[abo|edit] Tình Địch Em Ấy Vừa Đẹp Vừa Ngọt - Thiển Vô Tâm

Tiểu Hạ Duy sinh ra hai tháng đã thoát khỏi sự ỷ lại với ba Omega, được ông bố bỉm sữa full time Hạ Tây Châu tay nắm tay chăm sóc, mà Thẩm Tư Phi thì ra ngoài đi làm.

Cậu đến công ty kế toán làm chức vụ nhỏ, không cần đi công tác, cả ngày ngồi văn phòng. Giám đốc công ty họ Trương, là một người đàn ông trung niên hơi mập, tướng mạo nhìn thì hiền lành, trên thực tế cực kỳ nghiêm khắc.

Thẩm Tư Phi số may, lúc mới đi làm công ty kế toán bỗng nhiên bị cấp trên yêu cầu dừng vài dự án và nghiệp vụ, toàn bộ công ty cũng thanh nhàn, bỗng chốc như viện dưỡng lão, thế mà lương và đãi ngộ vẫn không ít.

Lần này làm Thẩm Tư Phi có đầy đủ thời gian học tập và làm quen, sau đó chậm rãi dung nhập hoàn cảnh này.

Trước đây cậu không học ở trong xã hội, mà đơn giản chỉ xã giao và giải trí.

Thẩm Tư Phi chỉ là không có kinh nghiệm, không phải ngốc, hơn nữa cậu cực kỳ xinh đẹp, khí chất cũng xuất chúng, còn là Omega cực hiếm thấy, ban đầu toàn bộ nữ giới ở văn phòng đối xử với cậu như gấu trúc.

Ngoài ra, mọi người đều biết Thẩm Tư Phi đã kết hôn, chỉ là Thẩm Tư Phi giấu cực kĩ, không chịu nói cho ai. Lòng đề phòng quá nặng.

Sau khi sinh tiểu Hạ Duy tính cách cậu không còn lạnh lùng sắc sảo lại cay nghiệt vô tình như hồi xưa, người cũng hiền lành dịu dàng hơn nhiều. Hơn nữa cậu biết chơi, biết ăn nói, không ai ghét cậu, cậu không bị bài xích cũng không gặp phải sự khắt khe và gây khó dễ gì.

Mà chưa được bao lâu công ty có một thực tập sinh tới, trùng hợp vô cùng, Thẩm Tư Phi nhận ra là Trương Ấu Văn.

Trương Ấu Văn vào cửa nhìn quanh một vòng, đứng lại giật mình nói: "Thầy Thẩm?"

Người đưa cậu ta vào văn phòng là chị Văn phòng nhân sự, cô hơi kinh ngạc: "Hai người quen nhau?"

Trương Ấu Văn cười, vô cùng bất ngờ vui vẻ: "Thầy Thẩm là thầy dạy Toán cấp ba của em."

Thẩm Tư Phi liếc mắt cười nói: "Đúng, rất lâu không gặp, không ngờ lại trùng hợp như vậy."

Chị Văn gật đầu: "Tôi cũng mới biết trước kia tiểu Thẩm làm giáo viên, đúng là trùng hợp thật. Tiểu Trương học tài chính, năng lực tốt lắm. À cậu chờ một lát, tôi có chút chuyện muốn bàn giao cho cậu, sắp xếp xong xuôi tiểu Trương thì tìm cậu nói." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Trương Ấu Văn không nói gì, lên tiếng chào hỏi Thẩm Tư Phi rồi đi theo.


Rõ ràng đã lâu không gặp mà cậu ta còn nhớ Thẩm Tư Phi vẫn giống như trước, thân hình thon dài nho nhã, mặt mày nhàn nhạt lại không còn lạnh lùng như trước, thế nhưng đôi mắt vẫn xinh đẹp như vậy, như là ẩn chứa ánh sáng, ngay cả khóe miệng cong lên cũng đầy sức sống.

Không phải dáng vẻ lạnh nhạt xa cách như trong tấm ảnh tốt nghiệp, cũng không phải dáng vẻ đã phai màu trong trí nhớ.

Trương Ấu Văn được mẹ thông qua quan hệ của bác, cũng chính là giám đốc Trương, nhét vào thực tập để tích lũy kinh nghiệm và bản lĩnh. Cậu ta vốn không tình nguyện, bây giờ lại cảm thấy rất may mắn.

Cậu ta có thể làm việc chung với Thẩm Tư Phi.

Cậu ta miễn cưỡng ngồi tới giữa trưa, buổi chiều thời gian nghỉ ngơi là như vô ý chuồn tới phòng làm việc của Thẩm Tư Phi, đặt tay lên bàn, cúi đầu cười, nói: "Thầy Thẩm, thầy đến đây đi làm từ lúc nào thế?"

