Cả hai gọi taxi, ngồi ghế sau mỗi người một bên không ai đụng ai, cũng không ai mở miệng nói chuyện.
Kỷ Diệu gục đầu tựa vào cửa xe, lúc này rượu mới từ từ ngấm, đầu óc cậu mơ màng rồi ngủ không biết gì luôn.
Khi đến nơi, Tống Hạo Kình xuống xe rồi mà không thấy người kia nhúc nhích gì, hắn lại gần thì thấy ngủ say rồi, thế là lại vác người vào trong.
Nhìn người cậu cũng không đến nỗi nào mà vác lên người nhẹ tênh, hắn dễ dàng mang người vào phòng.
Hắn chưa kịp vứt người lên giường thì đối phương đã bất ngờ nôn hết lên áo hắn, mùi rượu nồng đến mức làm hắn gai óc.
Tống Hạo Kình chửi thề một tiếng, đẩy người ra rồi vào phòng tắm ngay đó cởi bỏ áo khoác ngoài rồi rửa tay.
Tiếng nước chảy tí tách không ngừng, nhiệt độ nơi đây hình như hơi nóng thì phải.
Hắn khó chịu day day trán, đến nhìn vào gương cũng không thấy rõ người mình.
Bụng dưới cảm giác khó chịu, cũng không uống nhiều đến mức mà say thành như vậy.
Tống Hạo Kình nhận ra một điều bất thường trong cơ thể, hắn nhìn xuống thấy phía dưới quần đã gồ lên.
Còn chưa rõ do đâu mà bản thân tự hứng lên, phía sau có tiếng người đi vào.
Kỷ Diệu xiêu vẹo vừa đi vừa cởi hết quần áo ra, cậu có thói quen hay ngâm mình nước ấm trước khi đi ngủ nên dù say đến mụ mị đầu óc vẫn vô thức thực hiện nó.
Chỉ là giữa đường đi đến chỗ bồn tắm bị một khối cơ thể chặn lại.
"Tránh ra."
Cậu gắt gỏng đẩy người ra nhưng đối phương chẳng xi nhê gì cả.
Cậu từ bỏ đẩy hắn, quyết định đi lách qua thì bất ngờ bị bế lên manh ra ngoài.
Trước mắt mọi thứ đều xoay vòng vòng, rồi bị ném lên giường đến nhũn cả người ra.
Cậu nằm bất động chưa kịp hiểu gì, tiếng sột soạt phía sau càng lớn, một cơ thể nóng hơn cậu áp lên người.
Cơ thể của Kỷ Diệu dù trong bình thường cũng lạnh lẽo, cho nên chỉ cần hơi dùng sức ở một nơi thì da thịt ở đấy ửng đỏ.
Tống Hạo Kình lật người cậu lại đối diện với hắn, cậu cũng rất ngoan ngoãn thuận theo không có phản kháng dữ dội.
Trong kì phát tình thì phản kháng quyết liệt, động tay động chân cũng không cho hắn chạm vào.
Nhưng say rượu vào thì lại dễ dàng mặc hắn chà đạp.
Thế này thì lần sau dễ dụ rồi.
Phía dưới của hắn gấp gáp muốn giải tỏa, hắn chưa bao giờ nôn nóng đến vậy, máu nóng trong người như bị thứ gì kích thích.
Cả người Kỷ Diệu mềm nhũn nằm trên giường, phía trên là trần nhà quen thuộc, ánh đèn sáng trưng rọi vào mắt cậu.
Cậu che mặt đi, loay hoay muốn lấy chăn trùm đầu.
Nhưng còn chưa kịp làm đã bị người nào đó dựt mất chăn.
Bên eo bị giữ chặt rất khó chịu không giãy ra được, cậu vung chân loạn xạ thì bị gập giữ chặt lại.
"Chói mắt quá...!tôi không ngủ được."
Người dưới thân làm loạn khiến hắn không vui, Tống Hạo Kình cởi quần áo mình ra, lấy thắt lưng buộc hai tay cậu lên đỉnh đầu.
Để tránh cậu lẩm bẩm, hắn tắt đèn phòng đi, bật bóng đèn ngủ đầu giường, lúc này đối phương mới ngừng nói.
Mông cậu đã vô thức ướt nhẹp khi hắn tiết pheromone rượu Rum, vật dưới thân hắn cũng đã sưng tấy vội vàng tìm đúng nơi rồi đâm vào.
