lẽ từ khi bắt đầu, cậu kỳ thực không phải thích, chỉ là ỷ lại mà thôi.
Thẩm Tư Phi tự làm hai món cho mình, mùi vị cũng không tệ lắm.
Ngày thường cậu không có hoạt động giải trí gì, hết bận việc là xem phim hoặc chơi game. Buổi tối, Thẩm Tư Phi tắm xong sấy tóc, ấn điện thoại di động, thấy vài cuộc gọi nhỡ của ba Thẩm.
Thẩm Tư Phi hơi trầm tư, vẫn gọi lại.
...
Nhà họ Thẩm lúc ban đầu chỉ là nhà giàu mới nổi.
Người vợ đã mất Thường Mân của Thẩm Lương Bình xuất thân nhà họ Thường thư hương môn đệ tiếng tăm lừng lẫy ngày xưa, Thẩm Lương Bình cũng chiếm được rất nhiều mối quan hệ, kiếm được không ít, sau đó thành nhà giàu mới nổi, có đầy đủ tài chính làm bất động sản, cứ như vậy một bước lên trời, bước lên giới thượng lưu.
Nhà họ Thẩm tất nhiên không phải nhà giàu chính thống. Xã hội thượng lưu kỳ thực rất kín, muốn đi vào không chỉ nhờ tiền tài. Người xã hội thượng lưu có vòng tròn xã giao, đối ngoại, đặc biệt là với tổ tiên xuất thân nông dân như nhà họ Thẩm, khá bài xích.
Ba Thẩm cùng cực cả đời, chỉ muốn đi vào xã hội thượng lưu trở thành một phú hào được người kính ngưỡng.
Mãi đến tận mấy ngày trước, bởi vì một dự án nhỏ thất bại, mấy cổ đông cũ lui bước, nguồn vốn của doanh nghiệp bỗng nhiên đứt đoạn.
Thẩm Lương Bình quá nóng lòng, nguồn vốn quay vòng mà doanh nghiệp có thể cung cấp không đủ, nguồn vốn đầu tư cố định lâu dài không thể động, dẫn đến sau đó không thể nào tiến hành dự án. Mấy ngày nay ông bận rộn sứt đầu mẻ trán, ngắn ngủi mấy ngày, sắc mặt càng tiều tụy hơn trước đây, tóc bạc trên đầu cũng nhiều hơn.
Ông thả hợp đồng trong tay xuống, ngồi trong đại sảnh biệt thự, thở dài xa xăm: "Dựa theo bây giờ, nếu như không có vốn, tình hình công ty có thể sẽ nát hơn."
Lý Thiến ngồi bên cạnh tuy rằng không hiểu, mà cũng biết Thẩm Lương Bình nói nát hơn chỉ là phỏng đoán qua loa, thảm nhất là công ty phá sản.
Bà ta lúc trước nghĩ tất cả biện pháp dùng hết thủ đoạn gả vào nhà họ Thẩm là vừa ý tiềm lực của Thẩm Lương Bình. Tiền tài của Thẩm Lương Bình nước lên thuyền dâng, bà ta cũng trở thành quý phụ nhà giàu, trong mắt nhóm chị em cũng rất có thể diện.
Bà ta cũng tuyệt đối không muốn nhà họ Thẩm có chuyện.
Lý Thiến khựng lại, nói một cách uyển chuyển: "Lương Bình, anh nhớ nhà họ Dư kia không? Dư Minh Viễn nhà họ không nhỏ nữa, gần đây cho đi xem mắt. Ba mẹ nhà họ Dư yêu cầu rất cao, muốn tìm một Omega."
Ba Thẩm nói: "Nhà họ Dư lai lịch gì, tin tức vừa truyền ra là có đầy Omega tới cửa."
Lý Thiến cũng nghe nói lúc uống trà chiều với mẹ Dư, nghe vậy bật cười, ba Thẩm lập tức hiểu rõ ý của bà ta.
...
