Quyển 2: Âm hồn.
Chuyển ngữ: Tuyết Mùa Hạ.
"Vì sao khi rời công ty lại bị giết? Là do công ty cử người.."
"Không phải như ngươi nghĩ đâu." Người đàn ông này cắt lời Hạ Thiên Kỳ đồng thời giải thích:
"Sau khi kí hợp đồng với công ty thì đại biểu ngươi đã trở thành một thành viên của nơi này, do đó khi ngươi ra sức cống hiến thì cũng nhận được sự bảo vệ của công ty.
Lấy chính ngươi làm ví dụ, như lúc nãy ta đã nói thì những người được công ty mời tới phỏng vấn đều có thể chất đặc biệt có thể nhận biết được quỷ vật. Khi công ty mời ngươi đến thì cũng là lúc ngươi đã sắp bị quỷ tìm thấy.
Nếu không công ty cũng không thể nào biết được ngươi có thể chất đặc biêt.
Nếu qua được bài thử việc để thành nhân viên chính thức thì công ty giúp ngươi che giấu đi loại thể chất khiến quỷ muốn tìm để giết này, vì thế ngươi cũng không còn dễ dàng bị tìm ra.
Ngược lại, nếu lúc nào đó công ty khai trừ ngươi thì ngươi sẽ không còn được nó bảo vệ, sau đó những con quỷ vốn không phát hiện ra ngươi đều sẽ tìm tới giết chết ngươi.""
"Quỷ... ta muốn biết tại sao quỷ lại nhất định phải đuổi giết chúng ta tới cùng?"
Hạ Thiên Kỳ chợt thấy vào công ty này làm việc cũng không phải là chuyện quá tồi tệ, chỉ là hắn không thể nào hiểu được quỷ và người lại có mối quan hệ thế này.
"Ta cũng không biết là tại sao."
Người này lại không thể trả lời được câu hỏi của Hạ Thiên Kỳ nên thẳng thắn nói:
"Có lẽ đợi ta lên đến chủ quản cao cấp hoặc cấp bậc cao hơn nữa mới có thể hiểu được điều này. Còn điều quan trọng nhất bây giờ với ta và ngươi vẫn chỉ có một thứ duy nhất, đó là sống tiếp!"
Không cần hỏi nhiều câu vì sao như thế, có những chuyện tới thời điểm nên biết thì ngươi sẽ biết, có muốn giấu cũng giấu không nổi. Nếu chưa đến lúc mà ngươi đã biết thì chỉ tăng thêm áp lực cho ngươi mà thôi, lúc đấy thì được không bằng mất.
Bây giờ ngươi chỉ cần hiểu rằng việc gia nhập công y này cũng không có tồi tệ như ngươi đã nghĩ, tất nhiên, cũng không phải quá tốt."
Nhìn thứ rất giống đồng hồ điện tử trên tay này, dù vẫn còn rất ngờ vực nhưng nếu trung niên kia đã nói vậy, thì hắn cũng chỉ có thể gật đầu chấp nhận.
Sau khi lên chính thức thì từ đãi ngộ, chức vị, quyền lợi, thưởng phạt cho tới thực lực của quỷ đều được chia theo từng bậc riêng biệt. Lúc này Hạ Thiên Kỳ mới coi như có chút hiểu biết về công ty này, dù rằng vẫn quá ít, nhưng hắn tin rằng sau này mình sẽ có thể vén lên từng tầng bí mật của nó.
Văn phòng làm việc bỗng chốc yên lại bởi không có ai nói thêm điều gì, có lẽ người trung niên đó muốn cho Hạ Thiên Kỳ thêm thời gian để suy nghĩ.
Sau khoảng mười phút, ông ta lại tiếp tục nói:
"Tiếp theo, cũng là chuyện cuối cùng ta muốn nói cho ngươi biết, là những thứ liên quan tới công việc, cũng như điều kiện để ngươi thăng chức, tất nhiên còn phải kiểm tra thể chất của ngươi.
Ta sẽ bắt đầu nói từ công việc của ngươi.
Nói một cách đơn giản thì sau khi ngươi nhận được mệnh lệnh từ chủ quản thì phải chủ động đi tới nơi đã xảy ra, hoặc sắp xảy ra chuyện linh dị, sau đó phải tìm cách giải quyết nó.
Chuyện này ta cũng đã nhắc qua với ngươi, sau khi làm xong thì sẽ được cho điểm, ngươi cũng sẽ nhận được điểm thưởng.
Điểm thưởng này chính là điểm vinh dự. Trong công ty này nó còn được gọi là công trạng, nó cũng như doanh thu vậy, ngươi nhất định phải tạo ra công trạng cho công ty, bộc lộ ra được giá trị kinh doanh của mình.
Điểm vinh dự này chính là thứ mà chúng ta cần phải kiếm ra, hơn nữa nó cũng có định mức thấp nhất, đó là mỗi người phải kiếm được 10 điểm trong vòng ba tháng.