"Á a...!đau, đau quá..."
Cậu giật mình vặn vẹo, cơ thể khẽ rung lên theo từng tiết tấu của người bên trên.
Mí mắt mỏi đến mức không mở được, cậu còn chả biết được bản thân mình đang làm cái gì.
Hai chân bị vắt ngang lơ lửng trong không khí, núm vú trước ngực cũng bị cắn mút không thương tiếc.
"A ưm...!ngứa..."
"Em mút cho ngực anh to lên nhé?"
Một chất giọng trầm nóng bỏng thổi bên tai làm cậu ngứa ngáy, cậu không thể nghe hiểu hắn nói gì, chỉ biết rằng phía dưới mông mình rất ê nhức khi bị vỗ liên tục.
Cậu há miệng thở dốc, cơ thể hư thoát túm lấy cái gối phía trên.
Không nhận được câu trả lời, hắn không hài lòng thúc eo sâu hơn, tiết tấu mỗi lúc một nhanh.
"Nhanh quá...!hỏng mất, sẽ...!hỏng mất...a."
"Không hỏng được đâu, lỗ nhỏ của anh dễ dàng nuốt chửng cái của em mà."
Như sợ cậu không tin, hắn bế người dậy cho ngồi lên lòng, tư thế này khiến vật cứng càng đâm sau thêm.
Đầu cậu hơi gục xuống vai hắn, trong ánh sáng vàng nhạt của đèn ngủ, cậu mơ hồ chỉ thấy cái gì đó to lớn thô rát cứ cắm vào mông cậu, cậu xấu hổ thít chặt vách thịt dưới.
"Thả lỏng ra...!định cắn đứt em à."
"Không...!không phải."_Cậu yếu ớt biện minh.
"Đồ dâm đãng.
Nếu nó bị sao ai sẽ thỏa mãn anh đây?"
Hắn gắt lên vì bị thít đột ngột, lấy tay đánh vào mông đối phương ba cái cảnh cáo mới chịu thả lỏng.
Tống Hạo Kình cởi thắt lưng chói tay cậu, hai tay cậu tự do liền bám lên lưng hắn.
Hắn ra hết vào sâu bên trong, phía trước của cậu cũng run rẩy tiết lên bụng hắn, khi rút ra thì chăn đệm bị dính ướt đẫm ở chỗ hai người làm.
Cơn kích tình qua đi nhưng đùi cậu vẫn run bần bật, cắn lên vai hắn mãi chưa chịu nhả.
Mùi hương chất dẫn dụ hương hoa linh lan thoang thoảng nơi chóp mũi hắn, còn khiến hắn say hơn rượu.
Vật dưới thân rất nhanh lại cứng lên, hắn bắt cậu chống tay xuống giường rồi nâng mông lên.
Cái mông vừa trắng vừa tròn vểnh lên, Tống Hạo Kình vừa liếm môi vừa nắn bóp nhào nặn nó nhiều hình thù, hắn cho ba ngón tay vào khuấy động bên trong vách thịt, khi rút ra thì dính đầy dịch nhờn.
Bôi thứ dịch đó lên vật phía trước của cậu, hắn vừa tận tình đút no lỗ nhỏ vừa an ủi "Kỷ Diệu bé nhỏ".
Thể lực của hắn rất tốt và bền, đến khi làm xong hiệp bốn, cậu đã ngất lịm đi vì kiệt sức.
Bọn họ chơi đến ba giờ sáng mới ngừng nên gần trưa mới tỉnh và người đầu tiên tỉnh là Tống Hạo Kình.
Tống Hạo Kình thức dậy thì cảm thấy đầu óc choáng váng, hắn nhận ra đây không phải phòng mình và bên cạnh có ai đó nằm cùng.
Hắn cúi xuống nhìn sườn mặt của người đang trần trụi nép trong lòng, hiếm khi thấy đối phương yên tĩnh như vậy.
Chân người nọ đan cùng một chỗ với hắn, đùi cậu cũng chạm nhẹ vào vật kia của hắn.
Tống Hạo Kình nheo mắt nguy hiểm nhìn mặt cậu, tay không an phận vuốt ve từ eo cậu trở xuống.
Cậu bị hắn đụng chạm làm cho tỉnh giấc, khi Kỷ Diệu vừa khó chịu mở mắt, phía dưới đã bị thứ to lớn quen thuộc chen vào đột ngột.