Ngày hôm sau Thẩm Tư Phi về nhà, ba Thẩm đang dùng bữa sáng, nhìn thấy cậu đến, nói: "Ngồi xuống trước đi, ăn sáng chưa? Chưa ăn thì ngồi xuống ăn đi."
Thẩm Tư Phi từ khi sửa lại nguyện vọng, không lựa chọn chuyên ngành quản lý tài chính, trái lại đi học ngành sư phạm, Thẩm Lương Bình vẫn rất không vừa ý với cậu, chưa bao giờ dùng ngữ khí ôn hòa hiền lành như vậy nói chuyện với cậu.
Chẳng được bao lâu, ba Thẩm đến công ty mở họp, trong nhà không có ai, Thẩm Tư Phi cũng muốn đi ra ngoài, lại bị quản gia ngăn lại. Quản gia nói: "Thẩm tiên sinh nói lát nữa ông ấy về ngay, mời đại thiếu gia ở nhà kiên trì chờ một chút."
Thẩm Tư Phi lúc này mới biết nguồn vốn của công ty gia đình xảy ra vấn đề.
Sau khi cậu từ chối làm quản lý công ty đã đoạn tuyệt với tất cả mọi chuyện liên quan đến công ty, chuyện nhà họ Thẩm, cậu vô lực, cũng không muốn quan tâm. Thẩm Tư Phi đứng dậy muốn rời đi, kết quả bị vệ sĩ được ba Thẩm sắp xếp ở cửa ngăn cản.
Thẩm Tư Phi cau mày, nhếch đôi môi, ánh mắt hung ác, không giống với lãnh ý lạnh như băng bễ nghễ bừa bãi như Hạ Tây Châu mà là một loại lạnh giá nào đó từ dưới bàn chân lan tràn đến toàn thân như rắn độc vờn quanh. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Quyết tuyệt và lãnh huyết trong xương cậu không thể nghi ngờ là vết tích do một màn mẹ cậu tự sát, sáu tháng sau ba tái hôn, vô số lần tuyệt vọng lưu lại.
Vệ sĩ cũng có hơi chùn bước, dù sao đối phương cũng là con trưởng của Thẩm Lương Bình, nói thế nào cũng là đại thiếu gia nhà họ Thẩm.
Thẩm Lương Bình lúc này lại quay về, ông cau mày: "Đứng ở cửa thần kinh cái gì, mau vào cho ba."
Thẩm Lương Bình lấy mấy bản báo cáo cuộc họp ra sửa sang, như là vô ý hỏi, "Tư Phi này, con cũng trưởng thành rồi, ba tìm hôn sự cho con, con cảm thấy nhà họ Dư thế nào? Nhà họ làm giải trí, có một con trai Alpha, tên là Dư Minh Viễn."
Thẩm Tư Phi ngồi trên ghế salon, thần sắc vẫn lạnh như băng, cậu cười trào phúng: "Con sẽ không gả cho người không thích mình."
Vẻ mặt ba Thẩm hiền lành: "Tình cảm từ từ sẽ có không phải sao?"
Thẩm Tư Phi nhìn ông, phát hiện khí sắc ba Thẩm quả nhiên không tốt như trước đây, tóc trắng cũng nhiều, hẳn là ngày gần đây vất vả. Cậu hỏi một câu: "Con phí lời cũng không nói rõ, ba muốn con kết hôn đổi lợi ích?"
Ba Thẩm trừng mắt nhìn cậu: "Làm sao, con không nghe lời ba?"
Thẩm Tư Phi cười mỉa mai: "Con có lúc nào nghe lời ba?"
Gương mặt của cậu đẹp đẽ, nhưng bởi vì quá đẹp nên sắc bén, khiến người ta cảm thấy chói mắt, cảm thấy người này quá hung hăng, lúc này cậu ngước mắt nhìn ba Thẩm, khóe miệng còn kèm theo nụ cười xem thường ngạo mạn.
Ba Thẩm lập tức nổi giận, "Con... Con xưa nay không nghe lời, ba thực sự là uổng công nuôi không con!"