Trương Ấu Văn đến chưa được bao lâu, ai cũng nghe nói cậu ta và giám đốc Trương có quan hệ họ hàng, biết gia cảnh cậu ta tốt, hơn nữa Trương Ấu Văn còn hướng ngoại, đẹp trai, đối nhân xử thế phóng khoáng như thường. Không giống như Thẩm Tư Phi ôn văn nhĩ nhã, cậu ta ngay thẳng mà chân thành, cũng rất được mọi người hoan nghênh.

Bởi vậy mọi người thấy cậu ta lén lút đến cũng không trách cứ.

Thẩm Tư Phi ngẩng đầu lên: "Sớm hơn em hai tháng."

Trương Ấu Văn: "Sao đột nhiên thầy từ chức cấp ba thế, thầy không định làm giáo viên nữa ạ?"

Những người khác trong văn phòng tò mò nhìn sang, Thẩm Tư Phi rất ít khi nói việc tư của bản thân, thái độ thì ôn hòa, trên thực tế cậu xa cách đề phòng cực kỳ, đừng hòng moi ra được gì từ trong miệng cậu.

Thẩm Tư Phi: "Không có gì đột nhiên, chỉ hơi mệt, muốn nghỉ ngơi thôi."

Mọi người: "..."

Nếu không phải là bị ngừng vài nghiệp vụ, công ty kế toán sẽ làm cậu tăng ca đến độ hoài nghi nhân sinh.

Cô gái bàn đối diện tên là Tiểu Viên, vừa mới tốt nghiệp đại học, cũng trẻ, nghe vậy hỏi: "Anh Thẩm làm giáo viên lâu lắm ạ? Em không nhìn ra, trông anh trẻ bằng tuổi em. Em không tưởng tượng nổi tiểu Trương là học sinh của anh."

Thẩm Tư Phi khẽ cười: "Chắc chỉ là nhìn trẻ thôi, thật ra đã không trẻ nữa."


Trương Ấu Văn nhìn cậu cười. Một số động tác nhỏ, tư thái nói chuyện, thần sắc, cả ánh mắt của Thẩm Tư Phi vẫn giống như trước đây.

Tiểu Viên hỏi: "Em biết anh Thẩm kết hôn rồi, anh Thẩm có con chưa?"

Trương Ấu Văn cứng đờ, cũng tò mò nhìn cậu, Thẩm Tư Phi cười cầm lấy tư liệu đi đóng dấu, nói: "Trẻ con, đừng hỏi nhiều."

...

Sau đó mấy ngày, Trương Ấu Văn vừa làm việc vừa quan sát, thừa dịp Thẩm Tư Phi vào phòng giải khát một mình, cậu ta nắm bắt được cơ hội, lén lút lấy cốc vọt tới.

Cậu ta đóng cửa phòng lại.

Thẩm Tư Phi quay đầu, "... Em đóng cửa lại làm gì?"

Trương Ấu Văn đặt cốc lên bàn: "Bởi vì em muốn nói riêng mấy câu với thầy Thẩm."

Thẩm Tư Phi: "Em có thể nhắn tin cho thầy trên điện thoại."

"Vậy có ý nghĩa gì đâu." Trương Ấu Văn xoay người đến gần, lại cảm nhận được một luồng hơi thở Alpha nồng nặc làm cho cậu ta không thể tới gần. Cậu ta hơi căng thẳng, lại cảm khái, "Thầy Thẩm, gần đây thầy có khỏe không?" (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Cậu ta cao lớn hơn rất nhiều, lớn cũng càng anh tuấn, khí chất lắng đọng đi, chín chắn hơn nhiều. Thẩm Tư Phi không thể không hơi giương mắt mới có thể đối diện với ánh mắt của cậu ta, ngữ điệu hiền hòa: "Rất khỏe, em thì sao?"

Hàn huyên bình thản.

Trương Ấu Văn trầm mặc một lát, quan hệ học sinh cấp ba và giáo viên đã là quá khứ, thậm chí còn có một đoạn tỏ tình thất bại ở giữa, hoài niệm, kích động hay là lúng túng, mà nói chung... tựa hồ không có gì để nói.


Chỗ nào cũng chứng tỏ cậu ta rất kém cỏi.

Trương Ấu Văn tìm đề tài: "Đúng rồi, tối hôm nay công ty có liên hoan, thầy tham gia không?"

Thẩm Tư Phi: "Tất cả mọi người phải đi, thầy cũng đi." Kỳ thực cậu muốn về nhà sớm xem tiểu Hạ Duy, buổi trưa liên hoan thì thôi, thực sự cậu không có tâm tình tham gia liên hoan buổi tối. Nhưng đối phương quá cứng rắn, không cho phép cậu từ chối.

Thẩm Tư Phi nhìn người bên cạnh: "Cuộc sống đại học chắc dễ chứ? Sao trông em có vẻ mệt mỏi thế?"