Theo quy tắc ban thưởng điểm vinh dự cho người mới thì mỗi lần được đánh giá là phổ thông sẽ được cho một điểm.
Ưu tú là hai điểm.
Hoàn mỹ được năm điểm.
Muốn làm sao để có thể hoàn thành định mức tối thiểu thì phải để ngươi tự nghĩ, ta cũng không tiện nói nhiều."
Khi nghe thấy định mức tối thiểu là mười điểm thì Hạ Thiên Kỳ cũng không quá quan tâm, dù sao số điểm này nhìn có vẻ cũng không khó để đạt được.
Nhưng nếu nghĩ kĩ lại thì cái định mức này cực kì đáng sợ.
Vì phổ thông chỉ được một điểm, nên nếu mỗi lần hắn đều chỉ đạt được phổ thông thì cần phải tham gia giải quyết tới mười việc. Tạm không nói mười lần là nhiều hay ít mà quan trọng là 10 lần này phải hoàn thành trong vòng 3 tháng.
Kể cả là ưu tú thì cũng cần ít nhất 5 lần.
Nếu là cả ưu tú và phổ thông thì ít nhất cũng phải tham gia 7 lần.
Còn về cái gọi là hoãn mỹ thì hắn cũng không dám nghĩ tới, bởi lẽ hắn cũng tự biết bản thân ra sao.
Mới tham gia một lần mà đã suýt chết rồi, hắn còn sống nổi cũng đều do may mắn cả, vậy mà trong ba tháng hắn lại cần phải tham gia ít nhất 7 lần nữa.
Đó quả là con số trên trời.
Hắn bị dọa đến suýt chút nữa đái luôn ra quần.
"Điều này cũng quá mất dạy đi!"
Hạ Thiên Kỳ tức tối nhìn người đàn ông ở đối diện, còn người đó lại vẫn thản nhiên từ tốn nói:
"Nếu ngươi có thể làm đến hoàn mỹ thì trong 3 tháng cũng chỉ cần tham gia hai lần, lại còn thu được nhiều thứ hơn hẳn mười lần phổ thông, nguy hiểm cũng ít hơn rất nhiều.."
"Đó là ngươi..."
Hạ Thiên Kỳ nghe thấy thế vốn định nói gì nhưng lập tức bị người kia chặn lại:
"Phải xem chính người rồi, thôi, tiếp theo ta sẽ nói tới chuyện thăng chức."
Thấy ông ta không có ý định nói cho xong chuyện kia thì Hạ Thiên Kỳ thấy rất khó chịu nhưng vẫn tiếp tục ngồi nghe.
"Thăng chức cho cá nhận, ví như hiện tại ngươi từ nhân viên bình thường lên chủ quản.
Điều kiện để lên chức là điểm vinh dự ta vừa mới nói, cùng với điểm đánh giá công việc.
Một điêm hoàn mỹ cùng với 10 điểm vinh dự.
Nếu như vị trí chủ quản có chỗ trống thì ngươi sẽ được lên chức, cũng sẽ bị trừ đi số điểm tương đương."
Nói xong, ánh mắt ông ta nhìn về Hạ Thiên Kỳ bỗng sắc bén hơn, đồng thời cảnh báo:
"Chủ quản sẽ nhận được đãi ngộ cho chủ quản, gần như tốt hơn hẳn nhân viên bình thường, nhất là trong việc giữ mạng. Vì thế cố gắng lên, ở nơi này thăng chức đại diện cho mình ngày càng mạnh, sống lại càng lâu!"
Hét lời, người này không khỏi cảm thán:
"Dù cho khi tới đây cách sống của chúng ta đã hoàn toàn thay đổi nhưng cũng chẳng phải là đang chết dần, chỉ cần có thể kiên trì tiếp tục thì sẽ nhận được rất nhiều thứ mà người ngoài còn không dám nghĩ tới.
Cùng với.. bí ẩn đáng sợ này..."
Khi nói những câu này ông ta có lẽ là nhớ tới một vài chuyện cũ nên bỗng thoáng già hẳn đi.
*** bởi lẽ trong mắt Hạ Thiên Kỳ thì ông ta đúng là quá già.
Lần này Hạ thiên Kỳ nghe xong cũng không nói gì thêm. Người kia cũng mặc kê Hạ Thiên Kỳ có nghe hay không mà tiếp tục:
"Được rồi, ta đã nói gần đủ chuyện liên quan tới quy tắc trong công ty, còn lại cũng cần ngươi phải tự mình tìm hiểu. "
"Đm, chơi ta một vố còn chưa đủ mà giờ lại còn xoay ta tiếp!"
Hạ Thiên Kỳ không ngừng thầm nguyền rủa người đàn ông này. Hắn thấy lần này mình đến đây không những không xóa đi mây mù mà thậm chì còn càng bị chơi thêm.
Hơn nữa lại càng khó hiểu công ty này hơn.