Ba Thẩm bỗng nhiên đứng dậy xông tới, Thẩm Tư Phi nhướng mày một cái, vội nhảy lên né tránh, làm vỡ cốc trà thủy tinh trên bàn. Động tĩnh của hai người lớn, Lý Thiến cùng Thẩm Hoa Hạo vừa về vội xông lên tầng, tách hai người ra.
Ba Thẩm tức giận đến đau ngực, được Thẩm Hoa Hạo và Lý Thiến đỡ, kịch liệt thở dốc.
"Đây không phải là vấn đề nghe lời hay không nghe lời."
Thẩm Tư Phi không nể mặt chút nào, nét lạnh nhạt trên mặt chẳng vơi bớt nửa phần, đôi mắt lạnh băng như búp bê sứ, cậu gằn từng chữ nói: "Đừng hòng dùng tôi để lót đường cho ông, tôi không đồng ý. Dù tôi cắt tuyến thể, cắt khoang sinh sản cũng sẽ không gả cho một Alpha xa lạ."
Tầm quan trọng của tuyến thể đối với Omega không cần nói cũng biết, bỏ đi tuyến thể có ý nghĩa vĩnh viễn mất đi pheromone và thời kỳ phát tình, nhưng cùng lúc sẽ dẫn đến sức khỏe suy kiệt thậm chí là tử vong, càng không cần nhắc tới khoang sinh sản.
Cậu đã nghĩ từ sớm rồi, một khi ba Thẩm thật sự bắt cậu đi đổi lợi ích gì, cậu sẽ dùng gáo vỡ làm muôi.
...
Thẩm Khiết đến công ty chi nhánh của tập đoàn Hạ thị ở thành phố S thực tập, công ty lớn chẳng hề bởi vì cô xuất thân nhà giàu mà khoan dung nhân từ với cô. Bởi vậy qua một tuần, Thẩm Khiết cùng mấy thực tập sinh khác bận rộn sứt đầu mẻ trán, bị mắng đến độ hoài nghi nhân sinh.
Thẩm Khiết đêm nào cũng thức muộn làm cho xong công việc, trước khi đến còn bị lãnh đạo trực tiếp nhét cho một đống tư liệu. Thẩm Khiết ôm một đống tư liệu chạy xuống tầng đóng dấu, ở đại sảnh bị người giơ tay cản: "Đại boss đến, đừng chạy lung tung!" (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Hạ Tây Châu mỗi tuần đến chi nhánh tham gia hội nghị cổ đông một lần, áo của hắn chỉnh tề, tóc tai cũng chải vuốt, lộ ra vầng trán căng đầy, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, ngũ quan anh tuấn có chút kiêu căng, sống mũi cao thẳng, vành môi lạnh lẽo cứng rắn, mặc đồ Tây, hai chân rất dài, khí chất mạnh mẽ.
Thẩm Khiết sáng sớm đi gấp, trang điểm tương đối nhạt, ngay cả son môi cũng không bôi, tóc tai chỉ túm ra sau, ngay cả áo sơ mi cũng bởi vì tối hôm qua không cẩn thận bị đè một buổi tối, có nhiều nếp nhăn. Cô ở trong đám người ngẩng đầu lên, cảm thấy mình như cô bé lọ lem mặt mày xám xịt.
Mà người đối diện anh tuấn cực kỳ giống bạch mã vương tử, mạnh mẽ lại chín chắn.
Mãi đến khi Hạ Tây Châu đi vào thang máy, nhân viên đại sảnh lại bận túi bụi, Thẩm Khiết vội đi hỏi chị gái lễ tân, hỏi: "Vừa, vừa nãy đại boss, là ai thế ạ?"
Chị gái lễ tân nói: "Thì là chủ tịch Hạ ở tổng bộ đó, trước đây không lâu mới từ nước ngoài về thị sát, chắc cô chưa nghe nói rồi, người ta bây giờ là người nắm quyền nhà họ Hạ."