Trương Ấu Văn hơi run, nói: "Mẹ em muốn em mau chóng trưởng thành, về chia sẻ áp lực công ty của bà ấy. Không thì em cũng không đến đây thực tập, chỉ là bà ấy muốn em tôi luyện nhiều."

Ba Trương Ấu Văn đã qua đời, mẹ là một người phụ nữ mạnh mẽ. Trương Ấu Văn là Alpha hiếm thấy do hai Beta sinh ra, cho nên cậu ta bị ký thác kỳ vọng rất lớn, xem ra lúc thường áp lực không nhỏ.

Thẩm Tư Phi biết rõ gia cảnh nhà cậu ta, nghe vậy vỗ bờ vai cậu ta, "Em đã làm rất tốt, đừng áp lực quá lớn."

Trương Ấu Văn cúi đầu nghe dạy bảo, dường như về tới thời gian cấp ba không buồn không lo.

Thẩm Tư Phi lấy cốc, mở tủ lấy túi trà, cửa mở ra, đồ đạc chồng chất lại với nhau không để gọn, một cái túi lớn màu đen đổ ập xuống.

Trương Ấu Văn vội cản.

Cửa phòng giải khát được mở rộng ra, Tiểu Viên cầm cốc nước đi vào: "Ai đóng cửa thế..."

Cô dừng chân lại, mở to hai mắt.

Cái túi kia nện xuống cũng nặng lắm, một cánh tay Trương Ấu Văn xuyên qua, nửa người đỡ Thẩm Tư Phi, bả vai bị đập một cái, từ góc độ người khác nhìn, như là ôm người vào trong ngực.

Tiểu Viên lui về phía sau một bước: "Xin lỗi, quấy rầy!"

Sau đó cô chạy trốn thật nhanh, còn tiện tay đóng cửa lại.

Thẩm Tư Phi: "..."

Cậu bất đắc dĩ muốn cười, lại nghĩ tới gì đó, lui về phía sau non nửa bước cầm lấy cánh tay Trương Ấu Văn, lại nhìn sắc mặt cậu ta, "Nặng không? Đau không? Cần đến bệnh viện khám không? Đẩy thầy ra là được rồi, cứ nhất định phải chặn à?"


Trương Ấu Văn hơi giật vai, ngoại trừ hơi đau thì không có cảm giác gì, cậu ta lắc đầu: "Không sao, thầy yên tâm, vừa nãy em chỉ là hơi sốt ruột."

Thẩm Tư Phi vỗ cậu ta, "Sao còn nói nhiều như thế. Cảm ơn em."

Cậu nói xong cũng buông lỏng tay ra, rót cốc nước trắng đi ra ngoài. Tiểu Viên muốn rót nước đứng ở bên tường vểnh tai nghe động tĩnh bị cậu nhìn.

Tiểu Viên mới tốt nghiệp đại học, yêu đương mấy lần, tướng mạo thanh tú, khuôn mặt tròn tròn rất đáng yêu, là cô gái phổ thông. Không giống bình thường là, cô thích ship cp. Cô thường xuyên ship cp 2D, đây là lần đầu tiên trong đời thật cô nhìn thấy hai người xuất chúng như thế, đã tự ý ghép đôi trong đầu từ lâu. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hiện tại đầy đầu cô đều là tiểu chó săn niên hạ và đại mỹ nhân dịu dàng, căn bản không có cách nào suy nghĩ, miễn cưỡng cười.

Thẩm Tư Phi: "... Ở đây làm gì thế, sao không vào?"

Tiểu Viên: "Anh Thẩm và tiểu Trương đang nói chuyện mà."

Thẩm Tư Phi: "Cũng không phải chuyện gì không thể nghe, cô vào đi. Tôi đi đây."

Tiểu Viên dùng mắt tiễn cậu rời đi, lúc Trương Ấu Văn đi ra cười với cô, cũng đi.

Trương Ấu Văn đẹp trai, rất cao, khí chất có tính công kích của Alpha, mà Thẩm Tư Phi khác, lạnh nhạt xa cách, hơn nữa còn trẻ trung xinh đẹp thanh tú, rất rõ ràng có khí chất của Omega.

Ở trong mắt cô là một cp.

Tiểu Viên về nói việc này, chị em cả kinh nói: "Mày điên rồi hả, cái này cũng ship được? Anh Thẩm đã kết hôn rồi có được hay không hả?"

Tiểu Viên chắp hai tay trước ngực: "Xin lỗi xin lỗi, tao xin lỗi bạn đời của anh Thẩm."

Chị em nói: "Không biết bạn đời của anh Thẩm là ai, anh ấy không nói, chắc chúng ta không quen biết, chắc là Alpha nhỉ?"

Tiểu Viên: "Chắc là thế. Tao cũng không biết, anh Thẩm trước giờ không nói đến."



Lời editor: Tui không ghét yy, nhưng mà biết người ta có chồng rồi còn gán ghép thì :)))


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận