Năm cuối, Hề Hòa tốt nghiệp trung học, sau đó dùng thành tích thi đứng đầu bảng mà vào trường Đại học Y khoa.
Để tặng quà tốt nghiệp, Bùi Nhược Mộc tặng cậu một hòn đảo nhỏ cùng một lễ cưới nhỏ trên hòn đảo.
Lúc Bùi Nhược Mộc mới vừa bước vào giới thương trường của Xương An, một nửa số đông không coi trọng hắn, một nửa khác thì chỉ đứng ngoài quan sát, còn một số ít khác thì trực tiếp cầm đá bỏ xuống giếng, người chân chính giúp đỡ hắn có thể đếm trên đầu ngón tay.
(đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) Trong đó, nhà của Phó Lăng Vân có thể tính là một trong số người giúp đỡ hắn.
Nhưng không ai ngờ được, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi là 5-6 năm.
Bùi Nhược Mộc lại có thể khởi tạo nên một đế chế mới trong Xương An, hắn bây giờ đã qua thời gian giấu tài, khiêm tốn, tất cả sự sắc bén đã lộ ra hoàn toàn.
Bây giờ, Bùi Nhược Mộc vì lo lắng trong lễ cưới có thể xuất hiện các vị khách không mời mà đến, nên hắn trực tiếp tổ chức trên đảo tư nhân này, vì đảo tư nhân thì thuyền bè ngoại lai không thể đến được.
Một ngày giữa mùa hè, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) trên bãi cát trắng mịn của một hòn đảo, trời và biển tiếp giáp ở phía chân trời, từng cánh chim bay lượn nơi xa, từng con sóng biển rì rào.
Mọi người tham gia cũng không cần giữ lễ tiết, tự giác ngồi trên bờ cát trắng.
Hề Hòa mặc một bộ đồ tây màu trắng, thân hình thiếu niên thon gọn, gương mặt đã tan bớt vẻ trẻ con, trở nên vô cùng tuấn tú, Bùi Nhược Mộc mặc một bộ đồ tây giống vậy nhưng màu đen, cao hơn cậu nửa cái đầu, gương mặt thành thục hơn, khi đứng chung một chỗ, hai người vô cùng xứng đôi và chói mắt.
Sau khi kết thúc một hồi đọc kinh văn, mục sư nói với hai người - "Hai bên đã chuẩn bị xong chưa? Mời nhìn nhau và đọc lời thề"
Hai người quay qua nhìn nhau, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) Bùi Nhược Mộc với giọng nói trầm ấm, kiên định đọc - "Tôi, toàn tâm toàn ý cùng Hề Hòa kết làm chồng chồng, bất kể là vui sướng hay khó khăn, giàu có hay nghèo khó, khỏe mạnh hay bệnh tật, vui vẻ hay khổ cực, tôi đều sẽ yêu thương, chăm sóc và hoàn toàn tin tưởng em ấy.
Chúng tôi sẽ trở thành của nhau, chúng tôi sẽ cùng nhau trải qua mọi thứ, chia sẻ và bình đẳng, cùng nhau đi đến cuối đời"
Hề Hòa cùng giọng nói trong sáng - "Tôi, toàn tâm toàn ý cùng Bùi Nhược Mộc kết thành chồng chồng, bất kể là vui sướng hay khó khăn, giàu có hay nghèo khó, khỏe mạnh hay bệnh tật, vui vẻ hay khổ cực, tôi đều sẽ yêu thương, chăm sóc và hoàn toàn tin tưởng anh ấy, trước sau luôn tôn trọng, chia sẻ, trân trọng anh ấy, mãi trung thành và đi với anh ấy đến hết đời"
Trương Thần Lộ là bé cầm nhẫn cưới, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) cầm khay nhỏ, loạng choạng đi đến khi mục sư tuyên bố - "Xin Thiên Chúa đoái thương xác nhận sự ưng thuận mà chúng con đã tỏ bày và xin Người đổ tràn đầy ơn phúc cho chúng con.
Xin Thiên Chúa chúc phúc cho những chiếc nhẫn này, mà hai người trao cho nhau, để làm bằng chứng tình yêu và trung thành."
Sau đó, hai bên trao nhẫn cho nhau, cùng với sự cổ vũ của người thân và bạn bè.
Trong tiếng vỗ tay, Hề Hòa kinh ngạc phát hiện bên trong khay có hai hòn đá, một trắng một đen, mang hình giống như bát quái.
Đây là món đồ lúc cậu đi Cổ trấn mua, sau đó phát sinh quá nhiều việc, cậu đã sớm quên mất, không ngờ là Bùi Nhược Mộc đang giữ.
Mục sư cười hiền - "Các con còn chờ gì nữa, sao còn chưa hôn bạn đời của mình?"
Hề Hòa cầm hòn đá.
"Phía trên có viết gì vậy?" - Có người hỏi
Hề Hòa nói - "Màu trắng là của tôi, 'Love me little, love me long' (Hãy yêu em ít thôi, nhưng thật lâu dài).
Màu đen là của anh ấy......." - Đến đây cậu có hơi nghẹn ngào.
"To be steadfast friend" (Trở thành tri kỉ mãi mãi) - Bùi Nhược Mộc dịu dàng nói.
Hề Hòa ôm lấy hắn, hai người trao nhau nụ hôn.
—----------------(đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06)--------------------------
Gần một năm sau, gia chủ của nhà họ Phó đột nhiên phát bệnh nặng rồi qua đời, toàn bộ công ty rơi vào hỗn loạn, lúc ấy mọi việc như đặt hết lên vai Hề Nhiễm, mới học năm hai, tuy rằng có thiên phú nhưng vẫn còn thiếu kinh nghiệm, cho dù có Bùi Nhược Mộc trợ giúp nhưng cũng không thể giúp đỡ hoàn toàn được.
Cuối cùng, không thể không bảo lưu việc học để tập trung xử lý việc công ty, mỗi ngày Hề Nhiễm chỉ có thể ngủ 3-4 tiếng, cho dù là ngủ vẫn phải cầm điện thoại trong tay để bất kỳ lúc nào cũng có thể xử lý công việc, ngắn ngủi 1 tháng mà cậu gầy đi gần 10 cân.
Phó Lăng Vân không biết làm gì, cũng không thể làm phiền Hề Nhiễm, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) chỉ còn biết đi tìm Bùi Nhược Mộc khóc lóc, Bùi Nhược Mộc nhìn cũng đau lòng - "Em giờ khóc lóc được gì, lúc trước bảo em học em không lo học, chỉ lo chơi bời, giờ cũng chỉ có thể dựa vào Hề Nhiễm"
Phó Lăng Vân sau đó chạy đến quán bar, uống say một hồi rồi sau đó như tỉnh ngộ.
Bắt đầu tích cực học hỏi, rốt cuộc sau cũng có thể trở thành một alpha xứng đôi cùng omega của mình.
—-----------------(đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06)---------------------
Lại qua nhiều năm, trong một biệt thự ở ngoại ô, có hai gia đình đang cùng ăn liên hoan với nhau, Trần Thần thì lúc này đang chuẩn bị lễ cưới dưới quê.
Trong thời tiết giữa thu, dì Trần bưng ra một nồi cua hấp lớn, 4 người lớn cùng ngồi vây quanh, Bùi Nhược Mộc cầm kéo, nhanh nhẹn cắt chân cua ra, rồi lấy gạch cua để sang một dĩa riêng, thịt cua thì tách để vào một cái chén, Hề Hòa ngồi một bên chỉ cần ăn.Hề Nhiễm ghét bỏ Phó Lăng Vân lột cua quá chậm, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) vì vậy liền lấy một cái mai cua ăn phần gạch trước.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến một giọng nói trẻ con, là một bé Alpha 3 tuổi, bé nhỏ đứng ở vườn hoa bên ngoài, hô to vào bên trong - "Ba ba, Phó Tử An cướp đồ chơi của con"
Hề Nhiễm cau mày - "Ba không phải đã mua cho mỗi đứa một cái sao?"
"Anh ấy đem đồ chơi của mình cho em gái rồi"
Một bé nam khác giống như đúc mới lên tiếng - "Phó Tử Bằng nói dối.
Em ấy muốn cho em gái đồ chơi đó"
Phó Tử Bằng đẩy bé nam kia một cái, hai bé trai muốn đánh nhau đến nơi, thì một bé gái Omega xiêu xiêu vẹo vẹo mới ôm hai món đồ chơi bước đến, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) muốn ngăn cản nhưng không biết làm sao.
Hề Hòa - "Hàm Hàm, mau nói với các anh trai không được đánh nhau"
Bùi Dực Hàm bi bô nói - "Đừng đánh nhau mà"
Thế nhưng hai bé Alpha như không nghe bé gái nói, giờ như hai chú công mà trừng mắt nhìn lẫn nhau.
Thấy người lớn trong phòng chưa có động thái gì, Hề Hòa đã cầu cứu - "Bùi Dực Hiên, Bùi Dực Hiên, mau đến quản các em"
Bùi Dực Hàm nói - "Anh trai đi vệ sinh rồi"
Hề Hòa - "Chờ anh trai ra, nói anh trai quản các em đi"
Không quá một chút, Phó Tử An và Phó Tử Bằng đã bắt đầu đánh nhau, thì rốt cuộc, một bé trai Alpha 5-6 tuổi cũng đi ra tới, Bùi Dực Hàm lập tức lảo đảo chạy đến, nhào vào ngực anh trai mình.
Sau khi làm hai bé trai ngừng đánh nhau, (đọc duy nhất tại Watt @salad-days-06) Bùi Dực Hiên mang theo các em trai, em gái đi chơi đất.
Người lớn lại tiếp tục ăn cua và nói chuyện.
Lại qua nhiều năm nữa, dù trải qua nhiều việc, nhưng hoàng tử vẫn mãi bên hoàng tử, hạnh phúc bên nhau, tóc đen đến tóc bạc, trân trọng nhau một đời.
- --------------------HOÀN--------------------------------.